Editor: Phong Hà
Mọi người nghe Mộ Dung Tĩnh nói vậy nhìn lại, quả thật thấy mặt nàng tái nhợt, không có chút huyết sắc nào.
Bộ dáng mảnh mai vô cùng, mặc kệ ai nhìn thấy đều không kháng cự được.
"Trưởng lão, nay sắc trời cũng không còn sớm, người có thể cho chúng ta ở lại nghỉ ngơi một đêm được không, ngày mai lại lên đường?" Nam tử nhìn Dương trưởng lão hỏi rõ.
Trước mắt, Mộ Dung Tĩnh đầy mảnh mai bất lực.
Dương trưởng lão nhìn nàng, nhíu mày một cái, rồi nói.
"Được, các ngươi có thể ở lại một đêm, sáng mai rồi đi.
Canh giờ trước mắt đối với các ngươi có thể hơi muộn rồi.."
"Đa tạ trưởng lão!" Bọn họ vui mừng khôn xiết.
Nhất là Mộ Dung Tĩnh, đáy mắt lộ ra vài tia quỷ dị.
Dương trưởng lão chưa từng nhiều lời, chỉ nhìn bốn người Phượng Sở Ca các nàng: "Đêm nay các ngươi cũng tạm thời ở đây, ngày mai chính thức tiến vào Vân Thiên học viện.
Ngày mai các người sẽ là thành viên của Vân Thiên học viện chúng ta!"
Tử Lan các nàng liếc nhìn nhau một cái, đáy mắt không giấu được chờ mong.
Vân Thiên học viện, thật mong chờ đây..
Nhìn mong chờ trong mắt, Dương trưởng lão gật đầu cười.
Lại nghĩ tới điều gì, hắn nhìn Đế Tuyệt Trần: "Quân thượng, người tính khi nào đến dạy học?"
Đế Tuyệt Trần lười biếng ngả người trên ghế, tóc đen khẽ bay phất qua khuôn mặt như bạch ngọc, càng làm cho hắn trở nên vô cùng yêu nghiệt.
Hắn chậm rãi đứng dậy: "Hai tháng sau."
Dương trưởng lão gật nhẹ đầu.
Đế Tuyệt Trần lại quay đầu: "Dương trưởng lão, chuyện của ta tạm thời giữ bí mật trước.."
Dứt lời, môi mỏng giương lên một tia đường cong.
Hắn nhìn Nhục Đoàn trong lòng Phượng Sở Ca, giữa mi tâm lộ ra vài phần trêu tức.
Lướt người đứng dậy, nhẹ nhàng bay thẳng đến trước mặt Phượng Sở Ca..
"Nữ nhân, lại gặp mặt.."
Một câu đạm mạc làm cho mọi người bốn phía đều kinh ngạc.
Tình huống này là thế nào?
Thiên hạ đệ nhất mỹ nam vậy mà lại quen biết Phượng Sở Ca?
Thế nhưng..
Điều này có thể sao?
Một người là Thiếu chủ Thiên Địa phủ.
Còn một người chỉ là nữ tử bình thường của Thiên Khải quốc.
Hai người bọn họ, một người trên trời, một người dưới đất..
Phượng Sở Ca không để ý đến mọi người kinh ngạc, chỉ lạnh nhạt đáp lời.
"Đúng là rất trùng hợp."
Màu tím trong mắt Đế Tuyệt Trần thoáng hiện hào quang.
"Thực làm cho người thương tâm, ta cho rằng người gặp lại ta sẽ kích động đấy."
"..."
Phượng Sở Ca mím mím môi.
Bọn họ, hình như không quen a..
Đế Tuyệt Trần cũng không nhiều lời nữa, chỉ nhìn Phượng Sở Ca nghiêm trang dặn dò: "Ở đây nhớ chăm sóc tốt cho chính mình, còn có.."
Nói xong, ánh mắt lăng lệ ác liệt đã rơi vào Nhục Đoàn trong lòng Phượng Sở Ca: "Đừng để con mèo ngu xuẩn này ăn đậu hũ của ngươi."
Nhục Đoàn trong lòng Phượng Sở Ca nhiệt tình cọ vào người nàng..
Nó cười..
Nó đắc ý..
Nó được nằm ở trong lòng Phượng Sở Ca, vị trí mà mọi người rất hâm mộ đấy.
Đột nhiên nó cảm thấy một đạo ánh mắt sắc như đao hướng về phía nó.
Nhất thời, Nhục Đoàn nổi đầy da gà..
Theo ánh mắt nhìn lại, đối diện chính là đôi con ngươi màu tím của Đế Tuyệt Trần..
"Meow ô.." Nhục Đoàn thê lương gọi, chặt chẽ co rúc trong lòng Phượng Sở Ca.
Nam nhân này thật khủng khiếp..
Thế nhưng mà vì cọng lông gì mà nó thấy được bộ dáng tiểu ác ma A Trần trên người nam nhân này?
.