Sủng Thú Sư


Trần U thật sự không tin, nhưng rõ ràng hắn cảm nhận được cơ thể này, cảm nhận được mệt mỏi, đau, huyết mạch đang chảy trong người thì đây không phải là mơ.


Còn chút không tin tưởng, Trần U liền bắt đầu vận dụng linh lực.


Cảnh giới của hắn bây giờ là Nhập Linh Cảnh trung kỳ, chỉ có thể nhập linh, không thể dẫn linh.


Nhưng, cảm nhận dòng linh lực đang được hắn điều khiển chảy trong cơ thể, hắn trăm phần trăm xác nhận, đây là sự thật.


Phương pháp dẫn linh lực khi còn ở Nhập Linh Cảnh này là hắn học được ở một châu lục khác.


Trải nghiệm trước kia của hắn là thật, hiện tại cũng là thật.


‘Kiếp trước’, hắn là một người Trái Đất trọng sinh qua thế giới này, trở thành Nhị thiếu gia Trần U của Trần gia.


Sau khi sinh hắn thì mẫu thân hắn bị bệnh nặng không có cách chữa, phụ thân hắn là một Sủng Thú Sư, dẫn theo thế lực của mình đi vào Phong Hải Sơn Mạch, tìm kiếm dược liệu nhưng mãi không quay trở lại.


Mẫu thân hắn cũng chờ không được mà ra đi, Trần U trở thành thiếu gia cô độc.


Nhưng không phải như trong các câu chuyện mà hắn đọc lúc trước, bị chèn ép, bị khinh thường các kiểu.


Hắn vẫn mãi luôn là Nhị thiếu gia của Trần gia, được hưởng tất cả đãi ngộ, Đại Bá và phu nhân của ông yêu thương hắn như con ruột.


Hai người con của Đại bá là Trần Bảo - Đại thiếu gia và Trần Tôn - Tam thiếu gia luôn xem hắn là huynh đệ tốt.


Cuộc sống của hắn cực kỳ không tệ chút nào.


Thêm nữa, vì vốn có ký ức cũ, từ nhỏ đến lớn hắn hành sự cẩn trọng, biểu hiện cực kỳ chuẩn mực.


Đến năm 10 tuổi thì cả ba người bọn hắn được kiểm trắc sở hữu không gian sủng thú, đều sẽ trở thành một thế hệ Sủng Thú Sư mới trong tương lai.


Địa vị của hắn, không, của cả ba người đều nhanh chóng vượt lên cao, chỉ đứng sau Gia Gia và Đại Bá, là hai Sủng Thú Sư đời trước.


Thế hệ này, Trần gia xuất hiện ba Sủng Thú Sư, tin tức liền vang vọng khắp toàn thành, trong khi những gia tộc khác chỉ có một người thì Trần gia lại có đến ba.


Lúc đó, đại môn Trần gia kẹt cứng, rất nhiều người muốn đầu nhập vào dưới trướng của các Sủng Thú Sư tương lai.


Khôn gia và Tê gia cũng nhanh chóng gửi thư chúc mừng, ý đồ liên hôn thể hiện rõ ràng.


Mối hôn sự rất nhanh được sắp xếp, Trần Bảo lấy Trưởng Nữ của Khôn gia, Trần Tôn lấy Thứ Nữ của Tê gia.


Duy chỉ có Trần U hắn là không lấy ai, vì lúc đó hắn hành sự cẩn thận, không muốn dính quá sâu, với lại hắn muốn đi xa khỏi Hải Bình Thành, chu du thế giới.



Gia Gia và Đại Bá cũng không ép hắn, cứ cho hắn tùy ý.


Đến năm 15 tuổi, hắn nhận được sủng thú đầu tiên của mình, một con Hỏa Hồ Ly.


Sau một thời gian rất ngắn, hắn liền rời đi Hải Bình Thành, chu du thế giới.


"Haizzzz.

"

Nghĩ lại chuyện trước đây, Trần U thở dài mệt mỏi.


Hắn là người trọng sinh, cứ ngỡ là Khí Vận Chi Tử, là nam chính.


Nhưng, cả cuộc đời đó của hắn chỉ hình dung hai từ: nam 8.

5.


Hắn vẫn có kỳ ngộ, đi chợ nhặt được bảo, nhưng thứ hắn nhặt được lại xa xa không bằng những Khí Vận Chi Tử ở thế giới này.


Nói chung là may mắn trong xui xẻo.


Du ngoạn, chiến đấu, trốn chạy, nhặt kỳ ngộ cả trăm năm, hắn nhận được, biết được rất nhiều thứ.


Hắn chinh chiến qua thời kỳ ÁM NGUYÊN lần 2, nhận được kỳ ngộ tấn thăng nhất cấp Sủng Thú Sư.


Thời kỳ đó qua đi, hắn nhận được kỳ ngộ nhập Thánh Cảnh.


Nhưng có một bức tường vô hình vững chãi cản hắn đi trên con đường này, cuối cùng hắn chỉ mãi dừng ở Bán Thánh Cảnh.




Nguyên lịch năm 9844.


Bắc Châu.


[Tiểu Tiểu, dùng Lửa Chữ Đại].


Một lão giả râu tóc bạc trắng, đứng trên cây ra lệnh cho con hồ ly bên cạnh.


Hồ ly có kích thước to lớn, có 8 đuôi, toàn thân đỏ rực như lửa, mỗi bàn chân đều tích tụ ngọn lửa bao bọc.



Nó là ma thú nhất cấp, Đế Vương phẩm, hệ Lửa, Bát Vĩ Hỏa Hồ.


Nghe được mệnh lệnh, nó mở miệng phun ra một cột lửa dài, đầu cột lửa biến dạng thành hình chữ đại to bự, đập lên đám Ma Vật đang hướng tới.


Trúng đòn, đám Ma Vật bị thiêu đốt tan biến, đám khác lại tiếp tục tiến lên.


Phía sau lão giả là cánh rừng rậm rạp, những con người bình thường đang lẫn dưới những tán cây, nhanh chóng bỏ chạy.


Bao bọc những người bình thường đó là những Võ Sư, họ dù muốn kề vai tác chiến với lão giả nhưng cũng không dám kháng lệnh lão giả đưa ra.


Thấy mọi người đã lui sâu vào trong rừng lão giả tiếp tục ra lệnh.


[Băng Tước, dùng Tường Băng].


Băng Tước vỗ cánh bay lơ lửng trên đầu lão giả gáy vang, hai cánh nó sáng lên rồi tán thành những điểm sáng, bay ra phía sau lưng lão giả.


Địa điểm ánh sáng rơi xuống liền mọc lên những lớp băng cao dày, hình thành một bức tường băng dài, cản ở phía sau.


Gào…

Từ phía Ma Vật phát ra một tiếng gầm, hắc ảnh trong đám Ma Vật bay lên, đáp xuống mặt đất cách chỗ lão giả tầm 20 thước.


Ma Vật có hình dạng như sói, nhưng đầu giống rồng, còn sở hữu đôi cánh trên lưng.


Cảnh giới, trung nhất cấp.


"Xử lý đám kia đi, con này để ta.

"

Lão giả phân phó hai con sủng thú.


Được lệnh, chúng liền chia ra hành động, hướng về phía Ma Vật.


Trên tay lão giả chợt xuất hiện một cây côn sần sùi màu đen, có nhàn nhạt hắc khí bốc lên, cùng khí tức như của đám Ma Vật.


Ma Vật nhất cấp thấy cây côn liền chùn lại một bước, xong nó lại gào lên, phóng về phía lão giả.


Linh Nhân Kỹ, Bá Thiên Lực.


Lão giả vận dùng linh lực, toàn thân được bao bọc trong ánh sáng màu đỏ, rồi ánh sáng dần hội tụ lên thân côn.



Ma Vật nhảy lên đầu lão giả, mở ra cái miệng đầy nanh, u ám, muốn cắn lão.


Lão giả xoay người một vòng, vừa né tránh cú cắn đồng thời đập mạnh côn lên chỗ lưng của Ma Vật.


Ầm.


Ma Vật bị đập lên mặt đất tạo thành một cái hố lớn, cây cối trong khu vực bị thổi bay, khói bụi mù mịt.


Linh Nhân Kỹ, Tạc Phong.


Lão giả quơ tay qua chỗ cái hố, một luồng gió mạnh thổi khói bụi tan đi.


Ma Vật nằm trong hố, cơ thể bây giờ gãy thành hình V từ chỗ lưng, ăn một côn của lão giả làm Ma Vật nhất cấp cũng không chịu đựng nổi.

Cơ thể nó bắt đầu tan biến.


Lão giả quay người, nhìn về hướng chiến đấu của sủng thú, chuẩn bị tiến về phía đó.


Chợt một Tia Hắc Ám tốc độ cao từ mạn trái, hướng thẳng đến chỗ lão giả đang đứng.


Cơ thể lão giả bổng trở nên nhòe đi, Tia Hắc Ám chỉ đánh trúng tàn ảnh của lão và ngọn cây lão đang đứng.


Linh Nhân Kỹ, Không Bộ.


Lão giả xuất hiện ở một ngọn cây khác, hai mắt nhìn vào chỗ ngọn cây mình vừa đứng đang chết dần chết mòn do Ma Khí ô hóa.

Xong lão nhìn qua Ma Vật đánh lén, nó có dạng như rắn, lưng mọc ra hai cánh nhỏ, hay được gọi là Đằng Xà.


Cảnh giới của nó, không ngờ đã gần đạt đến Bán Thánh.


Ma Vật trường đến chỗ lão giả với tốc độ rất nhanh, cây cối trên đường nó đi qua nhanh chóng trở nên héo tàn.


Hắc Côn trên tay lão giả ánh lên màu đỏ, linh lực đó bốc cháy hừng hực như ngọn lửa, lão đưa Hắc Côn lên phía trên rồi quơ nó xuống.


Linh Nhân Kỹ, Tố Trảm.


Một Hỏa Nhận đỏ rực xuất hiện, bay đi với tốc độ cực nhanh, chém về phía Ma Vật.


Nó ngay lập tức dừng di chuyển, há mồm phun ra Tia Hắc Ám ban nãy.


Hai đòn tấn công chạm vào nhau, giằng co với nhau trên không trung.


Lão giả lại đánh thêm hai đòn Tố Trảm, lao lên chồng lên đòn đầu tiên.


Chiến đấu nhanh chóng chuyển hướng, Tố Trảm của lão giả chiếm thượng phong, chèn ép ngược lại Tia Hắc Ám, lao vút lên nhắm ngay vào đầu của Ma Vật.


Ầm.



Tố Trảm chạm vào đầu của Ma Vật liền phát nổ, cơ thể của nó đổ xuống đất, phần đầu rắn đã bị nổ tung.


Ma Vật sắp Bán Thánh như nó vẫn không chịu được một đòn của lão.


Chưa kịp vui mừng chiến thắng, lúc này đầu của lão giả chợt đau như búa bổ, máu từ thất khiếu ào ào chảy ra.


Lão giả kinh hoàng nhìn qua chỗ chiến đấu của sủng thú, Băng Tước đang bị một Ma Vật lớn, dáng như người cầm trong tay, phần đầu của nó đã bị Ma Vật ăn mất, còn đang nhai nuốt thưởng thức.


Tiểu Tiểu bên kia thì đã nằm vật ra đất, toàn thân đẫm máu, không có khí tức, đang được đám Ma Vật bắt đầu cắn xé.


Ma Vật Thánh Cảnh, làm sao nó có thể xuất hiện?

Đầu óc lão giả tê liệt, người như chết đứng trên ngọn cây.


Sủng thú chết, tinh thần liên kết của lão vốn đã chịu đau đớn kịch liệt, huống gì một lúc chết cả hai sủng thủ.


Nhồm nhoằm…

Ma Vật Thánh Cảnh há miệng rộng, bỏ phần còn lại của Băng Tước vào mồm nhai nuốt.

Xong, nó nhìn về phía lão giả, thân hình bất chợt biến mất.


Chỉ chớp mắt, nó đã xuất hiện ngay trước mặt lão, thân hình cao lớn với cái đầu như cá sấu nhìn chăm chăm lão.


Răn rắc…

Lão giả hoàn toàn không có phản kháng bị ma vật chộp tới, dưới lực tay của nó làm xương cốt toàn thân lão nát vụn.

Bài tẩy lão còn rất nhiều, nhưng với cảnh giới chênh lệch thế này thì tất cả đều là hư vô, không thể sử dụng, hoặc sử dụng cũng như không.


Dưới Thánh Cấp đều là sâu kiến, điều này không phải nói ngoa là có.


Ma Vật đưa lão giả lên miệng của mình, há cái mồm lớn của nó ra sẵn sàng thưởng thức huyết thực.


Chợt một điểm sáng từ hư không xuất hiện, tiến vào đầu của lão giả.


Khí tức của lão bắt đầu bành trướng, ẩn ẩn đã Nhập Thánh.


Phập.


Ma Vật đóng cái miệng của nó lại, nhai một lúc rồi nuốt xuống, sau đó hướng về tường băng.


….

.









Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận