Mặc Diễm tằng hắng một cái để bản thân nhập vai.
Hắn nhìn thiếu niên kiêu ngạo ngày xưa được nâng niu trong lòng bàn tay biến thành bộ dạng này.
Thái tử cúi người, ánh mắt thâm trầm nhìn cậu, có hối hận, có tuyện vọng, cũng có nỗi sợ, hắn sợ giây kế tiếp cậu sẽ dừng hô hấp.
Hình Tuấn Phong diễn vai Địch Thường Lâm canh giữ mạch đập Linh Duyệt bèn thở dài, "Điện hạ, ngài còn gì muốn nói thì mau nói đi.
Cậu ấy chắc...!Không chịu đựng được trước khi trời sáng đâu."
"Nói nhảm! Trời sắp sáng rồi, cứu cậu ấy! Ta bảo ngươi cứu lấy cậu ấy!" Sắc mặt của Mặc Diễm âm trầm như sắp nhỏ ra nước, con ngươi chứa đầy sự giận dữ, "Cậu ấy không thể chết, cậu ấy làm sao có thể chết ở cái tuổi này?!"
Hình Tuấn Phong bị biểu tình này dọa sợ lộp bộp trong lòng.
Mỗi lần cùng Mặc Diễm diễn xuất ở khoảng cách gần gã đều bị áp lực nên hít sâu một hơi, cúi người ôm quyền, "Điện hạ, thứ cho tại hạ không thể ra sức.
Tình huống của Mạnh thiếu gia chắc ngài đã rõ, dù giết thần thì cũng không thể cứu nổi cậu ấy."
Bỗng nhiên, Linh Duyệt giật giật, Mặc Diễm cảm nhận được bèn khẩn trương nắm lấy tay cậu, "Khanh vũ đừng sợ, biểu ca ở ngay đây."
Linh Duyệt mở mắt ra, cặp mắt đen chân thành không dao động từ từ hiện lên vẻ sốt ruột.
Sau khi nhìn rõ Mặc Diễm, mắt cậu dần lấy lại thần thái, phản ứng đấy khiến biểu cảm người xem xung quanh ai cũng nặng nề.
"Biểu ca, " Linh Duyệt nắm tay Mặc Diễm, hoàn toàn chìm đắm vào trong nhân vật, "Tay ta.."
"Không sao hết, biểu ca sẽ tìm người trị cho ngươi thật tốt."
"Không, tay ta đã không còn sạch sẽ."
Trong ám bộ, cậu là cỗ máy giết người nên tay nhuốm vô số máu.
Cậu rửa tay hàng chục lần mỗi khi trở về từ một nhiệm vụ thế nhưng mùi máu tanh ấy vẫn luôn tràn ngập quanh mũi, không thể nào rửa sạch.
"Như thế cũng tốt, về sau không cần giết người nữa."
Thái tử dỗ dành nói: "Không cần, về sau ngươi muốn chơi thì chơi, không thích đọc sách thì không đi học."
"Biểu ca," Khóe miệng Linh Duyệt nhếch lên một nụ cười yếu ớt.
Ném đi tất cả thù hận, ánh mặt cậu lần nữa giống như trở về năm mười sáu tuổi ấy, trong suốt sạch sẽ, không nhiễm bụi trần, "Thật xin lỗi, ta không thể, tiếp tục phụng bồi ngươi nữa rồi...!Từ nay về sau quảng đời còn lại, đều hi vọng, ngươi, vui vẻ..."
Sau khi nhân viên đánh bảng, đạo diễn Vương nâng cái cằm mập mạp của mình rơi vào trầm tư.
Linh Duyệt ngồi dậy, nghiêm túc nhìn đạo diễn Vương, chẳng biết có qua được không nữa.
Ước chừng khoảng một phút sau, đạo diễn Vương hỏi: "Tạo sao vừa rồi cậu chết mở mắt?"
"Cảm giác thôi, mở mắt sẽ tốt hơn." Suy cho cùng, cậu dựa vào trực giác.
Mặc Diễm: "Cậu là cỏ lý trùng?"
( Cỏ lý trùng: Một đơn bào hình giày cỏ)
Linh Duyệt trợn mắt, anh lớn lên mới giống cái đệm giày!
Đạo diễn Vương vỗ tay, phấn chấn nói: " Mở mắt so với nhắm mắt càng chạm đến tâm người xem hơn.
Biểu hiện tốt lắm, xứng đáng được khen ngợi."
Linh Duyệt phấn khích từ trên giường nhảy xuống, đuổi theo đạo diễn Vương đòi: "Bao lì xì!"
"Lần đầu tiên mới thấy một diễn viên nhận cơm hộp mà vui như vậy." Đạo diễn Vương chê bai nhưng giọng nói khó nén nổi sự cưng chiều, "Cho cho cho, cầm đi đi!"
Linh Duyệt sờ độ dày, vui sướng nhảy cẩng lên.
Mọi người xung quanh thấy vậy ai cũng cười nhạo cậu: "Nhóc mê tiền thấy tiền mặt tức khắc sáng rỡ."
"Cậu cẩn thận chút nào, trên đùi còn quấn vải thưa đấy, đừng tự làm mình ngã."
Linh Duyệt nhảy nhót một vòng, đột nhiên cảm thấy tạo hình mình thật xuất sắc vì hóa trang hơn một tiếng đồng hồ cứ như vậy mà gỡ ra thì hơi đáng tiếc.
Để thể hiện tình trạng khốn khổ, nhân viên đã dùng vải thưa quấn toàn thân từ trên xuống dưới trừ cái mặt cho cậu, nhìn y như trò chơi cương thi.
Linh Duyệt đảo mắt, bỗng nảy ra một ý tưởng.
Đúng lúc Hình Tuấn Phong đi ngang qua chỗ cậu, Linh Duyệt gọi gã lại: "Anh Hình, anh Hình! Giúp tôi móc điện thoại với." Cậu vặn mông, "Cái túi ngay mông ấy!"
Hình Tuấn Phong xem động tác của cậu bèn nín cười nói: "Nhắc nhở trước, không được bảo tôi chiếm tiện nghi cậu nha."
"Dẹp đi," Linh Duyệt bĩu môi, "Đại lão gia như anh mà thèm chiếm tiện nghi tôi làm gì."
Hình Tuấn Phong vừa định đưa tay thì Mặc Diễm bước tới tát một cái lên mông Linh Duyệt, "Thế nào? Thiếu đòn à?"
Làm một con yêu quái mà hướng mông mình về phía đàn ông loài người, đó là điều không thể chấp nhận được!
Linh Duyệt giậm chân, "Tôi muốn xài điện thoại!"
Mặc Diễm móc cái điện thoại từ cái túi ngay mông cậu ra, "Đây."
Linh Duyệt giơ tay lên, tỏ ý tay mình bất tiện, "Anh giúp tôi mở máy, mật khẩu là sáu số sáu, mở hộ tôi trò chơi thực vật đại chiến cương thi[1], nhấn đại vào một cấp độ là được."
(Xoài: Game plants vs zombies)
Hình Tuấn Phong trông thấy Mặc Diễm làm theo bèn nhún vai một cái, híp mắt cười né đi.
Hai ngày không gặp, quan hệ giữa hai người họ đã tốt hơn.
Ưu điểm lớn nhất của điện thoại di động trong nước là âm thanh đủ lớn nên chẳng bao lâu, toàn bộ người trong đoàn phim đều nghe được tiếng nhạc thực vật đại chiến cương thi.
Mọi người ngoái đầu xem xét, Mặc Diễm một tay cầm điện thoại Linh Duyệt để mở nhạc, tay kia thì cầm điện thoại mình để quay video hộ Linh Duyệt.
Xa xa đã thấy Linh Duyệt ngoẹo cổ, cả người cứng ngắc, khập khểnh bước tới, cực kỳ giống dáng vẻ của cương thi xâm lấn trong thực vật đại chiến cương thi.
Người xung quanh trước tiên sững sờ, nhưng tất cả đều kịp phản ứng cười đến đau cả bụng, "Duyệt Duyệt! Cậu làm cái gì vậy!"
"Tiểu Linh Duyệt, hahaha...!Trời ạ! Khiến tôi cười muốn tắt thở!"
"Giống quá! Duyệt Duyệt, hahahahaha cậu có hứng thú thì có thể thử cùng thanh niên đẹp trai cosplay, cậu đóng vai cương thi! hahahaha!"
Linh Duyệt quả không hổ danh có thiên phú diễn xuất, diễn cái gì giống cái đó nên giả con cương thi giống y đúc làm mọi người ai cũng cười như điên.
Hình Tuấn Phong cười đến chảy nước mắt.
Nhân viên gần đấy còn úp cái nồi nhỏ lên đầu Linh Duyệt, "Thế này mới càng giống hơn!"
Linh Duyệt chống nạnh để nồi không rớt xuống, cậu hất cằm ngoẹo đầu, "Thông báo cho các người biết, ta thăng cấp rồi nên người nào vây quanh ta cẩn thận bị cắn đấy!"
"Hahaha càng giống hơn!"
"Duyệt Duyệt, nhìn đây, một tấm hình một bảo đảm, cười nào!"
Ngay cả đạo diễn Vương cũng bị hấp dẫn, ông nhịn không nổi bật cười, "Cậu thật biết cách đùa." Theo quan điểm của đạo diễn Vương, Linh Duyệt có sức cuốn hút tự nhiên khiến mọi người bỏ xuống lòng phòng bị, hi vọng cùng cậu thân cận vì ai nấy dường như rất thích cậu ấy.
Chỉ bằng điểm này, Linh Duyệt chắc chắn sẽ dễ dàng nổi tiếng.
Linh Duyệt đi đến bên cạnh Mặc Diễm, nhìn chằm chằm vào video, "Mau cho tôi xem với, gửi cho tôi! Gửi cho tôi!
Sau khi nhận được video, Linh Duyệt tự ôm bụng cười, "Tôi tài thật!"
Mấy ngày nay Linh Duyệt chưa đăng Weibo.
Công ty giao cho cậu một nhiệm vụ cứ ba ngày phải đăng Weibo một lần, Linh Duyệt cảm thấy hóa trang cương thi của mình cực kỳ thú vị nên cậu đăng video này lên Weibo, cho người hâm mộ xem.
Cậu còn học cách người khác viết tựa đề: Kinh hãi! Cương thi xuất hiện trong một tổ kịch nào đó!
Phải nói rằng, tiêu đề này nắm được bản chất lừa đảo người đọc của các trang tin tức truyền thông, fan Linh Duyệt thấy bài đăng trên Weibo, tim họ run lên trước tiên: Đệch! Chuyện gì xảy ra vậy? Đoàn phim sao có thể xuất hiện cương thi?
Những người nhấn vào đọc đều có chung phản ứng: hahahahaha!!!
Càng mắc cười hơn là tất cả những ai trong đoàn phim tham gia trò chơi đều chia sẻ lại video trên Weibo, bao gồm cả đạo diễn Vương để giúp tuyên truyền cho bộ phim.
@Linh Duyệt nhỏ biết bay @Phòng làm việc Ngô Cẩm Vinh: Sau khi nhận cơm hộp thì vị diễn viên này phát rồ, con nhà ai mau lãnh về đi!
Fan hâm mộ: Nhà ta! Gây thêm rắc rối cho đạo diễn Vương, nhưng xét thấy cậu ấy đẹp mắt, mong ngài nhịn nhục một chút!
Hình Tuấn Phong chia sẻ xong còn giành công: Mũ là tôi tìm đấy! Kiêu ngạo.jpg
Linh Duyệt chú ý đối phương, cậu rất lễ phép trả lời: Cám ơn anh Hình, cái mũ rất tốt và vững chắc nên tôi thành công thăng đến cấp hai, giỏi lắm!
Người hâm mộ Hình Tuấn Phong điên cuồng khen ngợi Linh Duyệt, nhanh chóng đưa câu trả lời của Linh Duyệt lên hàng đầu.
Fan cũng hỏi Hình Tuấn Phong: "Người quay video là anh đúng không? Quay đẹp lắm!"
"Cám ơn thầy Hình đã chiếu cố Duyệt Duyệt nhà chúng ta!"
"Duyệt Duyệt chơi rất vui vẻ, cám ơn anh Hình!"
........!
Hình Tuấn Phong chột dạ vội vã giải thích: Mọi người đừng hiểu lầm, video không phải tôi quay!
Fan hâm mộ tức khắc bực bội: "Không phải anh chứ là ai? Bình thường anh thích quậy thích đùa, cục cưng ngoan ngoãn Linh Duyệt nhất định là bị anh làm hư!"
Hình Tuấn Phong có khổ mà chẳng thể kể vì chung quy trong mắt anh, người hâm mộ cũng chả đáng tin gì mấy.
Mặc Diễm đọc được, cuối cùng chịu không nổi nên sau khi khen Linh Duyệt anh lập tức đăng Weibo: Tôi quay đó!!!
Ba dấu chấm than cho thấy anh cực kỳ bất mãn chuyện người hâm mộ đem công lao của anh đổ lên đầu Hình Tuấn Phong.
Sau một hồi im lặng, người hâm mộ tập thể đáp: "Anh Mặc điên rồi! Anh Mặc bị Linh Duyệt ăn mất não rồi!
Mấy lần Mặc Diễm thất thường,đều có mặt Linh Duyệt nên việc đó khiến người hâm mộ khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều, rốt cuộc Mặc Diễm xảy ra chuyện gì? Có ý kiến gì với Linh Duyệt? Cuối cùng hai người làm gì ở đoàn phim?
Suốt buổi trưa, bài đăng Weibo khôi hài kia liên tục được chia sẻ lại.
Số lượng người xem liên tiếp gia tăng.
"Cậu xem đi, tớ cười chết mất, " Những học sinh thích lướt Weibo xem video như trò đùa phát cho bạn mình coi, "Linh Duyệt, người rõ ràng là ca sĩ lại chạy đi đóng phim, ở tổ kịch được một thời gian, chả biết bị ai dạy hư."
"Đáng yêu thật! Dáng dấp rõ ràng đẹp như vậy lại đóng giả cái loại này làm buồn cười quá!"
Nhóm fan hâm mộ và nhóm bạn cùng nhau chia sẻ, "Mau xem, diễn viên trong đoàn phim > đang làm gì vậy? Video được Mặc Diễm quay, mọi người tin không?"
"Người này chẳng phải là ca sĩ hay sao? Nhảy vũ đạo rất tốt, lúc dừng y như người máy vậy tại sao cậu ta còn đi đóng phim?"
"Ngươi chưa biết gì sao? Hai ngày trước Weibo sụp đổ vì Mặc Diễm khen cậu ta.
Anh ấy rất thích Linh Duyệt, nghe nói ca tụng kỹ năng diễn xuất dữ lắm."
"Hahaha, Linh Duyệt dễ thương quá, thật đáng yêu, tôi phải khen ngợi cậu ấy."
.........!
Vì thế, Linh Duyệt lần nữa bối rối khi lên hot search.
Hiện tại cậu theo dõi lượng fan đạt một ngàn ba vạn.
Ngô Cẩm Vinh phát cho Linh Duyệt bao lì xì để khích lệ cậu về sau làm việc chăm chỉ hơn, tự đăng ảnh selfie và video lên.
Xem xét thể diện bao lì xì, Linh Duyệt nghiêm túc đáp ứng.
Buổi chiều sẽ quay phân đoạn Mặc Diễm cùng Dương Hoằng Bác.
Hai người đóng vai hai anh em ruột ở giữa bộ phim cuối cùng xé rách mặt nạ.
Cảnh quay vô cùng kích thích nên nhân viên trong đoàn ai cũng đều mong đợi tuồng hay, Thái tử điện hạ xé rách mặt kẻ đạo đức giả cặn bã để trả thù cho biểu đệ nhỏ và một nhà Hầu phủ.
Linh Duyệt di chuyển ghế xếp, uống nước ngọt rồi chờ khai máy.
Dù nhân phẩm Dương Hoằng Bác xấu, nhưng kỹ thuật diễn xuất khá tốt, phát huy vai diễn tiểu nhân âm hiểm ghen tị một cách tinh tế còn dư thừa tinh lực giễu cợt huynh trưởng của mình, câu nào câu nấy đều đâm vào lòng: "Đáng đời ngươi thành kẻ cô đơn! Đúng thế, ta ghen tị với ngươi đấy! Dựa vào cái gì đều cùng một cha sinh ra mà ngươi là con dòng chính! Dựa vào cái gì mẹ ngươi chết rồi mà ngươi còn có cậu hùng mạnh! Tiểu tử Mạnh Hàm đó, miệng cứng thật, đánh mãi cũng chả chịu khai ngươi ra..."
Ánh mắt của Mặc Diễm Ngay lúc đó khiến Linh Duyệt dần dần ngưng ăn hạt dưa.
Trong mắt có thương tâm, thất vọng, tuyệt vọng, chết tâm, cuối cùng hóa thành tức giận cùng hận thù.
Loại biến hóa trình tự này quá tuyệt vời, cậu cần phải học theo!
Theo sự hiểu biết của Linh Duyệt, kỹ thuật diễn xuất tốt thì sẽ nhận được phim tốt, kiếm được nhiều tiền hơn.
Có tiền cậu chẳng cần sợ đói, còn có thể sửa lại nóc nhà và cửa sổ, sống tốt qua mùa đông.
Vương Sao lặng lẽ đến bên cạnh Linh Duyệt mà chẳng quấy rầy đến ai, ngồi chồm hổm dưới đất bèn nhỏ giọng nói: "Dương Hoằng Bác diễn xong đoạn này chắc chắn sẽ hối hận."
Linh Duyệt đưa anh một hạt dưa, "Tại sao?"
Vương Sao ra hiệu bảo cậu nhìn mắt mọi người xung quanh, "Người thay thế trong đoàn phim đều bị nhập tâm.
Khi bộ phim phát sóng thì người xem sẽ ghét hắn, chỉ muốn chọc thủng ti vi tiến vào bộ phim xé xác hắn ra.
Nhân vật của cậu có năng lực thu hút người xem, chờ quay xong cảnh hắn đánh cậu, hắn sẽ rõ lúc phát sóng bản thân sẽ chuốc lấy bao nhiêu là hận."
Vương Sao cắn hột dưa, phát hiện chẳng ai chú ý đến hai người họ bèn lập tức tới gần tai Linh Duyệt thì thầm: "Anh nghe nói, hắn rời đi vì công ty Tường Tinh cam kết để hắn ta vào đoàn phim này."
Linh Duyệt cắn hạt dưa, cười châm biếm, "Anh Vinh chẳng phải cho hắn nhân vật mình muốn ư? Nhân vật mà anh Hình diễn thật tốt biết bao."
"Đây cũng tại hắn chả kiên nhẫn gì cả, chưa đợi thông báo đã đi mất.
Giải trí Tường Tinh là công ty lớn nên người ta chỉ để ý những người kiếm ra tiền cho công ty, khác với anh Ngô, cân nhắc tương lai nghệ sĩ.
Anh đoán vai diễn đó về sau sẽ hạn chế con đường diễn xuất của hắn."
Linh Duyệt không hiểu, "Ý anh là sao?"
"Ý anh là về sau chắc hắn sẽ liên tục đóng nhân vật phản diện, muốn vượt qua cái vòng lặp nhân vật phản diện rất khó vì còn phải xem công ty có cho phép hắn chuyển hay không, cho hắn ta thời gian để chuyển mình." Vương Sao cảm khái lắc đầu, "Anh phỏng đoán khó khăn đấy."
Linh Duyệt im lặng cắn hạt.
Bất luận là người hay yêu, đều cần chịu trách nhiệm về nhân quả mình đã gieo trồng, Dương Hoằng Bác tự chọn đường thì tự nuốt quả mình trồng là đạo lý hiển nhiên.
Khoảng ba giờ, đạo diễn Vương cho Linh Duyệt và Mặc Diễm về nghỉ vì ban sáng làm việc quá sớm, sợ thân thể hai người chịu không nổi.
Lúc sắp đi, đạo diễn Vương đưa Linh Duyệt tờ bản thảo, "Lời thoại đây.
Ngày mai phân đoạn của cậu quan trọng nhất, ngày cuối cùng nên ráng diễn thật tốt."
Linh Duyệt đọc xong, nhếch mép bất lực nói: "Muốn tôi bị đánh ư?"
Đạo diễn Vương luyến tiếc cười vỗ vai cậu, "Đúng thế, ngày mai tra tấn cậu, đánh xong cậu lập tức được về nhà."
Linh Duyệt âm thầm xoa tay liếc Dương Hoằng Bác, trùng hợp hắn ta cũng nhìn sang, vô cảm nhìn cậu hai giây thì bỗng khóe miệng nhấc lên lộ nụ cười nham hiểm, quơ quơ bản thảo tạm biệt cậu.
Linh Duyệt giật bắn cả người, đột nhiên lòng nảy ra một ý niệm: "Tên này, muốn đánh cậu thật à!.