Sủng Tới Nghiện Vợ Yêu Có Độc


Quan Lệ Quân âm thầm cần rằng, trong lòng oán hận hồ lên: Diễn trò đi, cô ta thật sự muốn xem xem Lăng Y Mộc còn có thể diễn trò được bao lâu.

“Y Mộc à, lần trước lúc tôi đi dạo phố, nhìn thấy vị bạn trai kia của cô, hình như ăn mặc rất giống người có tiền, làm sao lại có thể để cô làm giao hàng trong quán ăn nhỏ mưu sinh chứ, cô đừng có bị lừa đó, bây giờ có rất nhiều người thích phùng má giả làm người mập, không có bao nhiêu tiền lại muốn giả bộ làm người có tiền, sau lưng vụng trộm vay các loại tiền trên internet đó.” Quan Lệ Quân ra vẻ chân thành nhắc nhở.

Lăng Y Mộc thản nhiên cười: “Vậy được, hôm khác tôi sẽ hỏi anh ấy!”
Quan Lệ Quân chỉ cảm thấy mình như là đụng phải cái đình mềm vậy, hình như cô ta nói cái gì, đối với Lăng Y Mộc mà nói, đều không có gì quan trọng cả.

Một số người mới ở trong văn phòng luật sư hiển nhiên không biết vì sao Lăng Y Mộc sẽ từ một luật sư trở thành một người giao hàng, mà lúc Lăng Y Mộc xoay người rời khỏi văn phòng luật sư, nghe thấy phía sau có người đang hỏi vấn đề này.

Mà người trả lời, tất nhiên là Quan Lệ Quân rồi, Quan Lệ Quân giống như tận tâm tận lực nâng cao giọng nói, không có gì hơn là nói ra chuyện cô say rượu lái xe, kết quả là đâm chết người ngồi tù…
Lăng Y Mộc nhẹ nhàng bước đi, Quan Lệ Quân là muốn hạ thấp cô, để bù lại buồn bực mấy năm trước bị cô đè đầu sao? Quả nhiên, lúc cô nở mày nở mặt, chưa hẳn có thể nhìn rõ lòng người, nhưng lúc cô nghèo túng, lại nhất định có thể thấy rõ lòng người.

Ngay tại lúc Lăng Y Mộc rời khỏi văn phòng, đi tới chỗ thang máy, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng bước chân vội vã, lập tức một giọng nói vang lên: “Y Mộc, đợi đã!”
Lăng Y Mộc quay đầu lại, chỉ thấy một người đàn ông vội vã chạy tới, sau đó dừng trước mặt cô, dùng một loại ánh mắt tối nghĩa nhìn cô.

Đây là một người đàn ông tầm ba mươi tuổi, khuôn mặt trung bình, dáng người trung bình, mặc một thân tây trang, cách ăn mặc giống như những tinh anh xã hội trong cái thành phố này vậy.

“Có chuyện gì?” Lăng Y Mộc nhìn vị đồng nghiệp cũ này hỏi, đối phương trước đây từng cộng tác với cô ở trong văn phòng, có đoạn thời gian, trong văn phòng còn truyền ra lời đồn đối phương thích cô, chỉ là lúc đó, cô đã ở bên Tiêu Thiên Định, đối với loại đồn đại này căn bản không quan tâm.

Mà dần dần, tin đồn này cũng biến mất.

Lúc này, Hạ Hoài Chương nhìn dung nhan trước mặt, tuy rằng vẫn là khuôn mặt đấy, nhưng cái loại khí chất kia trên người đối phương đã hoàn toàn thay đổi, hăng hái khí phách, hào quang bắn ra bốn phía trước kia, biến thành ẩn nhẫn chán nản của bây giờ.

Ngay cả ánh sáng trong mắt kia, giống như đều bị cái gì đó kiềm chế vậy.

“Nếu… cô có gì khó khăn, cô có thể tìm tôi, chỉ cần tôi có thể giúp đỡ, nhất định sẽ giúp.” Hạ Hoài Chương vẻ mặt chân thành nói.

Nhưng Lăng Y Mộc chỉ có một loại cảm giác tức cười, lúc trước, vụ kiện của cô, ở văn phòng luật sư không có một ai dám nhận, khi đó, Tần Hoa Nhiên cũng vì cô đến văn phòng tìm rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều là thất vọng mà về.

“Tôi nghĩ, tôi bây giờ hẳn là không có gì cần anh giúp đỡ cả.” Lăng Y Mộc nói.

Hạ Hoài Chương vội vàng nói: “Công việc giao hàng bây giờ của cô, cũng không phải là chuyện lâu dài, nếu không tôi nhờ bạn bè, giới thiệu giúp cô một số công việc tốt, thu nhập cũng không tồi, cũng không dãi mưa dầm nắng giống như công việc giao hàng này.”
“Anh giúp tôi giới thiệu?” Khỏe môi Lăng Y Mộc khẽ cong lên một chút: “Chẳng lẽ anh đã quên, năm đó người tôi đụng chết là ai sao? Đó là Hách Thanh Mai, vị hôn thê của Dịch Quân Phi, anh không sợ sao?”
Trên mặt Hạ Hoài Chương hình như có vẻ xấu hổ: “Y Mộc à, thật xin lỗi, vụ án năm đó của cô, tôi không có ra tay, thực ra mấy năm nay, tôi vẫn luôn hối hận, bây giờ cô ra ngoài rồi, tôi cũng chỉ muốn trong khả năng của tôi giúp cô một chút.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui