"Mặc dù buổi sáng Lăng Y Mộc đã nói rằng người kia là “em trai” cô, nhưng anh ta vẫn có cảm giác mình nên đi kiểm chứng lại chuyện này lần nữa thì mới có thể yên tâm được.
Tiêu Thiên Định lái xe đến một khu chung cư nghèo dành cho người lao động, lúc xuống xe, đi vào khu chung cư tìm một số nhà cụ thể.
Sau khi đi bộ một lúc, cuối cùng anh ta cũng dừng lại trước một cánh cửa rất xập xệ.
Đây là một căn phòng trọ dành cho người lao động điển hình.
Lăng Y Mộc ở trong căn nhà này à?
Tiêu Thiên Định đang định gõ cửa thì đột nhiên nghe thấy có tiếng bước chân của ai đó.
Anh ta vội vàng bước sang một góc tối ở gần đó để tránh đi, sau đó lén nhìn về phía phát ra tiếng bước chân.
Một bóng người cao lớn bất ngờ đi đến phía anh ta.
Khi bóng người kia đến gần hơn, ánh mắt Tiêu Thiên Định cũng mở to hơn hẳn.
Suy nghĩ mà anh ta vốn tưởng rằng là vô lý, cuối cùng trở thành hiện thực.
Dịch… Dịch Quân Phi! Đấy chính là Dịch Quân Phi!
Nếu như hai người chỉ giống nhau thôi thì tuyệt đối sẽ không có chuyện nhìn giống nhau đến mức này được!
Lúc này Dịch Quân Phi cũng mặc giống như lúc Tiêu Thiên Định thấy anh vào lúc tối qua.
Tại sao… tại sao Dịch Quân Phi lại ở đây chứ?
Tiêu Thiên Định chỉ cảm thấy ớn lạnh, cảm giác hoảng sợ chạy xộc lên từ lòng bàn chân anh ta, khiến cơ thể của anh ta càng ngày càng lạnh hơn.
Cuối cùng, Dịch Quân Phi dừng lại trước cánh cửa xập xệ mà lúc nãy Tiêu Thiên Định đã đứng, anh đưa tay lên, gõ nhẹ vào cửa.
Một lúc sau có người đi ra mở cửa, mới đầu người đó lên tiếng “Cậu lại về rồi à.
” Sau đó một gương mặt thanh tú xuất hiện trong tầm mắt của Tiêu Thiên Định.
Tiêu Thiên Định chỉ cảm thấy họng mình như bị luồng khí gì đó chặn lại, không thể nuốt xuống nổi mà cũng chẳng thể nôn ra được, cứ chặn ngang ở đó khiến anh ta rất khó chịu.
Người mở cửa là Lăng Y Mộc.
Hóa ra Lăng Y Mộc lại ở cùng với Dịch Quân Phi thật? Chuyện quái gì đang diễn ra vậy? Với cả, tại sao Dịch Quân Phi lại ăn mặc thế này? Lúc này trong đầu anh ta đang có rất nhiều câu hỏi khác nhau.
Sau đó anh ta nghe thấy Dịch Quân Phi trả lời: “Ừ, tôi về rồi.
”
Trước kia Tiêu Thiên Định đã từng nghe thấy giọng của Dịch Quân Phi, giọng nói lúc này giống hệt với những gì anh ta nhớ về giọng của Dịch Quân Phi.
Đến lúc này, Tiêu Thiên Định không còn gì phải nghi ngờ nữa, người đàn ông này chính là Dịch Quân Phi.
Nhưng đúng lúc Dịch Quân Phi định đi vào nhà, thì anh bất ngờ dừng bước lại, sau đó nhìn về phía góc khuất tối tăm mà Tiêu Thiên Định đang đứng nép vào.
Chỉ là một khoảnh khắc, nhưng Tiêu Thiên Định lại có cảm giác như máu trên người anh ta đã đông cứng hết lại, ngay cả việc hít thở cũng trở nên khó khăn hơn hẳn.
“Bình Quân, cậu đang nhìn thấy gì thế?” Giọng nói của Lăng Y Mộc lại vang lên.
“Không có gì.
” Dịch Quân Phi khẽ mỉm cười, rồi sau đó đi vào trong nhà.
Một tiếng “Rầm.
” vang lên, sau đó cửa nhà bị đóng lại.
Lúc này Tiêu Thiên Định mới khẽ thở phào, lúc này lòng bàn tay và phần lưng của anh ta đã ướt sũng mồ hôi rồi, anh ta có cảm giác như mìnhvừa mới tìm được đường sống trong chỗ hết vậy.
Rốt cuộc là đang có chuyện gì vậy? Tại sao Dịch Quân Phi và Lăng Y Mộc lại ở cùng với nhau.
Sau đó Tiêu Thiên Định gần như đi ra khỏi khu chung cư theo bản năng, cứ thế về đến xe của mình.
Chẳng qua là khi chuẩn bị lái xe, anh ta lại nhận ra tay của mình đang run lên bần bật.
Nhìn cảnh Lăng Y Mộc đứng cạnh Dịch Quân Phi lúc nãy, có vẻ như hai người khá thân thiết với nhau, mà Lăng Y Mộc còn gọi Dịch Quân Phi là “Bình Quân”, trước giờ Tiêu Thiên Định còn chưa từng thấy ai có cách xưng hô thân mật đến vậy với Dịch Quân Phi.
".