Sư-yết Tôi Yêu Em FULL


Đã đủ 50 vote ra chap ms đây!!!!
Sư Tử cô độc ngồi trên ghế dọc hành lang bệnh viện,khắp người và cả hai bàn tay đều có máu,là máu của Thiên Yết.

Xử Nữ khi biết tin vội vàng chạy đến,đập vào mắt cậu là thân hình nhỏ nhắn đang run rẩy, cả gương mặt vùi vào lòng bàn ray.

-Sư Tử....
Sư Tử ngước lên nhìn cậu,hai hốc mắt đỏ hoe khiến cậu thập phần đau đớn.

-Xử Nữ à!Thiên Yết....hức hức...anh ấy....
-Không sao,không sao...anh ta sẽ không sao hết.Nào,ngoan đừng khóc nữa!
Xử Nữ ôm chặt cô vào lòng ra sức vỗ về.Một lát sau người của Ngự Long Xà cũng tới đầy đủ.

-Sư Tử?Sao cô lại ở đây?
Song Ngư vô cùng ngạc nhiên khi thấy Sư Tử.

-Tôi....tôi...
-CMN...CÓ PHẢI CÔ HẠI ANH TÔI NHƯ THẾ KHÔNG?
Thiên Bình không kiểm sóat được lao đến nắm cổ áo Sư Tử.
-Buông ra...điên à!Giữ trật tự đi,đây là bệnh viện đấy!
Xử Nữ kéo tay Thiên Bình ra,đỡ Sư Tử đang chết đứng tại chỗ ngồi xuống.
-Em không sao chứ?
-Uhm...không sao!
-Tại sao cả hai lại đi cùng nhau?Với lại sao chỉ có mình Thiên Yết bị thương?
Bạch Dương nhìn tòan bộ người Sư Tử ngoài việc dính máu ra thì còn lại chỉ trầy xước nhẹ.
-Tôi...anh ấy đã che cho tôi!
Nói rồi Sư Tử cúi gầm mặt xuống,dù sao thì đây cũng là lỗi của cô!
Chợt cánh cửa phòng phẫu thuật mở,bước ra là ông bác sĩ già cùng 2 y tá.Thấy vậy Sư Tử nhào tới hỏi:
-Bác sĩ...tình trạng của anh ấy sao rồi?
-Thật sự không ổn....!bệnh nhân mất rất nhiều máu,mà lại là loại hiếm RhAB-,kho máu dự trữ đã hết loại này!Cho hỏi ở đây có ai cùng nhóm máu với bệnh nhân không?

-Tôi có nhóm máu AB- nhưng không có Rh.Không biết có được không?
Thiên Bình lo lắng bước tới.
-Cái này...xin lỗi nhưng e rằng là không được!
-Tôi....tôi có cùng nhóm máu với anh ấy!Cứ lấy của tôi đi!
-Sư Tử....
-Vậy thì mời cô đi kiểm tra lại cho chắc?
Nói rồi Sư Tử và 2 cô y tá cùng chạy đi kiểm tra lại 1 lần nữa.
Thiên Yết....!đừng lo.Em sẽ cứu anh bằng bất cứ giá nào!
Đã hơn 2 tiếng trôi qua.....
Phòng phẫu thuật cũng không có động tĩnh gì.Sư Tử mệt mỏi gục đầu vào vai Xử Nữ,ánh mắt như chờ đợi tia hi vọng.

'Phụt'
Đèn phẫu thuật đã tắt,các bác sĩ cùng y tá đi ra,sắc mặt kém hẳn đi.
-Ca phẫu thuật đã thành công,nhưng vì sự va chạm mạnh nên phần não đã bị tổn thương,có lẽ....sẽ mất trí nhớ!
Vị bác sĩ nói không nhanh cũng không chậm, từng chữ một lọt vào tai Sư Tử.Gì chứ?Mất trí nhớ sao?Nực cười thật?Tất cả là tại cô sao?Cố gắng không cho bản thân gục xuống mà vẫn không tài nào đứng vững được.
Cô gục xuống,tay ôm lấy trái tim,nghe có gì đó vụn vỡ sâu trong tâm can.Nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống, lạnh lẽo và cô độc.Thiên Yết,anh đâu rồi?
P/s:Kể từ nay cứ đủ 50 vote là tui ra chap ms a~!Ủng hộ tui với ạ!Mơn nhìu!!!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận