Sủng Tới Nghiện Vợ Yêu Có Độc


Anh ngừng lại một chút, đôi mắt lạnh nhạt nhìn lướt qua hai người còn đang ngày như phỗng: "Vậy thì sau này không cho phép bọn họ bước vào tòa nhà này nửa bước."
Cha con họ Hách lập tức giật thót.

Câu nói này của Dịch Quân Phi chắc chắn là đang nói cho bọn họ nghe, nếu như bọn họ không tìm được nhẫn mà đã rời đi, vậy thì bọn họ sẽ hoàn toàn chấm dứt với nhà họ Dịch.

Nhìn thấy Dịch Quân Phi trực tiếp rời đi, hai cha con Hách Nhạc Hải và Hách Dĩ Mạt hai mặt nhìn nhau.

Cái hồ này tuy rằng không sâu, cũng không tính là quá lớn, nhưng mà cũng rộng chừng một trăm mét vuông, hơn nữa dưới đáy ao đều toàn bùn, muốn tìm một cái nhẫn nho nhỏ cũng đâu có dễ dàng như vậy được.

Hách Dĩ Mạt sắp khóc tới nơi: "Bố ơi, làm sao bây giờ, chẳng lẽ chúng ta phải xuống dưới tìm thật sao? Trời lạnh như vậy, một mình con sao có thể tìm nó được!".

"Con gây ra chuyện này thì tự con giải quyết, nếu như nhà họ Dịch và nhà họ Hách đoạn tuyệt quan hệ, nhà họ Hách sau này sẽ ra sao, con biết rồi đấy!" Khuôn mặt Hách Nhạc Hải trầm xuống nói.

Liên quan đến tương lại nhà họ Hách, cho dù đó là con gái ruột của mình, ông ta cũng sẽ không khoan nhượng.

Hách Dĩ Mạt trầm mặc, cô ta đương nhiên biết những mối làm ăn nhà họ Hách có được đều là dựa vào Tập đoàn Dịch Nguyên, nếu như Dịch Quân Phi thật sự trở mặt thì đối với nhà họ Hách mà nói, chắc chắn là một cú sốc mang tính huỷ diệt.

Hách Dĩ Mạt bất đắc dĩ, chỉ có thể từng bước một lối vào hồ, bắt đầu tìm cái nhẫn nhỏ kia.

Cô ta hoàn toàn không nghĩ tới, Dịch Quân Phi đang trả thù cho Lăng Y Mộc.

Lúc trước cô ta khiến Lăng Y Mộc chật vật bao nhiêu, vậy thì hiện tại cô ta sẽ càng thảm hại bấy nhiêu!
Lúc Dịch Quân Phi trở lại căn trọ thuê thì nhìn thấy Lăng Y Mộc đang ở giặt quần áo.

Đôi tay cô ngâm trong làn nước lạnh bằng, đã lạnh buốt đến đỏ bừng.

"Tại sao lại không giặt đồ bằng nước ấm" Anh nhíu mày nói.

"Muốn có nước ấm thì phải nấu, tốn tiền điện, hơn nữa ngâm một xíu trong nước lạnh thì tay cũng sẽ nóng lên" Lăng Y Mộc nói, rồi ngâm quần áo vào thau nước lạnh, sau đó vắt khô nó.

Anh nắm lấy tay cô, rất lạnh, như muốn đông thành đá.

"Lần sau giặt quần áo phải nước ấm, tốn tiền điện thì tốn thôi, tôi sẽ kiếm tiền." Anh nói.

Cô bật cười, nâng tay lên khẽ búng trán anh: "Có thể tiết kiệm được tới đâu thì hay tới đó, sau này còn có rất nhiều thứ để tiêu tiền nữa, đêm nay cậu đi ăn liên hoan với đồng nghiệp vui  không?"
"Cũng không tệ lắm" Dịch Quân Phi nói, ăn liên hoan với đồng nghiệp là lý do mà đêm nay anh dùng.

Nếu như anh không đoán sai, vậy thì Hách Dĩ Mạt hiện tại hẳn là đang ở trong hồ nhà họ Dịch tìm nhẫn.

Không biết phải mất bao lâu, Hách Dĩ Mạt mới có thể tìm được đây?
"Hình như lại dài thêm nữa rồi." Giọng nói lầm bẩm của Lăng Y Mộc khiến Dịch Quân Phi phục hồi tinh thần lại, chỉ thấy người trước mắt đang giơ tay nhẹ nhàng sờ lên tóc mái của anh.

"Bình Quân, hay là để tôi cắt tóc mái cho anh đi, nếu như để nó quá dài thì cậu đi đường cũng bất tiện." Cô nói.

Anh bình tĩnh nhìn cô chăm chú, trong mắt anh dường như có tia sáng thấp thoáng, sau một lúc lâu mới chậm rãi trả lời: "Được."
Lăng Y Mộc chỉ có mấy thứ đồ nghề đơn giản, một cây lược, một cây kéo, sau đó cầm một tấm vải choàng qua cổ Dịch Bình Quân..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui