Sủng Tới Nghiện Vợ Yêu Có Độc


Một loạt những câu hỏi của Hách Dĩ Mạt, câu nào cũng khiến sắc mặt Tiêu Thiên Định càng trở nên trắng bệch hơn nữa.

“Được rồi, những chuyện này không có liên quan với nhau, em đừng hỏi gì nữa” Tiêu Thiên Định trả lời một cách mơ hồ.

Hách Dĩ Mạt làm gì mà chịu bỏ qua chứ: “Thiên Định, chúng ta đã đính hôn rồi, không bao lâu nữa sẽ kết hôn, chẳng lẽ giữa chúng ta còn có chuyện gì không thể thẳng thắn với nhau sao?” 
Tiêu Thiên Định hơi do dự, tất nhiên là anh ta muốn thẳng thắn, dù sao thì chuyện của Dịch Quân Phi và Lăng Y Mộc cũng đè nén trong lòng anh ta, đối với anh ta mà nói đó là một sự áp lực.

Đặc biệt là những ngày này, bố mẹ luôn lo lắng anh ta đối với Lăng Y Mộc còn chưa dứt tình nên cứ liên tục cằn nhằn anh ta đừng đi gặp Lăng Y Mộc nữa.


Nhưng anh làm gì mà chưa dứt tình chứ! 
Tội nghiệp anh ta bây giờ có nỗi khổ mà không nói ra được, đã vậy còn sợ không biết Hách Dĩ Mạt có hiểu lầm hay không.

“Dĩ Mạt, có những chuyện không phải anh muốn nói là nói được đâu.

” Tiêu Thiên Định hít một hơi thật sâu.

Hách Dĩ Mạt nhìn Tiêu Thiên Định nói: “Tử Miên bị thương có liên quan đến Lăng Y Mộc sao?”.

Tiêu Thiên Định có chút ngơ ngác nhìn Vợ chưa cưới và nói không nên lời, nhìn biểu cảm này của anh thì cô biết mình đã đoán đúng rồi.

“Thật sự có liên quan sao, chẳng lẽ Lăng Y Mộc đã quen biết với ai đó trong trại giam sao? Những người này có lai lịch như thế nào?” 
Chỉ là Tiêu Thiên Định còn chưa kịp trả lời thì một giọng nói đột nhiên vang lên: “Hay rồi, thì ra em bị thương cũng bởi vì Lăng Y Mộc!” 
Tiêu Tử Miên từng bước khập khiễng đi đến, lẽ ra cô ta chỉ muốn đến gọi anh trai và chị Dĩ Mạt về phòng khách thôi nhưng không ngờ lại nghe thấy những chuyện này.

Nói đến việc bị thương thật khiến cô ta bực chết đi được mà, chân bị đánh đến gãy xương phải đưa đến bệnh viện chịu khổ, đã vậy cô ta còn bị cả đám bạn bè cười nhạo nữa chứ.


Kết quả thì sao, không chỉ không tìm ra ai là người làm ra cô ta thành ra như thế, đến lễ đính hôn của anh trai mình cũng không thể tham gia được.

Trong lòng cô ta đang rất tức giận, lúc này vừa nghe thấy vết thương của mình là do Lăng Y Mộc cho người gây ra sao, đúng là bực chết đi được, cô ta chỉ muốn lập tức đi tìm Lăng Y Mộc tính số thôi.

"Anh, nếu anh còn giúp tăng Y Mộc nói đỡ lời thì em sẽ không nhận người anh trai này nữa! Chân của em không biết đến khi nào mới khỏi hẳn, lỡ như sau này có di chứng gì thì em sẽ bị què đấy, anh! Lăng Y Mộc dám cho người đến đánh em, em nhất định phải đánh gãy chân cô ta, nếu không em nhất định sẽ không họ Tiêu!” 
Tiêu Tử Miên buông lời hiểm độc, cô ta vừa nói vừa lấy điện thoại ra dường như muốn tìm người.

“Anh nói rồi, nếu em muốn bình yên vô sự thì tốt nhất đừng gây phiền phức cho Lăng Y Mộc!” Tiêu Thiên Định trách móc.

“Dựa vào cái gì chứ, Lăng Y Mộc là ai chứ, chẳng lẽ em lại sợ cô ta sao, cô ta cho rằng tìm mấy người quen biết với trong trại giam giúp đỡ là được sao?” 
“Đúng vậy, Tử Miên dù sao cũng là cô chủ của nhà họ Tiêu, nếu như bị trả thù như vậy cũng không đáp trả thì sau này ai cũng có thể bắt nạt người của nhà họ Tiêu sao” Hách Dĩ Mạt nói đỡ lời giúp Tiêu Tử Miên.

“Tụi em thì biết cái gì, người chống lưng cho Lăng Y Mộc là Dịch Quân Phi đấy!” Tiêu Thiên Định buột miệng nói ra, sau khi thốt ra câu này thì sắc mặt của anh ta đột nhiên trở nên trắng bệch đi.


Chuyện này bị anh nói ra rồi, lỡ như để Dịch Quân Phi biết thì!  
Sắc mặt của Hách Dĩ Mạt và Tiêu Tử Miên cũng giống như anh ta trở nên trắng bệch hết cả lên.

Là Dịch Quân Phi sao? 
“Sao có thể như thế chứ? Dịch Quân Phi sao có thể giúp tăng Y Mộc chứ, năm xưa chính Lăng Y Mộc là người đã đụng chị Thanh Mai mà!” Tiêu Tử Miên nói một cách khó tin.

Tiêu Thiên Định quyết định nói thẳng: “Mặc kệ tụi em có tin hay không, dù sao đây chính là sự thật, có lẽ Dịch Quân Phi đã nhắm trúng Lăng Y Mộc rồi, nói chung lần này Tử Miên bị thương chắc cũng do Dịch Quân Phi gây ra đấy, ngoài ra chính miệng Dịch Quân Phi đã nói không muốn cho Tử Miên xuất hiện trong lễ đính hôn”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận