Cô khẽ cắn môi mình, nói: “Dựa vào người khác, cuối cùng chi bằng dựa vào chính mình, chỉ có dựa vào bản thân mình mới không có bất cứ thất vọng nào?
Nếu không thì sự kỳ vọng ngày càng lớn, đến lúc đó thất vọng đương nhiên cũng sẽ càng lớn.
“Nhưng mà, tôi rất muốn trở thành chỗ dựa vững chắc cho chị, phải làm sao đây?” Anh khẽ nhướng mày, ung dung nhìn cô.
“Nếu như là Bình Quân thì.
.
” Cô cười, nói: “Vậy thì tốt, tôi đợi sau này Bình Quân làm chỗ dựa vững chắc cho tôi”
"Tại sao chị lại đồng ý rồi?” Anh hỏi.
“Bởi vì Bình Quân sẽ không làm cho tôi thất vọng, bởi vì.
.
" Cô ngừng lại rồi nói tiếp: “Bất luận thế nào, cậu cũng sẽ không bỏ rơi tôi, đúng không?”
Anh nghe vậy thì cúi đầu cười: “Đúng thế, tôi nhất định sẽ không bỏ rơi chị đâu.
”
Ban đêm, Dịch Quân Phi thấy Lăng Y Mộc ngủ say rồi thì lúc này mới đi ra khỏi phòng trọ, đi thẳng đến một phòng khác cách phòng trọ của Lăng Y Mộc không xa.
Chỉ là căn phòng này không giống với phòng trọ chật hẹp của Lăng Y Mộc, nó rộng rãi sáng sủa hơn nhiều, sửa sang cũng khá là cầu kỳ.
Và lúc này, Cao Kiến Vĩ đang ở trong phòng đợi Dịch Quân Phi, vừa nghe thấy tiếng gõ cửa thì liền mở cửa ra, đón tiếp boss đi vào.
Cao Kiến Vĩ đúng là không ngờ được, người boss này của mình, bình thường chỉ sợ không xem ai ra gì, chứ đừng nói đến là hạ mình đi chăm sóc người khác, kết quả lần này, vì chăm sóc Lăng Y Mộc mà còn trực tiếp mua đứt căn nhà trong khu nhỏ này, sau đó chỉ là vì nhân lúc Lăng Y Mộc ngủ thì có thể thuận tiện làm việc.
Cao Kiến Vĩ báo cáo việc ban ngày trong công ty, ai bảo lúc ban ngày, boss lại bận đi chăm sóc Lăng Y Mộc chứ.
Dịch Quân Phi vừa nghe, vừa nhanh chóng đưa ra chỉ thị, sau đó trực tiếp dặn dò Cao Kiến Vĩ liên lạc với tầng lớp lãnh đạo của chi nhánh công ty ở nước ngoài, tiến hành họp online.
Vì thế, chốc lát sau, các lãnh đạo chi nhánh công ty ở nước ngoài đều dồn dập hiển thị lên màn hình, bắt đầu tiến hành cuộc họp.
Có điều dường như có lãnh đạo khá tò mò về lại lịch bản thân lúc này của Dịch Quân Phi, dù sao mặc dù căn phòng này sửa sang cũng xem như là cầu kỳ, nhưng mà đó cũng chỉ là tương đương với một căn phòng bình thường mà thôi, nếu như đổi thành chỗ ở bình thường của Dịch Quân Phi thì quả thực có thể dùng “nghèo nàn” để miêu tả.
Dịch Quân Phi chỉ là đơn giản nói: “Đừng hỏi vấn đề không cần thiết này, tiếp tục họp”
Cao Kiến Vĩ chỉ có thể cười thầm, anh ta thì lại biết tại sao cấp trên lại mở cuộc họp quốc tế ở nơi như thế này, nhưng mà anh ta có thể nói gì được chứ, không lẽ nói là vì có một người phụ nữ thuê một phòng trọ khu này, cho nên cấp trên tạm thời địa điểm làm việc đến chỗ này luôn rồi?
Chính là ở đây, anh đã mất thời gian một ngày, cấp tốc tìm được trong khu nhà nhỏ này, sau đó trực tiếp đưa ra giá cao hơn gấp đôi giá thị trường để chủ nhà đồng ý bán cho, đồng thời còn làm xong các loại thủ tục với tốc độ nhanh nhất.
Sau khi cuộc họp diễn ra hơn một nửa, điện thoại của Dịch Quận Phi đột nhiên vang lên, chỉ là điện thoại đổ chuông không phải là điện thoại mà anh dùng thường ngày, mà là điện thoại Lăng Y Mộc mua cho anh.
Vì thế, các lãnh đạo ở nước ngoài, tận mắt nhìn thấy, một người đàn ông tồn tại như bông hoa lạnh lùng vừa bí ẩn vừa cao quý ở phương Đông, đột nhiên cầm một điện thoại lỗi thời rẻ tiền để nói chuyện, dường như ngay cả nói chuyện cũng trở nên dịu dàng hơn.
Dùng từ “dường như” là vì Dịch Quân Phi bên này đã tắt âm thanh cuộc họp rồi, cho nên những lãnh đạo kia hoàn toàn không nghe được Dịch Quân Phi đang nói gì.
Những lãnh đạo đó chỉ có thể lén lút bàn tán tại sao boss lại dùng điện thoại như thế này, lại đang gọi điện cho ai.
Thậm chí Cao Kiến Vĩ còn nhận được tin nhắn riêng của lãnh đạo nào đó, đối phương rõ ràng là muốn nghe ngóng nhiều chuyện.
Cao Kiến Vĩ thật sự rất muốn nói cho những người này biết, điện thoại này ở trong trụ sở chính của công ty Thanh Thủy không còn là bí mật từ lâu rồi, lãnh đạo ở đây đã thấy Dịch Quân Phi dùng điện thoại này gọi điện thoại rất nhiều lần rồi.
Còn vấn đề vì sao anh Dịch lại dùng điện thoại như thế này, người gọi điện thoại đến lại là ai thì Cao Kiến.
Vĩ thật sự không có gan để nói.
.