Sửu Thiếp


Ngứa?
Thạch Thương Tiều hơi nhướng mày.

Nữ nhân này thoạt nhìn đơn thuần yếu đuối, nhưng lại đang cố ý câu dẫn hắn?
Các loại tiểu thiếp luôn làm trò như vậy, để được sủng ái bèn dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Chẳng lẽ là lúc hắn đem Lư cô cô khai trừ, nàng cho rằng là hắn vì nàng trút giận, bèn tự cho mình là địa vị bất phàm?
Thật buồn cười!
Hắn bất quá là giết gà dọa khỉ, để nô bộc biết chừng mực, đừng vọng tưởng bò lên đầu chủ tử ngồi.

Gia có gia quy, không tuân thủ thì phải xử phạt.

Huống hồ hắn nạp thiếp mục đích chính là sinh con, muốn được hắn sủng ái, kiếp sau đi!
Đặc biệt lại là người có gương mặt xấu xí này!
Không khỏi quá rõ ràng sao.

"Ngứa ở đâu?"
"Ở miệng, miệng vết thương! ! "
Nàng nhấp môi gian nan hỏi.

Đêm Lư cô cô bị khai trừ, Ngô tổng quản liền thỉnh đại phu lại đây chẩn trị giúp Uyển Nương.

Vết thương ở trong thì dùng dược kê theo đơn, vết thương ở ngoài như trên trán thì dùng đai để băng bó vết thương, nhưng lại không có thuốc để bôi nơi riêng tư.

Uyển Nương đã từng nhân lúc bốn bề vắng lặng, đánh bạo, trộm đem thuốc bôi bôi lên nơi riêng tư, không nghĩ tới khi dính lên, tiểu huyệt tựa như lửa đốt đau đớn, phải vội vàng lấy nước rửa.

Không còn cách nào khác nàng chỉ có thể để vết thương tự khỏi, hơn nữa chỉ cần nhúc nhích nơi riêng tư liền sẽ cọ xát, bởi vậy vết thương khỏi rất chậm, vất vả lắm miệng vết thương mới kết vảy, nhưng cũng ngứa vô cùng.


"Ngươi dùng tay gãi ngứa đi?"
"Không, không dám! ! "
Đời này Uyển Nương chưa bao giờ từng cố tình đụng chạm nơi riêng tư, kêu nàng đem bàn tay đến tiểu huyệt kia gãi ngứa, nàng thật là làm không nổi.

Thật là cảm thấy thẹn!
"Ngươi hiện tại là muốn ta giúp ngươi gãi?"
Uyển Nương nghe vậy kinh hãi, cuống quít lắc đầu.

"Tiện thiếp không dám.

"
"Nếu không ngươi muốn như thế nào đây?"
Thạch Thương Tiều ngữ khí có chút hùng hổ doạ người.

Uyển Nương không biết làm sao, sợ nói sai một câu sẽ chọc hắn nổi giận.

"Tiện thiếp không có ý tứ kia, chỉ là gia hỏi tình huống miệng vết thương, tiện thiếp chỉ là đúng sự thật báo cho gia mà thôi.

"
Thạch Thương Tiều khóe miệng nặn ra một nụ cười lạnh.

Ngón tay đột nhiên cách vật liệu may mặc, dọc theo chung quanh tiểu huyệt vòng vòng, miệng vết thương phát ngứa cho nên khi được gãi rất thư giãn, thoải mái làm Uyển Nương không tự chủ được kêu lên.

"Ưm!.

ưm.

"
Ý thức được chính mình thế nhưng rên rỉ, nàng cuống quít che miệng cúi đầu, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

"Thoải mái sao?"
Đầu ngón tay lại xoay xoay ở miệng huyệt.

Uyển Nương hơi hơi gật gật đầu.

Bộ dáng thoạt nhìn rất thẹn thùng.

Thạch Thương Tiều tuy rằng chán ghét bộ dáng nữ nhân a dua lấy lòng, nhưng hôm nay hắn lại đây mục đích chính là vì muốn phát dục, mau chóng làm Uyển Nương mang thai.

Nếu là mấy tháng tiếp theo cái bụng nàng vẫn không có tin tức, hắn tuyệt đối sẽ vô tình đem người đuổi ra ngoài.

"Đem váy, quần lót cởi.

" Thạch Thương Tiều ra lệnh.

Hắn quả nhiên là tới hành phòng.


Uyển Nương không dám chậm trễ, mặc dù phòng trong rộng rãi, nàng vẫn là áp lực cảm thấy thẹn, nhanh chóng đem quần áo ở hạ thân đều cởi, lộ ra một cặp chân dài trơn bóng cùng với một mảnh lông hơi mỏng của âm đ*o.

Nàng đứng ở chỗ đó, thân hình gợi cảm, Thạch Thương Tiều hô hấp tức khắc trở nên trầm trọng.

Yêu tinh!
"Nằm xuống, đem chân mở ra.

"
Uyển Nương nhanh chóng bò lên trên giường.

Nàng là đưa lưng về phía hắn bò lên trên đi, hai cánh mông tròn trịa to lớn, mơ hồ có thể thấy được âm đ*o hồng nhạt, miệng huyệt thoạt nhìn rất giống đóa hoa cúc, thập phần chặt chẽ, nếu không phải nơi này là âm đ*o, hắn thật đúng là muốn thưởng thức một lần.

Nói vậy sẽ bị kẹp đến càng sướng.

Nằm ở trên giường Uyển Nương đem chân mở ra, đôi mắt nhìn chằm chằm trần nhà hoa lệ lệ phía trên, giống như làm như vậy sẽ đỡ cảm thấy thẹn một ít.

Thạch Thương Tiều lên giường, đem một đôi chân hướng đến chỗ nàng, khe thịt không có cái gì che chén bèn lộ hết ra.

Miệng huyệt bốn phía có thể thấy được mảng kết vảy xấu xí, hắn hơi hơi nhíu mày, không ngờ nơi mỹ lệ lại bị phá hư.

Hắn duỗi tay moi lớp vảy ra, lộ ra tần tần lớp lớp da thịt phấn hồng.

Thời điểm hắn duỗi tay mở tiểu huyệt ra cũng là giải ngứa hiệu quả, tiểu huyệt rụt rụt lại, giống như chiếc miệng nhỏ muốn nói lại mấp máy.

Tình cảnh này thật là mê người.

Hắn lại moi sâu ở bên trong tiểu huyệt.

Sau khi sâu trong tiểu huyệt bị moi, chảy ra một chút máu, cho thấy chưa hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng nếu làm cũng sẽ không bị đau nhiều.

Hắn từng mảnh từng mảnh moi xuống.

Thậm chí còn cào cào trên tần tần lớp da thịt.


"Ưm! ! " Uyển Nương khó có thể khắc chế thoải mái rên rỉ, đành phải lấy cánh tay che môi, ngăn cản cảm thấy âm thanh thẹn thùng.

Thạch Thương Tiều ngó qua thấy sự nhẫn nại chịu đựng của Uyển Nương.

"Đừng che, hô lên đi.

"
Không thể không nói, nàng tiếng nói kiều nhu, khi rên rỉ càng có thể câu dẫn nam nhân, dương v*t hắn đã sớm bị dụ dỗ đến dựng đứng.

Uyển Nương ngượng ngùng bỏ tay ở miệng ra, khi hắn tiếp tục moi tiểu huyệt, lại kêu ưm ưm, thân mình thậm chí hơi hơi rung động.

Không ngừng co rút lại tiểu huyệt, tiểu huyệt ẩn ẩn lộ ra chút nước.

Ngón tay hắn bỏ ta, lòng bàn tay nhiễm ướt át.

Chẳng lẽ đã ướt rồi?
Ngón trỏ nhắm ngay tiểu huyệt, chậm rãi tiến vào, bên trong quả nhiên đã hơi ướt, không giống trong ấn tượng luôn khô khốc.

Nêú giúp nàng thoải mái, sẽ chảy ra d*m thủy?
Thạch Thương Tiều đem vết kết vảy ở miệng huyệt nàng moi hết, sau đó ở miệng tiểu huyệt cào cào.

"A ân! ! "
Cảm giác quá mức thoải mái làm nàng vong tình yêu kiều rên rỉ.

Tác giả: Thất Nguyệt Tình
Editor: thanhhoa03539.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận