"Anh nói dối, Tô Bắc không có làm thế...anh nói dối." Thẩm Hạo gầm lên.
Thẩm Hạo lại lao về chỗ Lộ Nam tiếp tục vung tay đấm anh, dù thuộc hạ của Lộ Nam muốn ngăn cản đều bị cậu hất ra.
"Sếp mau dừng lại đi." Châu Nhã Nhã hét lên.
Vừa hay Nhã Nhã đã chạy đến đây, ngay khi nghe giọng của cô, bàn tay của Thẩm Hạo mới hạ xuống.
"Sếp, chúng ta đi tìm Tô Bắc, đừng nên ở đây đôi co với anh ta nữa." Nhã Nhã nói.
Lộ Nam nghe thế thì liền cất lời: "nếu cô có biết Tô Bắc ở đâu, nhắn với cô ta có trốn thì trốn cho kĩ, tôi mà tìm được cô ta về đây cẩn thận cả đời không đi lại được đấy."
"Anh..." Nhã Nhã định nói gì đó nhưng rồi lại nuốt lời nói vào trong.
Trước khi đi vẫn không quên lườm Lộ Nam một cái, tuy cô ấy không biết giữa họ xảy ra chuyện gì nhưng cô bây giờ rất ghét cái tên này.
Sau khi họ rời đi, Lộ Nam liền quay sang nói với thuộc hạ: "sau này không được để loại người dơ bẩn đó bước vào nhà tôi...hai cậu ở nhà, tự tôi sẽ đi tìm cô ta về."
"Vâng, đại ca." cả hai đồng thanh nói.
Dứt lời, anh lên phòng thay quần áo rồi nhanh chóng lái xe rời đi.
Vừa lái xe anh vừa suy nghĩ nơi mà cô có thể đi đến, nói gì thì nói, dù sao cô ấy cũng đang có thai, vả lại trong người lại có bệnh khiến Lộ Nam cũng có chút lo lắng.
'Rốt cuộc em đang ở đâu vậy Tô Bắc?' Lộ Nam nói thầm.
Hay là đến nhà Chu Thiên nhỉ? Tô Bắc cũng rất thân thiết với Chu Thiên nên khi vừa nghĩ đến tên bạn của mình, anh vội quay xe chạy đến nhà cậu ta.
...
Chu Thiên cũng vừa mới về nhà sau khi đưa Tô Bắc về lại căn nhà đó.
Mới ngồi xuống nghỉ ngơi liền có tiếng chuông cửa.
Nhìn qua lỗ nhỏ trên cánh cửa, thì ra là Lộ Nam.
Cái tên này sao hôm nay lại chủ động tới tìm anh nhỉ?
'Cạch' ngay anh khi vừa mở cửa ra, Lộ Nam liền hỏi.
"Tô Bắc có đến đây không?"
Chu Thiên giả vờ nói: "cậu điên rồi hả? sao đột nhiên lại hỏi tôi em ấy có đến đây không?"
"Bộ hai người xảy ra chuyện gì hả?" Chu Thiên tiếp lời.
"Có chút chuyện, bây giờ Tô Bắc bỏ đi rồi." Lộ Nam nói.
"Cô ấy không đến đây thật sao? Tô Bắc cũng rất thân với cậu mà." anh nghi hoặc hỏi lại.
Chu Thiên đưa tay đỡ trán của mình, anh lắc đầu rồi nói: "không tin thì vào kiểm tra xem em ấy có đến không?"
"Vậy tránh sang một bên." Lộ Nam đẩy Chu Thiên ra, anh sải bước thật nhanh đi vào trong kiểm tra.
Chu Thiên chỉ biết kêu 'trời', anh nói vậy mà cái tên này cũng vào kiểm tra thật.
Mà cũng may anh diễn xuất giỏi nên không để lộ sơ hở.
"Thấy tôi nói đúng không? em ấy không có đến đây." Chu Thiên vỗ vai Lộ Nam rồi nói.
"Mà tôi nói cậu rồi không chịu nghe, giờ Tô Bắc bỏ đi thì lại đi tìm.
Mới tổ chức hôn lễ mà nay đã có chuyện...thật là hết nói nổi cậu."
"Im lặng dùm đi." Lộ Nam quát.
Anh hướng đến phía cửa rời đi, nhưng mới bước được vài bước đã dừng lại.
Lộ Nam quay lại nói.
"Nếu Tô Bắc có đến đây thì nói với tôi, cô ấy đang có thai...sức khỏe vốn cũng không tốt."
"Yên tâm, nếu có gặp em ấy tôi sẽ nói với cậu.
Mau đi tìm Tô Bắc đi." Chu Thiên gật đầu đáp, nhưng trong tâm anh thầm nghĩ cứ để cho Lộ Nam như thế cho biết mùi.
...
Tại nơi Tô Bắc ở, hiện giờ đang có sự xuất hiện của Thẩm Hạo và Châu Nhã Nhã, hai người bọn họ theo địa chỉ mà đến đây tìm cô.
Nghe được câu chuyện cô kể, họ liền an ủi cô.
"À, Tô Bắc...em ở đây có tốt không? trong nhà đủ đồ dùng rồi chứ? có cần chị đến ở cùng em không?" Nhã Nhã lo lắng hỏi.
Cô lắc đầu đáp: "không cần đâu ạ, Chu Thiên-bạn của Lộ Nam đã giúp em thuê giúp việc rồi, ngày mai sẽ đến."
"Vậy thì chị yên tâm rồi." Nhã Nhã gật đầu đáp.
Lúc này Tô Bắc mới để ý khóe môi của Thẩm Hạo đang chảy máu, cô thắc mắc hỏi: "chỗ này của cậu bị sao vậy?"
Thẩm Hạo chạm vào mới biết là mình đã bị thương vì khi nãy đánh nhau, nhưng để Tô Bắc không lo lắng.
Cậu vờ nói: "do tớ không cẩn thận nên bị té...vết thương nhỏ thôi."
"Nhà tớ có hộp thuốc, để tớ đi lấy."
Tô Bắc nói rồi rời khỏi ghế, cô đi lấy hộp thuốc để xử lý vết thương giúp Thẩm Hạo.
Lúc cô quay lại ghế, Nhã Nhã liền nói.
"Để chị làm cho."
Nghe vậy, cô đưa hộp thuốc cho Nhã Nhã.
Dù sao chị ấy cũng ngồi cùng hướng với Thẩm Hạo sẽ dễ xử lý vết thương giúp cậu ấy hơn, mà Tô Bắc ngồi nhìn cảnh này liền cười thầm.
"Hai người trước mặt em mà vẫn phát cơm chó sao?" cô bất giác nói.
"Khụ...khụ..." Thẩm Hạo nghe thế liền ho lên vài cái.
"T...tớ nhớ là ở công ty còn một số chuyện phải giải quyết, tớ về công ty trước." Thẩm Hạo nói rồi đứng dậy rời đi.
Châu Nhã Nhã cũng bối rối, cô ấy đưa hộp thuốc lại cho Tô Bắc rồi nói: "chị cũng phải về công ty đây, em nghỉ ngơi đi nha."
Thấy hai người họ đều có vẻ lúng túng ngại ngùng làm Tô Bắc không nhịn được cười, trước khi Châu Nhã Nhã rời đi, cô vẫn kịp nói: "chị Châu, nếu đã thích thì cứ thổ lộ tình cảm với cậu ấy đi.
Em hoàn toàn ủng hộ hai người đấy."
Nhã Nhã nghe cô nói thế mặt lại càng đỏ hơn, cô ấy nhéo cô một cái, cau mày nói: "con bé này, chị với sếp Thẩm không phải như em nghĩ đâu."
"Thôi tạm tin chị." cô đáp.
Hai người họ vừa rời đi, chiếc bụng đói của cô lại kêu lên.
Cô mỉm cười rồi xoa bụng mình.
Xem ra bé con của cô đã đói bụng rồi, phải đi nấu món gì đó để ăn thôi.
"Để xem cậu của con đã chuẩn bị gì cho chúng ta nhé!" Tô Bắc nói với đứa bé trong bụng, cô mở tủ lạnh ra thì thấy đầy ấp thức ăn, suy nghĩ mãi mới chọn được một món.
Quả nhiên là người anh trai của cô-Chu Thiên đã chuẩn bị rất chu đáo cho cô.
Cả đời này cô rất biết ơn anh ấy.
...
"Đã biết chỗ ở của cô ta chưa?" lão Tần xoay lưng về phía thuộc hạ, trên tay vẫn đang cầm ly rượu lắc nhẹ rồi đưa lên miệng uống một ngụm.
"Dạ rồi ạ." thuộc hạ cúi đầu đáp.
Khóe môi lão hơi cong lên tạo thành một nụ cười.
Rồi lão lại tiếp tục hỏi.
"Còn Tiểu Yến, hôm qua cô ta đi đâu?"
Thuộc hạ lấy ra một bức ảnh, đi đến đưa cho lão bằng hai tay.
Anh ta nói: "cô Tiểu Yến đi gặp người đàn ông này ạ, anh ta là Lâm Mộ Phàm-chồng cũ của Châu Nhã Nhã...mối quan hệ của họ có vẻ rất thân thiết."
"Hình như cũng là người mà cô Tiểu Yến nhờ chuẩn bị loại thuốc để tiêm cho bà Bạch Dung ạ!" thuộc hạ nói thêm.
Lão gật đầu đáp: "lui xuống đi, khi cần tôi sẽ gọi cậu."
"Tôi xin phép."
Sau khi thuộc hạ vừa rời đi, lão nhìn bức ảnh trên tay rồi cười lớn.
"Tiểu Yến, cô khá lắm."
Vốn dĩ ban đầu lão dây dưa với Tiểu Yến chỉ vì thỏa mãn chứ thật chất cũng chẳng yêu cô ta, nhưng cái người phụ nữ này lại muốn giết vợ hắn để chiếm vị trí này.
Cô ta không biết làm việc đó cũng đồng nghĩa với việc chọn con đường chết cho mình rồi..