Cố Tiểu Mạch nhắm mắt, sau khi nhảy xuống, cô lăn vài vòng trên đất, có một điều may mắn chính là cô đeo balo ở sau lưng đã giúp cơ thể cô không bị đập mạnh xuống đất.
Nám Nám được cô ôm chặt trong lòng vì thế chỉ một mình Cố Tiểu Mạch chịu đựng những vết thương trên người.
Cô kìm nén cơ thể đau nhức, cô vẫn không ngừng lăn trên đất, Cố Tiểu Mạch rất tỉnh táo, cơn đau lan tỏa đến khắp cơ thể, đau kinh khủng!
Tên thuộc hạ mở to mắt nhìn Cố Tiểu Mạch không sợ chết mà nhảy khỏi xe, người phụ nữ này điên rồi sao? Đến mạng sống cũng không cần nữa!
Hắn đang định dừng xe quay lại kiểm tra tình hình của Cố Tiểu Mạch thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng dừng xe của một chiếc xe giống như là xe tải, tiếng bánh xe ma sát với đường thật chói tai.
Tên thuộc hạ sợ hãi, đâm vào rồi sao…
Tim hắn nhảy lên tận cổ họng, hai tay ôm chặt vô lăng, không dám quay đầu lại nhìn, tăng tốc đi về phía trước, rời khỏi hiện trường!
Cố Tiểu Mạch ôm Nám Nám lăn đến lan can đường, trán của Cố Tiểu Mạch bị đập vào lan can, máu tươi chảy ra.
Chiếc xe tải dừng xe ở chỗ cách Cố Tiểu Mạch không xa, suýt nữa thì gây ra tai nạn.
Cả cơ thể đau nhức, cơn đau ập đến khiến Cố Tiểu Mạch choáng váng rồi ngất đi, lúc ngất đi vẫn không quên ôm chặt Nám Nám trong lòng.
Nam Thần An ra khỏi sân bay, anh ta đến căn hộ của Cố Tiểu Mạch nhưng không thấy Cố Tiểu Mạch đâu cả, anh ta cho người điều tra Cố Tiểu Mạch đang ở đâu nhưng chỉ biết được tin tức có một người phụ nữ ôm một đứa trẻ con nhảy khỏi xe trên đường cao tốc đi đến một khu biệt thự cao cấp.
Nam Thần An lập tức cho người đi xác thức, đại khái là vì anh ta không yên tâm nên chửi một tiếng rồi tự mình lái xe đến chỗ đường cao tốc đó.
Chỗ đó đã có cảnh sát đến điều tra, tài xế xe tải nét mặt đầy lo lắng nhìn Cố Tiểu Mạch ngất ở chỗ lan can, trong lòng ôm một đứa trẻ con vẫn hôn mê bất tỉnh, trên người còn có rất nhiều vết thương, trên trán máu mê bê bết, trông kinh khủng đến mức người khác không dám lại gần.
Xe cứu thương đang đi trên đường, Nam Thần An nhanh hơn xe cứu thương.
Anh ta vừa xuống xe đã nhìn thấy Cố Tiểu Mạch đang nằm ở đó, khoảnh khắc đó trái tim của Nam Thần An dường như ngừng đập, anh ta không chút chần chừ do dự lao về phía Cố Tiểu Mạch.
Cảnh sát đi đến muốn ngăn Nam Thần An lại, “Anh ơi, chỗ nay bây giờ vẫn chưa vào được, cần đợi xe cấp cứu đến”
Mặt Nam Thần An lạnh lùng, nhìn tài xế xe tải đứng bên cạnh, cho dù bình thường anh ta rất giỏi khống chế cảm xúc của mình thì lúc nãy cũng nổi giận, “Anh đâm vào?”
Một câu nói khiến tài xế xe tải run rẩy, hẳn vội vàng lên tiếng phủ nhận, “Không phải tôi đâm, là người phụ nữ kia ôm đứa bé nhảy từ trên xe taxi xuống, may mà tôi phanh kịp mới không đâm vào”
Mặt Nam Thần An tối sầm, rất nhanh, xe cấp cứu đã tới nơi.
Nam Thần An sử dụng quyền lực của mình, trước khi Cố Tiểu Mạch được đưa tới bệnh viện thì bệnh viện đã chuẩn bị xong phòng cấp cứu và phẫu thuật.
Cố Tiểu Mạch mặt trắng bệch được đẩy vào phòng phẫu thuật, nếu lúc này cô tỉnh táo nhất định sẽ khóc mà nói, đây là lần thứ ba cô vào bệnh viện trong tháng này rồi, đại khái là không có ai xui xẻo hơn cô nữa.
Nam Thần An đứng dựa vào tường, vứt đi lớp ngụy trang bên ngoài, nhìn đèn trong phòng phẫu thuật vẫn sáng, tim anh ta dường như muốn ngừng đập.
Cho đến khi thuộc hạ vội vàng đi tới mới cắt đứt suy nghĩ của Nam Thần An, Nam Thần An lạnh lùng lên tiếng, “Đi điều tra chiếc xe taxi đó là như thế nào! Nhất định phải điều tra rõ ràng!”
“Tổng giám đốc Nam, phía cảnh sát đã bắt đầu điều tra rồi, em chắc chắn không lâu nữa sẽ có kết quả”
Ở nơi khác, tên thuộc hạ sợ hãi lái xe đến một nơi hoang vu hẻo lánh, vứt xe ở đấy rồi bỏ chạy, hắn vội vàng chạy về Cố Thị, chạy một mạch đến phòng làm việc trên tầng cao nhất của Cố Thị”
Cố Chấn Hải không biết chuyện gì cả, đến khi thuộc hạ chạy vào phòng với vẻ mặt hoảng sợ, Cố Chấn Hải mới nhíu mày hỏi, “Vội vội vàng vàng làm cái gì?”
Đến lúc ông ta ngẩng đầu lên nhìn tên thuộc hạ, ông ta cảm thấy hoang mang, đi đến trước mặt hắn, nhỏ giọng hỏi, “Xong việc chưa?
Đưa đến chỗ Tổng giám đốc Lâm chưa?”
Tên thuộc hạ lau mồ hôi, “Tổng giám đốc Cố… Cố Tiểu Mạch ôm con gái cô ta nhảy khỏi xe, lúc đó tôi lái xe rất nhanh, còn nghe thấy tiếng xe tải ở phía sau, lúc đó tôi không dám quay đầu lại nhìn”
“Cái gì?
Chỉ một câu, sắc mặt Cố Chấn Hải chợt thay đổi, khuôn mặt hiện lên sự kinh ngạc.
Cơ thể tên thuộc hạ run run, “Nếu chuyện này bị điều tra, Tổng giám đốc Cố chúng ta nên…”
Mặt Cố Chấn Hải tối sâm, chuyện càng ngày càng gay go, cảnh sát đã vào cuộc điều tra, ông ta bỗng nhìn tên thuộc hạ, ánh mắt u ám, bắt đầu nghĩ kế hoạch tiếp theo..