Sủng Tới Nghiện Vợ Yêu Có Độc


Đúng vậy, bây giờ con gái nhà mình chỉ là một nhân viên vệ sinh môi trường đã từng ngồi tù, Dịch Quân Phi này là ai, liệu rằng anh có thể thật sự thích một nhân viên vệ sinh môi trường từng ngồi tù sao?
“Hơn nữa chị ấy còn cố ý tỏ ra tử tế với Cố Vĩ Ngạn, khiến Cố Vĩ Ngạn hiểu lầm con, nghĩ rằng trước đây là con chĩa mũi nhọn vào chị ấy!” Lăng Lạc Giao tiếp tục than thở: “Bố, làm sao lại có một người chị gái như vậy, chị gái nhà người ta thấy em gái mình giỏi thì đều rất vui, nhưng chị ấy thì toàn muốn kéo con lại!”
Lăng Quốc Chiến cau mày.

Lăng Lạc Giao không ngừng cố gắng và tiếp tục nói: “Nếu như Cố Vĩ Ngạn chia tay với con đúng thật là tại vì chịa ấy, sau này con không biết phải làm thế nào cả.

Bố à, con thật sự rất yêu Cố Vĩ Ngạn”
“Vốn dĩ chính là bản thân Y Mộc không nhận được những điều tốt đẹp nên nó cũng không muốn để Lạc Giao của chúng ta nhận được những điều tốt đẹp!” Phương Nguyệt Thanh tức giận nói: “Nếu như nó phá hỏng chuyện của Lạc Giao và Cố Vĩ Ngạn thì tôi nhất định sẽ xử lý nó!

Lăng Quốc Chiến nói: “Chuyện này có thể có hiểu lầm gì không?”
Cho dù Lăng Y Mộc cũng là con gái của ông ta, nhưng đối với ông ta mà nói, thực ra ông ta cũng không để tâm đến việc đứa con gái nào có thể ở bên cạnh Cố Vĩ Ngạn.

Mấu chốt là ông ta có thể làm bố vợ của Cố Vĩ Ngạn là được rồi.

“Có thể có hiểu lầm gì chứ! Không phải nó muốn đeo bám người có chức vị cao à!” Phương Nguyệt Thanh nói: “Nếu không thì tại sao sau khi nó quen Dịch Quân Phi rồi lại đi trêu chọc cả Cố Vĩ Ngạn chứ?
Nó cũng không nghĩ rằng người ta sẽ nghiêm túc với một đứa ngồi tù như nó sao? Chẳng qua chỉ là chơi đùa mà thôi”
Lúc này Phương Nguyệt Thanh đã đem hết sức lực chửi bới đứa con gái riêng, vì bà ta sợ rằng đứa con riêng này thật sự sẽ cướp đi mối nhân duyên tốt đẹp của người con gái ruột.

“Nhưng Lăng Lạc Giao thì không giống vậy, Lạc Giao trong sạch rõ ràng! Bây giờ cũng là bạn gái của Cố Vĩ Ngạn, trong tương lai làm một nữ hoàng điện ảnh và gả vào nhà họ Cố, đó là một chuyện thuận theo tự nhiên!”
Phương Nguyệt Thanh nói chuyện giống như ngày mai Lăng Lạc Giao có thể trở thành nữ hoàng điện ảnh và làm mợ chủ nhà họ Cố vậy.

Lăng Quốc Chiến nghe vậy liền gật đầu nói: “Được rồi, vậy đến lúc đó tôi sẽ bảo Y Mộc về nhà một chuyến rồi nói chuyện với nó rõ ràng, để nó giữ khoảng cách một chút với Cố Vĩ Ngạn, đừng làm hỏng chuyện tốt của Lạc Giao”
Lăng Lạc Giao và Phương Nguyệt Thanh liếc nhìn nhau, sau đó sắc mặt lộ vẻ vui mừng “Cảm ơn bố” Lăng Lạc Giao nói, nhưng ngay lập tức trên mặt của cô ta lộ ra vẻ lo lắng: “Nhưng nếu chị ấy không nghe lời thì phải làm thế nào?”
“Bố là bố của nó, trừ khi nó không phải họ Lăng, nếu không thì vẫn phải nghe lời của bố!” Lăng Quốc Chiến nói một cách cứng rắn.


Lăng Lạc Giao khẽ cúi đầu, trên môi của cô ta thoáng qua một nụ cười.

Buổi tối Lăng Y Mộc nhận được cuộc gọi của bố Lăng Quốc Chiến.

*Y Mộc à, cũng lâu rồi con chưa về nhà.

hay là quay về một chuyến, bàn bạc một chút về chuyện chuyển mộ của mẹ con”
“Chuyển mộ?” Lăng Y Mộc sững sờ một chút.

“Đúng vậy, lúc đầu mồ mả của mẹ con được chôn cất trong nghĩa trang ở làng người ta, nhưng bây giờ chỗ đó phải cải tạo, khu đất đó được trưng dụng và nhiều ngôi mộ ở đó phải chuyển đi.


Trước đây con ở trong tù, vì vậy con không biết chuyện này, các tài liệu của làng người ta đều được gửi xuống rồi” Lăng Quốc Chiến nói.

Lăng Y Mộc khế mím môi.

Trước đây khi mẹ cô mất, lúc đó không có mua đất ở nghĩa trang, mà là bố cô đã nhờ một người bạn.

Người đó ở trong một làng nhỏ xung quanh Thanh Thủy, trong làng có nghĩa trang công cộng, không cần tiền gì cả, vì vậy đã chôn cất mẹ cô ở đó..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận