Vừa tiêm thuốc ức chế vào một Iron Man đang trong kỳ động dục, vừa thuận tiện nhắc nhở gã đừng quên phiên điều trần vào ngày mai. Fury ngẩng đầu nhìn lên, trời đã tối rồi, chỉ có thể dời thời gian đến thăm Steve sang ngày mai.
Sáng sớm hôm sau, Fury nhận được thông báo Captain America đã rời giường liền lái xe đến phòng tập thể dục. Dừng xe bên ngoài, Fury cầm lấy tập tài liệu trên xe, đi vào phòng tập thể dục cùng Steve làm bộ làm tịch chào hỏi, thăm hỏi một tiếng. "Cậu ngủ được không?" Được hay không bộ ông không rõ ràng sao?!
Thời điểm Fury bước vào, Steve đang treo cái bao cát thứ hai lên, tức giận trả lời. "Đã ngủ bảy mươi năm, giám đốc." Đến vợ còn không thể ngủ cùng, còn chê ngủ không đủ sao?!
Fury chậm rì rì đi đến trước mặt anh. "Cậu nên đi ra ngoài nhiều một chút đi, ăn mừng cuộc sống mới."
Chẳng có gì để chúc mừng cả, còn không bằng tiếp tục ngủ tiếp đâu! Steve ở trong lòng mắt trợn trắng, biết hôm nay rèn luyện chỉ có thể đến đây thôi. Anh cởi bỏ băng vải quấn trên tay. "Trước ngày tôi ngủ say, thế giới đang trải qua chiến tranh. Tôi vừa tỉnh lại, mọi người liền nói thắng lợi. Nhưng thứ chúng ta mất là gì?" Anh không muốn cùng Fury dây dưa, trực tiếp hỏi. "Ông có nhiệm vụ phải cho tôi à, giám đốc?"
Fury gật đầu. "Đúng vậy."
Steve trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười châm chọc. "Muốn cho tôi tái hòa nhập thế giới?"
Fury đưa tập tin đã mở cho Steve, nghiêm túc nói. "Muốn cho cậu một lần nữa giải cứu thế giới." Trong lúc Steve lật xem văn kiện, Fury giải thích một chút chuyện về Tony. "Xét thấy mối quan hệ của cậu cùng nhà Stark, tôi sẽ sắp xếp cậu ta cùng cậu một tổ mang cậu đi dung nhập hoàn cảnh." Nhớ tới tính cách của Tony, Fury cảm thấy đầu mình đã lại bắt đầu đau, ông nói trước cho Steve đỡ bất ngờ (1). "Cơ mà Omega này... bị bố mình từ nhỏ xem như Alpha nuôi lớn, khá là khác người."
Steve chẳng hề để ý mà cười nói. "Tôi như thế này rồi, còn có chuyện gì có thể làm tôi kinh ngạc nữa ư!"
Cho đến khi anh nhìn đến hồ sơ của Tony -- cũng kèm thêm lời thuyết minh: "Ngay từ khi còn nhỏ, Anthony Stark, con trai của chuyên gia vũ khí huyền thoại Howard Stark, chỉ bằng trí tuệ của mình đã chứng minh với thế giới rằng Omega vóc dáng nhỏ bé này đều không phải là vật trong ao (2)..." Steve ngơ ngác nhìn bức ảnh đính kèm trong hồ sơ, rồi cầm lấy tập tin lao ra ngoài cửa, tim đập thình thịch.
"Coulson." Anh túm chặt lấy đặc vụ mình có ấn tượng khá tốt, nói năng lộn xộn hỏi. "Đây là... con trai Howard..."
"Ý anh là Tony Stark?" Coulson nhìn thoáng qua hồ sơ, rồi sáng tỏ nói. "Giám đốc đã sắp xếp anh ta mang anh hòa nhập vào SHIELD?"
"Phải." Steve liếm môi đầy khẩn trương. "Tôi... tôi muốn biết thêm về anh ấy."
"Việc nên làm." Coulson trong mắt lập loè ánh sáng sùng bái, trong lòng cảm thán sự kĩ càng của Captain America, nhiệt tình nói. "Hôm nay vừa lúc là thời gian anh ta mở phiên toà, chính là phiên điều trần về Iron Man, có buổi phát sóng trực tiếp đấy." Anh ta dẫn Steve đến một gian phòng trống, bật TV cho anh, chỉnh kênh, hăm hở hỏi. "Anh muốn tôi ở lại đây không?"
"Không!" Steve phản xạ có điều kiện đáp. "Uh... Ý tôi là, tôi vẫn muốn tự mình... trước hiểu biết một chút."
"Tất nhiên rồi!" Đặc vụ thần-tượng-làm-gì-cũng-đúng Coulson gật đầu. "Tôi rời đi trước, có yêu cầu gì có thể tùy thời tìm tôi!"
Sau khi Coulson rời đi, Steve hoang mang lại kích động nhìn bóng người trong TV, anh không biết... Lạy chúa! Steve hít một hơi thật sâu, khiến bản thân bình tĩnh lại. Có lẽ chỉ là lớn lên giống mà thôi, Steve tự tạt xô nước lạnh (3) lên mình, nói không chừng Tony là con cháu của Omega mi... Sao có thể! Đây là con trai của Howard cơ mà! Anh vừa mới nhìn ảnh vợ của Howard xong! Nhưng nói không chừng Tony được Howard nhận nuôi thì sao? Nói không chừng gã cũng là chính con cháu của mi thì sao? Phải biết rằng lần đánh dấu đó mi không có mang ba con sâu nha! Steve ở trong đầu tấu chính mình một quyền, trước không nói liệu Howard có thể làm như vậy hay không, chỉ nhìn việc Tony cùng Howard có IQ cao như nhau liền biết gã khẳng định là con ruột!
Điều đó cũng có thể lắm chớ! Một thanh âm kiên trì không ngừng mê hoặc anh, cha Omega của mi chính là người phát minh ra Ark, nói không chừng IQ của Tony là di truyền từ người cha đó thì sao? Steve do dự nhìn người trên màn hình TV, không nói liệu một lần có thể có thai được hay không, trên thế giới thật sự sẽ có hai người giống nhau sao? Cho dù là có quan hệ huyết thống cũng không thể được?
Tony trên màn hình TV không kiêng nể gì mà cười khiêu khích. "Tôi phản đối, vừa nãy lúc thả thính tôi anh ta không phải nói như vậy."
"Thôi được!" Một người khác mà Steve không biết cũng cười trả lời. "Tôi cần làm sáng tỏ một chút, tôi xác thật yêu Tony, tôi từ nhỏ liền đối với anh ấy nhất kiến chung tình. Nhưng Antony Stark ảnh thật sự không phải đóa hoa vô hại gì đâu, ảnh là một con sư tử nguy hiểm cực kì."
Steve cau mày, thật sự quá giống! Ngoại hình, thần thái, thanh âm, động tác, thậm chí dáng người...
"Được rồi, mấy người hãy thức tỉnh mà từ bỏ đi!" Tony nháy một đôi mắt to, vẻ mặt đắc ý (4) nói. "Tôi chính là Iron Man, bộ giáp và tôi là một. Bàn giao Iron Man cũng chính là giao ra bản thân tôi, cũng tương đương như buộc tôi bán mình làm nô lệ hoặc là mại dâm... Tôi bán nghệ không bán thân."
Iron Man... Steve nhớ tới ngày đó ở quán cà phê tầng dưới tháp Stark, Chúa ơi! Anh khiếp sợ ý thức được người phục vụ kia là thấy được bức phác họa anh vẽ mới...
"Tôi thực sự giỏi quá đi mất! Tôi lại khống chế được hệ thống của mấy người." Tony khôi hài nói đầy châm chọc. "Justin Hanmer, đó là anh hả? Justin, anh từ nhỏ đã thích lên TV, xem tôi đối với anh tốt không." Nghe một chút phương thức nói chuyện quen thuộc này...
Đại diện chính phủ trên TV chất vấn: "Anh rốt cuộc có ý gì?! Dám ở trong tòa án làm ba cái trò quậy phá như thế!"
Tony hăm hở nói: "Ý tứ là, mấy người không cần cảm ơn tôi, đây là việc tôi nên làm. Chỉ cần có tôi ở đây mọi người chính là an toàn, nước Mỹ cũng rất an toàn. Các người muốn tôi bán mình, đừng có mộng tưởng hão huyền nữa! Nhưng tôi đã giúp các vị một cái đại ân, tôi một Omega đã tư nhân hóa thành công hoà bình thế giới mà bọn họ một đống Alpha không làm được!" Chính là cặp mắt kia, anh cho dù nhận sai người toàn thế giới cũng sẽ không nhận sai gã! Steve hô hấp dồn dập, đôi mắt ướt át, hóa ra trời cao an bài tôi chờ bảy mươi năm, chính là vì có thể để tôi đến cuộc hẹn với em!
Steve lại một lần kích động mà lao khỏi phòng, rời đi SHIELD như một cơn gió. Sam đang tập thể dục buổi sáng nhìn thân ảnh chạy nhanh như bay của Steve, nghi hoặc hỏi. "Cap, xảy ra chuyện gì vậy?"
"Chuyện tốt!" Steve cũng không quay đầu lại đáp.
"Thôi nào!" Sam vội vàng tăng tốc đuổi theo anh. "Sao lại thế này chớ?!" Y tuyệt vọng nhìn chính mình càng ngày càng xa Steve, lớn tiếng hỏi. Cap, anh muốn đi đâu vậy? Anh sẽ không nghĩ cứ như vậy chạy vội đi đấy chứ?!"
"Anh nói đúng, Sam!” Steve bước chân tạm dừng một chút, thay đổi phương hướng tiếp tục chạy.
Sam vẻ mặt mờ mịt nhìn Steve lại một lần chạy qua bên cạnh mình. "Captain?!"
Steve đã cách y tám feet hô: "Tôi sẽ lái motor!"
"Được rồi!" Hai tay Sam chống đầu gối, thở hồng hộc nói. "Sau khi trở về SHIELD rồi, ngăn anh nổi điên sẽ không phải việc một mình tôi."
- --
Tại phiên điều trần, Tony đứng lên, kiêu ngạo nói câu tổng kết. "Tôi có thể gánh vác trọng lượng của toàn thế giới! Mọi người tránh sau lưng tôi cực kì an toàn!" Gã xoay người đối mặt mọi người, lên án nói. "Thật là không thể cùng mấy tay hề kia giao lưu mà!"
Các quan chức chính phủ cắn răng cười thăm hỏi gã. "FUCK U Stark! FUCK U tên khốn!"
- --
"Cap?" Coulson nhận được báo cáo của Falcon, ngăn cản một Steve đang vội vội vàng vàng, gấp không chờ nổi muốn cung cấp trợ giúp. "Anh muốn đi đâu vậy? Tôi có thể giúp đỡ không?"
"Tôi muốn đi gặp Tony!" Lạy chúa! Cuối cùng anh cũng biết tên người yêu mình! Steve kích động đến đỏ bừng hết mặt, khẩn thiết nói. "Tôi hiện tại muốn đi gặp anh ấy! Phil, anh có cách không?"
"Không thành vấn đề!" Được thần tượng kêu tên đặc vụ Coulson cảm giác toàn thân đều tràn ngập lực lượng, còn không phải là một AI sao? Mình nhất định có thể thu phục! Anh ta cảm xúc mênh mông hồi phục lại, nói. "Anh trực tiếp đi là đến nơi, Captain, tôi sẽ mở cửa giúp anh! Tôi tìm đặc vụ mang anh đi nhé?"
"Không, cảm ơn! Tôi biết đường." Steve từ chối ý tốt của Coulson, anh trước mắt còn không biết Tony có nguyện ý cho SHIELD biết chuyện của họ hay không. Steve ngồi lên motor, chạy như bay trên đường. "Howard, tôi đại khái có thể đoán được suy nghĩ của anh." Trên đường, vô số manh mối kết nối thành một đường trong đầu Steve, anh thở dài một tiếng. "Nhưng anh hiểu lầm, tôi yêu em ấy, cùng giới tính của em ấy không quan hệ. Tôi yêu chính là cái người bất kể có bị thế giới đối đãi thế nào, đều vẫn cứ kiên trì bản tâm này. Bởi vì trong ánh mắt thanh triệt của em ấy, tôi thấy được một linh hồn mạnh mẽ và tỏa sáng như kim cương." Cảm ơn anh đã yêu tôi sâu sắc như vậy, cũng cảm ơn anh đưa người mà tôi yêu sâu đậm đến thế giới này.
- --
Sau khi phiên tòa kết thúc, Tony mặc giáp bay trở về tháp, trên đường còn cùng Rhodes pha trò. "Ha ha ha! Ai bảo lão gia hỏa kia trước chọc tôi cơ! Cho nên ổng xứng đáng!"
Bộ giáp đáp xuống bục tháo giáp trên đỉnh Tháp, từng bộ phận được dỡ khỏi người Tony. Gã đi vào phòng khách tối om, cảnh giác nhìn bóng dáng quen thuộc trước bức tường kính toàn cảnh. "Anh là ai?"
Steve xoay người lại, mỉm cười với Tony.
SHIT! Tony ngốc lăng nhìn Steve, cậu sao lại có thể không chết... Tôi đã ở trong cảm ứng của cậu đêm qua... chơi cưỡi ngựa... Má nó, xấu hổ chết mịa!
Steve nhìn Tony, tràn ngập thâm ý hỏi. "Em hiện tại hẳn là có thời gian đi?"
"Cũng khá rảnh..." Tony nhìn trái ngó phải, cảm thấy không có chuyện gì cần làm ngay lập tức. "Tại sao hỏi như vậy?"
"Không phải đang vội vàng tìm Alpha bao trùm dấu hiệu sao?" Steve nhướng mày. "Chúng ta đi trên giường bao trùm một chút đi!"
"Úi chao!" Tony tùy tay cầm lấy một đồ vật nào đó, một đôi mắt to màu mật ngó trái ngó phải chính là không nhìn Steve. "Bỗng dưng tôi nhớ ra nhà còn bao việc chưa có làm!"
Kết quả?
Kết quả vẫn là cái dạng này... Sáng sớm hôm sau, hai người tỉnh dậy trên cùng một chiếc giường.
END
- -------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Còn có năm chương phiên ngoại.(1) "Đánh dự phòng châm" - tiêm phòng/tiêm vắc xin - là nói rõ ràng trước cho ai đó về tình huống có thể xảy ra (thường đề cập đến một tình huống xấu), khiến người đó chuẩn bị tốt, không đến mức bị dọa hoặc chân tay luống cuống.
(2) Vật trong ao, Hán ngữ thành ngữ, ghép vần là chí zhōng zhī wù - 池中之物, ý chỉ người không có khát vọng rộng lớn.
(3) 泼冷水 - pō lěng shuǐ ( dội nước lạnh): đả kích, làm cụt hứng(4) Thần thái phi dương, Hán ngữ thành ngữ, âm đọc vì shén cǎi fēi yáng - 神采飞扬, ý chỉ trên mặt thần thái toả sáng có thần, bộ dáng hưng phấn đắc ý.