Editor: Xoài
Beta: Bô
Sau khi cư dân mạng thấy thông báo của Mặc Diễm trên Weibo, bọn họ đều không dám tin nên đã đọc lại nhiều lần và sau đó thì bọn họ trở nên ồn ào như ong vỡ tổ!
"Mặc Diễm đi làm khách mời! Từ khi nào mà anh ấy bắt đầu tham gia gameshow thế? Làm khách mời cũng rất hiếm thấy đấy!"
"Aaaa nam thần của tôi, anh ấy đã phá vỡ tin đồn không được mời tham dự chương trình rồi!"
"Anh Mặc oai phong, anh Mặc đẹp trai nhất, hãy vì Duyệt Duyệt mà mạnh mẽ xông lên!"
"Chắc chắc là vì Duyệt Duyệt, Hùng Tam Hỏa này đích thực là Linh Duyệt, mấy người còn chưa phát hiện ra sao? Tam Hỏa chính là Diễm đó! Linh Duyệt đi ra ngoài cũng mang theo tên Mặc Diễm nữa! Đây không phải yêu chứ là cái gì? Là yêu đấy!!"
"Tôi sẽ theo dõi tập này.
Tôi xem xong tám mươi lần sẽ moi ra tất cả chi tiết cho mọi người nghe! Hãy đợi tôi!"
"Lót dép hóng giờ học của người thay mặt vạch trần trọng điểm!"
"Lót dép hóng giờ học!"
"Tôi cũng lót dép hóng!"
Nhất là fan hâm mộ hai nhà đều đã chuẩn bị xong sách vở.
Linh Duyệt được Mặc Diễm đưa đi tham gia ghi hình cho chương trình.
Dạo này Ngô Cẩm Vinh quá bận rộn, những người mà Linh Duyệt quen trong giới giải trí anh chỉ tin tưởng mỗi Mặc Diễm nên anh chỉ có một yêu cầu duy nhất đó là Mặc Diễm sẽ chở cậu về nhà.
Trong khi Linh Duyệt mặc bộ trang phục gấu trắng vào thì Mặc Diễm đang vừa xem cậu vừa cười trong phòng nghỉ, "Ngốc, ngốc nghếch quá đi mất!"
"Đừng cười nữa!" Linh Duyệt đỏ mặt bèn đá anh bằng chân gấu mập mạp, "Có gì buồn cười à? Bộ tôi không đủ cường tráng? Không đủ đẹp ư?"
Mặc Diễm bóp cánh tay cậu, "Chỉ là mập thôi."
Linh Duyệt tức giận nhảy lên đập anh, "Anh không thể khen tôi một câu sao? Gạt tôi cũng được mà! Đáng lý anh không nên tới đây! Mau về đi!"
Nhân viên công tác thấy Linh Duyệt cứ nhảy cứ múa đuổi theo đánh Mặc Diễm còn anh chỉ bật cười chứ không phản kháng, quan hệ hai người tốt như vậy khiến mọi người dùng ánh mắt hơi ái ngại nhìn bọn họ.
Từ khi đội ngũ chương trình nghe nói Mặc Diễm muốn tới đây thì toàn bộ đều vô cùng bất ngờ, bởi vì bọn họ không mời nổi người có thâm niên như đối phương.
Ai ngờ Mặc Diễm chỉ định tới chơi nên làm miễn phí.
Anh ta ra vào cùng một khách sạn với Linh Duyệt, ngồi chung một xe tới ghi hình, sau đó còn chạy thẳng tới phòng nghỉ của cậu khiến người ở đây đều hiểu Mặc Diễm đến là vì Linh Duyệt.
Vương Sao chết không luyến tiếc dựa vào cửa sổ, chẳng hiểu tại sao anh Vinh lại tin tưởng Mặc Diễm.
Anh nên tự mình tới xem một chút đi! Tình hình chuyện này hình như hơi sai sai rồi đấy!
Cuối cùng Linh Duyệt đẩy Mặc Diễm ra ngoài, "Anh mau hợp tác với sự sắp xếp của chương trình đi, cần làm gì thì làm cái đó, đừng ở đây cản trở tôi."
Linh Duyệt đỡ đầu gấu cho ngay ngắn bèn chống nạnh khó chịu vô cùng.
Vương Kiều mỉm cười dịu dàng hỏi: "Nếu không thì chị trang điểm thêm cho em nha? Chị sợ đội mũ sẽ đụng hư trang điểm của em đấy."
Linh Duyệt rất vui lòng giữ Vương Kiều Kiều lại và cướp mất thợ trang điểm của Mặc Diễm!
Cô lấy mũ xuống rồi thấy khá ổn vì vốn dĩ Linh Duyệt không cần tốn vài nét bút nên chỉ cần giữ lại tạo hình là được.
"Chị Kiều Kiều, về sau lịch trình của em sẽ ngày càng nhiều nên cần một thợ trang điểm tư nhân, chị có người nào thích hợp để giới thiệu không?"
Vương Kiều mỉm cười, "Có chứ, chị của chị chắc chắn sẽ bằng lòng tới."
"Chị Mỹ Mỹ à..." Linh Duyệt có Wechat của cô nhưng đối phương là thợ trang điểm nổi tiếng trong showbiz chắc chắn sẽ rất đắt, cậu sợ mình mời không nổi.
Chưa đợi Linh Duyệt tìm Vương Mỹ Mỹ thì cô đã chủ động gọi cho cậu: "Chị nghe Kiều Kiều nói em muốn tìm thợ điểm, sao quên chị rồi! Chị làm được đó!"
Linh Duyệt uất ức thẳng thừng nói: "Em sợ em mời không nổi.
Tuy rằng công ty trả một nửa nhưng chị đắt quá."
Vương Mỹ Mỹ: "Bây giờ em nổi tiếng như vậy còn thiếu chút tiền nhỏ nhặt kia ư?"
"Chị ơi, em quay 《 Sóng Ngầm》được mười vạn đều dùng cho sửa sang nhà cửa còn đang nợ tiền công ty.
Bây giờ quay chương tình này em cũng chẳng có chút tiền nào."
Vương Mỹ Mỹ: "..."
"Em phải lên sân khấu nên lần sau nói tiếp với chị." Linh Duyệt thấy nhân viên ra dấu cho cậu ở cửa bảo cậu đến cánh gà bèn vội vã cúp máy, sau khi cúp xong thì lạch bạch chạy ra ngoài.
Linh Duyệt cực kỳ lo lắng nhận lấy micro từ tay nhân viên.
Cậu cũng chẳng hiểu tại sao mình lại lo lắng, nhưng tóm lại là Mặc Diễm nhìn cậu trên sân khấu khiến Linh Duyệt cảm thấy tay chân cứng ngắc và không thể tự do chơi đùa.
Lỡ cậu bị rách quần trước mặt của mặc Diễm..
Nghĩ về hình ảnh đó khiến Linh Duyệt chịu hết nổi bèn lấy tay che mặt, xấu hổ quá! Khẳng định Mặc Diễm sẽ cười nhạo cậu! Không thể không đỏ mặt.
Linh Duyệt nghe thấy người dẫn chương tình hét "Vị thí sinh cuối cùng là Nicolas Hùng Tam Hỏa, xin mời bước lên sân khấu", và tiếng vỗ tay nhiệt tình đến từ khán giả.
Cậu hít sâu một hơi bèn căng thẳng đi lên khác với bình thường.
Các vị giám khảo thì thầm: "Nhìn ra được là lần này cậu ấy hơi hồi hộp."
"Chắc chắn phải hồi hộp vì tiếp theo sẽ là vòng bán kết, cậu ấy có thể lên cấp hay không đều sẽ dựa vào biểu hiện của mình."
"Thầy Mặc, anh nhận ra cậu ấy là ai sao?"
Khóe miệng Mặc Diễm cong lên còn ánh mắt vẫn dừng trên người Linh Duyệt.
Anh bật cười, "Đương nhiên tôi biết cậu ấy là ai rồi, hình như tối nay còn cùng nhau ăn tối nữa đấy?"
"Oa, không thể nào!"
"Thôi, đừng hỏi nữa, hỏi hoài sẽ biết đấy!"
"Bây giờ mà chưa nói ra thì mọi người cũng chẳng ai biết, người khác biết rõ nhất đúng không? Thầy Mặc mau nói tên cậu ấy đi!"
"Anh Mặc đừng nghe anh ta nói bừa, thật ra thì người khác chưa biết người này, anh ta đang lừa anh đó!"
Mặc Diễm biết bọn họ làm chương trình có kịch bản nên không để bụng.
Ánh mắt anh dịu dàng nhìn Linh Duyệt trên sân khấu.
lần này Linh Duyệt chọn một ca khúc khá kỳ ảo nên âm nhạc vừa vang lên nửa phút là giọng cá heo của cậu đã khiến trường quay yên tĩnh.
Mặc Diễm gật đầu, giọng cậu dễ nghe nên đứng đầu trường quay, dựa vào thực lực là số một, cộng thêm giá trị nhan sắc nên tiết mục này hay nhất đêm nay.
Ca khúc làm Linh Duyệt phát huy giọng hát của mình đến trình độ cao nhất.
Giọng hát linh hoạt và vô cùng kỳ ảo của cậu làm rung động lòng người, Mặc Diễm phát hiện có rất nhiều khán giả tại trường quay đang nhắm mắt lại lặng lẽ cảm nhận tâm trạng trong bài hát này.
Chỉ dùng giọng hát đã đạt đến hiệu quả đó cũng chỉ có nhóc con này mới làm được.
Quả không hổ danh là nhóc con của anh.
Đôi mắt Mặc Diễm ngày càng dịu dàng triệt để bỏ quên máy quay đang ghi hình.
Linh Duyệt phát triển nhanh như vậy khiến anh càng ngày càng thích cậu hơn.
Sau khi ca khúc kết thúc, phải mất khá lâu trường quay mới lấy lại tinh thần.
Lần này Linh Duyệt không nhảy nhót nói cảm ơn với khán giả như bình thường mà hết sức ngoan ngoãn đứng tại chỗ cúi người một vòng.
Người dẫn chương trình mỉm cười bước lên sân khấu, "Ái chà, phong cách sân khấu của cậu hoàn toàn khác với bình thường, bên trong đổi người à?"
Linh Duyệt mau chóng phất tay, "Không có đổi người."
"Thế sao hôm nay cậu ngoan dữ vậy? Vì có người quen làm khách mời ư?"
Linh Duyệt cố gắng dời mắt khỏi Mặc Diễm, người đang ngồi trong hàng ghế giám khảo rồi nghiêm trang ca ngợi: "Hôm này thầy Tề đẹp trai lắm!"
Tề Mặc bị chỉ tên khẽ mỉm cười, ôn tồn lễ độ nhân lời khen của Linh Duyệt, "Cảm ơn vì đã khen ngợi."
Màu sắc trong mắt Mặc Diễm trầm xuống, nhóc con này dám khen người khác trước mặt anh, bộ muốn ngoại tình à!
Ngay khi Linh Duyệt đang biểu diễn trên sân khấu, đạo diễn chương trình Ứng Quang Kiện đã có một cuộc gọi khác với Ngô Cẩm Vinh.
Mấy ngày nay y luôn nhức đầu vì chuyện loại Linh Duyệt, vì y muốn cho cậu ít nhất phải đi vào vòng chung kết.
Nhưng Ngô Cẩm Vinh lại từ chối với danh nghĩa là người đại diện cho Linh Duyệt, anh muốn Linh Duyệt bị loại trong tập này.
Đạo diễn Ứng nhắc nhở anh: "Anh hết cơ hội đổi ý rồi đó, lát nữa tôi sẽ bảo người loại cậu ấy."
Ngô cẩm Vinh nghiêm túc nói: "Ép cậu ấy chút xíu mới bình thường.
Trên sân khấu hiện giờ đều là ca sĩ cấp bậc lớn đã nổi tiếng nhiều năm, nếu để một đứa nhỏ đi diễn chưa tới hai năm như cậu ấy vào bán kết thì mặt mũi của mấy vị đại thần đó đặt ở đâu? Thỉnh thoảng bắt được cơ hội cũng chưa chắc là chuyệt tốt cho cậu ấy.
Cây cao vượt rừng gió sẽ dập.
Hơn nữa, nó sẽ mang đến cho cư dân mạng một ấn tượng hào nhoáng bên ngoài khiến tiết mục biểu diễn của Linh Duyệt trở nên vô nghĩa.
Vì sự phát triển lâu dài của cậu, anh hãy đưa Linh Duyệt xuống, tôi cảm ơn."
Người đại diện này khiến đạo diễn Ứng bái phục, "Được thôi, Linh Duyệt sẽ bị loại bỏ trong tập này."
Người dẫn chương trình đeo tai nghe lên sau khi nghe thấy sự sắp xếp đến từ đạo diễn bèn cố gắng kéo phiếu cho Linh Duyệt, " Tiếp theo chính là thể hiện tài năng lôi kéo phiếu mà mọi người mong chờ nhất.
Nào gấu con, có phải tuần trước cậu nói biểu diễn hip-hop không? Hay là gỡ ngụy trang xuống nhảy cho chúng tôi xem đi?"
Linh Duyệt đã biết mình sẽ bị loại nên tâm trạng rất hòa nhã nói: "Đúng vậy, trước tiên sẽ mặc trang phục nhảy, nếu bị loại thì tôi sẽ cởi đồ gấu ra nhảy cho mọi người xem."
"Bộ cậu không sợ khán giả sẽ cố ý loại cậu vì câu này sao?"
Linh Duyệt cười nói: "Đâu còn cách nào khác, cứ làm những gì mà mọi người thích."
Mặc Diễm vẫn luôn cười khi xem Linh Duyệt nhào lộn rồi nhảy hip-hop với đôi tay ngắn và chân ngắn.
Máy quay phim thỉnh thoảng cũng quay về phía Mặc Diễm nhưng anh cũng mặc kệ, nhóc con nhà mình đáng yêu quá đi mất!
Điểm số tối đa vẫn còn thiếu, phải cho cậu một trăm điểm mới đúng!
Mặc Diễm cầm máy chấm điểm lên và ấn mười điểm, anh thấy trên tay Tề Mặc bên cạnh là 9.3 điểm bèn im lặng đoạt lấy ấn mười điểm.
Tề Mặc: "..."
Mặc Diễm lại quan sát các giám khảo khác, "Mười điểm."
Giám khảo hiểu chuyện nhịn cười chấm mười điểm.
Sau đó cho người giơ bảng lên, người dẫn chưng trình ngạc nhiên hỏi: "Tất cả mười điểm ư?? Mọi người bàn bạc kỹ chưa đấy? Đây là lần đầu tiên tất cả cho mười điểm kể từ khi toàn bộ chương trình bắt đầu tới bây giờ!"
Tề Mặc giơ máy chấm điểm cười nói: "Thầy Mặc chấm điểm thay tôi."
Linh Duyệt vô thức muốn ôm mặt, đột nhiên cậu cảm thấy mặt mình hơi nóng, lão đại thật tốt bụng, còn trực tiếp cướp luôn điểm số.
Cậu ngay lập tức giật mình vì tiếng la hét của khán giả, bọn họ như mới uống red bull khiến Linh Duyệt ôm đầu gấu ngỡ ngàng nhìn mọi người, vậy là sao?
Da đầu của đạo diễn ở hậu trường bị tê dại.
Bây giờ y đã hiểu tại sao trong lúc thi Linh Duyệt lại chưa hề tuột hạng vì độ nổi tiếng của cậu quá cao.
Về số điểm thì nhóm đạo diễn đã cân nhắc kỹ, cuối cùng cho Linh duyệt 8.5 điểm nên ngay cả khi bị loại thì đây cũng là số điểm loại cao nhất.
Người dẫn chương trình cầm điểm số mà da đầu tê dại, y bèn lấy hết can đảm để công bố: "Thật đáng tiếc, mặc dù màn trình diễn lần này của cậu rất tốt, nhưng đây là trò chơi có sự cạnh tranh rất tàn khốc, Nicolas · Hùng Tam Hỏa được 8.5 điểm, điểm số thấp nhất trường quay."
Toàn bộ khán phòng xôn xao vì không thể tin nổi, thấp đến vậy ư?!
Mặc Diễm đen mặt: Đạo diễn rác rưởi! Đội ngũ chương trình rác rưởi!
Điểm số này thực sự khá thấp so với màn trình diễn của Linh duyệt hôm nay.
Các giảm khảo đều đứng dậy phẫn nộ chỉ người dẫn chương trình, "Cậu độc ác thật! Bị cậu nói phán trúng rồi đấy!"
"Sao có thể, mấy người thật sự muốn xem cậu ấy cởi bỏ trang phục để nhảy nên mới cố ý cho cậu ấy thấp điểm ư?"
Một số người trong khán phòng nói đúng.
Đạo diễn Ứng thở phào nhẹ nhõm, loại hành động ngu ngốc này xem như là đã giải vây cho y.
Các giám khảo kinh ngạc, "Tại sao mọi người lại làm vậy? Tôi cảm thấy cậu ấy hát hay lắm đó."
"Nếu các người nghiêm túc chấm điểm thì có thể lọt vào chung hết hay không, tôi chưa chắc nhưng cậu ấy vẫn có hy vọng để vào chung kết đấy."
Linh Duyệt, vị thí sinh cuối cùng với số điểm thấp nhất nên không thể nghi ngờ là bị loại.
Biểu cảm Mặc Diểm thối hoắc.
Tuy rằng anh biết kết quả hôm nay, cũng hiểu bây giờ loại Linh Duyệt mới đúng.
Làm như vậy thì cậu càng có nhiều cơ hội tốt hơn trên sân khấu to hơn trong tương hai, nhưng anh vẫn rất khó chịu vì nhóc con nhà anh nên xứng đáng nhận được một trăm điểm!
Khán giả đều ngơ ngác nhìn nhau, số điểm bọn họ cho đều khá cao, lẽ nào trong đám bọn họ có loại ngu đần nào đó vì lý do này mà chấm điểm thấp? Thiểu năng à!
Đội ngũ chương trình cứ như vậy mà đẩy tội qua khán giả.
Nhiều người không thể chấp nhận kết quả này, đến cả giám khảo Tề Mặc cũng cảm thấy không được như mong muốn nên anh đứng dậy bảo: "Bất luận cậu là ai.
tôi vẫn sẽ viết miễn phí cho cậu hai ca khúc."
Cái bánh đột nhiên từ trên trời xuống! Bài hát của Tề Mặc còn đắt hơn cả thầy Đường Hi đấy! Linh Duyệt ngạc nhiên và mừng rỡ nhìn sang, "Miễn phí ư?"
"Đúng vậy, tôi sẽ viết miễn phí cho cậu hai ca khúc."
Y vừa dứt lời thì tất cả mọi người đều nhìn Linh Duyệt bằng cặp mắt ngưỡng mộ.
Đây chính là Tề Mặc yêu thích Linh Duyệt, hai bài hát được sản xuất bởi Tề Mặc đều vô cùng tinh hoa nên ngay cả khi Linh Duyệt bị loại thì cậu ấy vẫn có lời!
Linh Duyệt vui vẻ cúi người với Tề Mặc, "Cảm ơn thầy Tề! Thầy Mặc à, tôi giàu rồi!"
Mặc Diễm im lặng, tại sao lại thu được lợi lộc này?
Khán giả quan sát Mặc Diễm, Hùng Tam Hỏa và Mặc Diễm, ể? Hình như họ phát hiện ra chuyện gì đó!
Sắc mặt người dẫn chương trình nghiêm trang dẫn dắt tiết tấu, "Thật đáng tiếc vì tối nay Nicolas Hùng Tam hỏa đã bị loại.
Tiếp theo, để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mọi người, gấu lớn sẽ cởi mũ xuống.
Cậu có muốn vào hậu trường để cởi không?" Có vài người khá để ý hình tượng sợ mũ sẽ làm hỏng lớp trang điểm nên đều ra sau hậu trường trang điểm lại rồi mới bước ra.
Linh Duyệt cười nói: "Khỏi cần."
Mũ cậu to không đụng tới tóc nên cậu tự tin những sợi tóc sẽ không rối mà cậu còn trông đẹp hơn.
Trong sự mong đợi đến nghẹt thở của khán giả, Linh Duyệt giao micro cho người dẫn chương trình rồi dùng hai tay bỏ đầu gấu xuống.
Linh Duyệt cong mắt cười sau khi lộ ra khuôn mặt, "Xin chào tất cả mọi người, tôi là Linh Duyệt."
Sau một khoảng yên lặng ngắn ngủi tại trường quay thì đột nhiên bùng nổ một tràn pháo tay nhiệt liệt cùng với tiếng thét chói tai.
Sau khi cậu trải qua một thời gian học tập cùng lắng đọng thì nay vị thiếu niên cực kỳ nổi tiếng lại lần nữa đứng trên sân khấu, cậu ấy trở lại rồi! Tiến bộ quá rõ ràng!
Cậu ấy có thể diễn xuất!
Thậm chí ca hát còn tốt hơn!
Giám khảo cảm động nói: "Tôi sắp khóc mất, trời ạ, đó thực sự là Duyệt Duyệt.
Mặc dù tập trước đã đoán ra là cậu, nhưng chẳng biết tại sao tôi vẫn muốn khóc khi nhìn thấy nụ cười cậu ấy."
"Cậu ấy nở nụ cười khiến tôi cảm giác như khắp thế giới đang tỏa sáng, bông hoa đua nở.
Tại sao lại có một người cười sáng rỡ như có thể xua tan mọi khói mù và bất hạnh như vậy."
"Ngay lúc cậu ấy cười khiến tôi cảm thấy ánh đèn xung quanh mờ đi rất nhiều, giá trị nhan sắc của Linh Duyệt quá cao và quá sạch sẽ!"
Mặc Diễm nghe các giám khảo khen Linh Duyệt đến mặt cậu đỏ rần vì ngại ngùng bèn âm thầm gật đầu, đúng vậy, khen hay lắm, khen nhiều hơn nữa đi.
Người dẫn chương trình ôm đầu gấu hộ Linh Duyệt, "Linh Duyệt tiến bộ thật lớn, tại dạo này cậu đi học sao?"
Lúc Linh Duyệt không hát sẽ cực kỳ ngoan ngoãn, cậu xấu hổ nói: "Vâng, tôi đã học nhạc từ một số giáo viên và còn học chút kinh kịch."
"Oa! Rất ít người hát có thể hát Kinh kịch nên cậu biểu diễn cho chúng tôi nghe vài câu đi! Một câu thôi cũng được!" Người dẫn chương trình nhắc tới làm mọi người hưởng ứng theo: "Chúng tôi cũng muốn nghe."
"Vậy lát nữa vẫn nhảy sao?"
"Nhảy chứ!"
"Hát vài câu đoạn 《 Tứ Lang thăm mẹ》trong 《 Tọa cung》thôi."
"Oa! Phân đoạn triết học nổi tiếng nha!"
"Giọng nói và dáng người của cậu có thể sắm vai hoa đán[1] đấy!"
(diễn viên đóng vai con gái có tính cách hoạt bát hoặc phóng đãng đanh đá)
Linh Duyệt ngại ngùng nói: "Tôi hát hai vai sẽ hơi dở.
tôi hát để mọi người vui vẻ nên hy vọng mọi người không chê và cũng hy vọng các giáo viên trong giới kinh kịch đừng so đo với một người mới học nghề như tôi."
Rất nhiều người trong trường quay đều đứng dậy.
Một người đóng hai vai, kinh kịch có thể hát như vậy ư?!
Ngay cả các nghệ sĩ cũng cần phải suy nghĩ về việc liệu giọng điệu này có nên hoãn lại hay không.
"Nghe những gì hắn nói làm ta sợ đổ mồ hôi, mười lăm năm nay mới ói ra được một câu chân ngôn." Ngay khi cụm từ quen thuộc này xuất hiện, hầu hết khán giả đều đứng dậy.
Giọng thế vai mà có thể sáng như thế thì rốt cuộc Linh Duyệt có còn là người không? Tài năng này, người khác biết sống làm sao đây?!
"Phu thê ta và nàng ân điển chưa cạn nên Hiền công chúa cần gì phải lễ nghi khiêm tốn.
Dương Diên Huy có chuyện lo lắng cần phải bắt tay vào làm trong một ngày, xin thề sẽ không quên ân trọng như núi của Hiền công chúa." Linh Duyệt hát xong bèn cười nói: "Tới đây thôi, vì thầy dạy nhiều lắm, thầy ấy không muốn dạy tôi mà là tôi chơi xấu học lén."
Một tràng pháo tay dữ dội nổ ra tại trường quay, "Hay lắm."
Tiếng khen liên tục vang lên, một người sắm hai vai mà chẳng hề nghe thấy tiếng lấy hơi, nếu không phải nghe tại chỗ thì ai sẽ tin đây?
Linh Duyệt được khen nên ngại ngùng, "Tôi được dạy từ thầy dạy nhảy của tôi, ông nội y là hát hoa đán, ông có thể hát hai giọng nên tôi học chút xíu khiến mọi người chê cười rồi."
Mọi người bật cười vì lần đầu tiên mới nghe thầy dạy nhảy mà lại đi hát.
Giám khảo kích động hỏi: "Thầy dạy nhảy của cậu là ai? Có thể dạy cậu thành như vậy!"
Linh Duyệt lanh lợi bảo thầy Vưu Kiến Thành.
Người biết Vưu Kiến Thành đều hiểu rõ y, chẳng trách tại sao Linh Duyệt lợi hại.
Vưu Kiến Thành xuất thân từ danh gia vọng tộc, nguyên gia đình đều là đào kép, ba y sắm vai hoa đán, mẹ y sắm vai bà lão và quyền lực nhất là ông nội y thành lập một phái Vưu thị.
Đến nay ông đã hơn bảy mươi tuổi nhưng vẫn thỉnh thoảng xuất hiện trên sân khấu, danh hiệu của ông là một trong bốn đại hoa đán, nghệ sĩ bảo vật quốc gia.
Vốn dĩ Vưu Kiến Thành muốn kế thừa sự nghiệp của cha mình, những trời sinh giọng y không hợp nên sau khi học tại nhà một thời gian thì giọng bị tổn thương bèn đi học múa dân gian, nổi danh trong giới vũ đạo.
Giám khảo không thể giữ Linh Duyệt lâu thêm vài giây, "Hay cậu nhảy cho chúng tôi xem một vũ đạo dân gian đi?"
Linh Duyệt bật cười, "Vậy không ổn, chẳng phải đây sẽ thành buổi concert của riêng tôi hay sao?
Người dẫn chương tình nhắc nhở mọi người: "Không được đâu, mọi người có thể xem người khác vì chúng ta cần kiểm sóat thời gian."
"Sở trường cậu ấy quá nhiều! Còn muốn xem cái cậu ấy chưa biết làm à? Ngày nào đó mà Linh Duyệt mở concert, tôi sẽ tới mua vé!"
Linh Duyệt vội vàng cúi người, "Cám ơn thầy!"
Nếu tập trước cậu đã nói nhảy hip-hop thì cũng không thể đổi nên cậu tự quyết định: "Tôi vẫn nhảy hip-hop."
Cậu lại liếc sang Mặc Diễm bèn thấy đôi mắt của đối phương dịu dàng nhìn mình.
Khóe miệng Linh Duyệt hơi cong lên còn tim đập thình thịch, thầy Mặc có độc, chắc chắn có độc, loại độc mà có thể trực tiếp tấn công vào tim người khác.
Người dẫn chương trình hỏi: "Cậu muốn cởi bộ đồ gấu xuống không?"
"Tự tôi làm."
Trang phục này rất dễ cởi ra khi hơi bay mất nên Linh Duyệt đỏ mặt mở khóa cởi đồ dưới tràng pháo tay và tiếng thét chói tai của mọi người.
Cậu duỗi tay lắc chân để thả lỏng rồi cười nói: "Nếu tôi nhảy dở thì mọi người khỏi cần vỗ tay."
Khán giả bắt đầu khen ngợi cậu.
Trước kia Linh Duyệt từng học qua hip-hop, cởi bỏ xong trang phục khiến cơ thể cậu linh hoạt hơn hẳn, cộng thêm giá trị nhan sắc của mình nên sau khi nhảy xong khán giả đều phát điên muốn giữ cậu lại!
Linh Duyệt cười vẫy tay tạm biệt mọi người.
Chương trình này tàn nhẫn thật nhưng làm người cuối cùng cũng khá tốt vì biết sẵn kết quả còn được tạm biệt mọi người.
Trong gameshow khác, nếu như số điểm thí sinh thấp thì sau kết thúc sẽ có ngưởi báo khỏi cần đến trường quay trong tập kế tiếp.
Thậm chí cả cơ hội trao đổi với thí sinh khác cũng không có.
Sau khi Linh Duyệt trở về bèn cẩn thận gấp bộ đồ gấu trắng và đặt vào túi.
Cậu đâu thể lãng phí khi mình đã bỏ tiền ra mua, cứ mang về nhà bơm hơi rồi đặt nó trong góc thỉnh thoảng lấy ra chơi đùa cũng được.
Bấy giờ, Dương Quyên đi tới, "Linh Duyệt, cậu muốn mang gấu trắng về à?"
"Tất nhiên, đây là của tôi mà!"
Dương Quyên cười, "Cậu không thể mang trang phục về vì cậu ký tên xong sẽ để lại chỗ đội ngũ chương trình.
Tập sau chúng tôi sẽ đưa nó lên ống kính."
Linh Duyệt miễn cưỡng giao ra gấu lớn, thầm nhủ, biểu diễn chẳng những không đưa tiền mà còn phải để lại trang phục của cậu, chương trình này keo kiệt thật.
Sau khi Dương Quyền cầm đi, Linh Duyệt bèn bĩu môi đứng ngay cửa thở dài.
Mặc Diễm ghi hình xong thì đến tìm Linh Duyệt và thấy biểu cảm đó, "Cậu sao vậy? Còn đau lòng ư?"
"Đội ngũ chương trình lấy trang phục tôi đi mất rồi." Linh Duyệt than thở, "Tôi tính mang nó về nhà trang trí đấy."
Mặc Diễm bật cười, "Mua cái khác không được sao?"
"Miễn phí à?"
Mặc Diễm bó tay, "Cậu thật biết cách sống qua ngày."
"Thầy Mặc, tối nay chúng ta về nhà ư?"
"Cậu gấp đến thế sao?"
"Tiết kiệm được tiền khách sạn thì có thể mua thêm một cái đầu gấu đó!"
Mặc Diễm nựng mặt Linh Duyệt, "Cậu xem tôi là người đưa đón miễn phí của mình?"
Mặc Diễm rất muốn hỏi về sau có khi nào cậu làm sai vặt cho tôi để tiết kiệm tiền không?
Lần này Linh Duyệt không che mặt thay vào đó lại ôm ngực.
Xong đời rồi, thầy Mặc đang lây vi rút cho cậu nên tới gần anh sẽ bị đầu độc, tim đập mạnh bất thường, chẳng những đập nhanh mà còn có cảm giác siết chặt!
Song độc này hình như vô hại với thân thể cậu còn khiến yêu tinh phấn khởi hơn.
"Thầy Mặc, nếu lỡ ngày nào đó tôi chọc anh tức thì anh sẽ đánh tôi chứ?"
Mặc Diễm chẳng hiểu vì sao suy nghĩ của Linh Duyệt lại nhảy sang chủ đề khác bèn nhanh chóng đáp lại, "Những lúc cậu chọc tức tôi bộ ít à? Tôi có đánh cậu chưa?"
Linh Duyệt ngạc nhiên, "Tôi từng chọc tức anh khi nào?!"
"Một chút tự giác cậu cũng không có ư?"
"Hai ngày đầu tiên chẳng phải chúng ta chung sống vô cùng tốt sao?"
"Ảo giác đó của cậu ở đâu ra vậy?"
Linh Duyệt rụt cổ, "Đừng nhổ lông tôi mà."
Mặc Diễm: "..."
Mặc Diễm vô cùng im lặng trên đường về khiến Linh Duyệt không biết anh bị gì nên cậu chẳng dám nói chuyện với anh.
Cậu nói với Ngô Cẩm Vinh rằng Tề Mặc sẽ viết bài hát cho cậu miễn phí rồi thúc giục anh: "Anh ngàn lần đừng quên đòi thầy Tề, em nghe nói ca khúc của y rất đắt còn là hai bài lận đấy!"
"Chẳng phải lần này chúng ta sẽ kiếm nhiều tiền hơn sao?"
Ngô Cẩm Vinh vui mừng nói: "Tuyệt đối sẽ kiếm nhiều hơn, chờ khi nào chương trình phát sóng cậu sẽ biết chúng ta lời lớn rồi đấy."
Linh Duyệt hài lòng, "Cuối cùng cũng không uổng công em đến tham gia chương trình."
Mặc Diễm tự điều hòa khí tức xong bèn đưa Linh Duyệt đi ăn ngon mặc dù nhóc con không tim không phổi này thoạt nhìn còn chẳng có chút đau lòng khổ sở nào.
Linh Duyệt ăn uống no đủ bèn trở lại khách sạn vui vẻ đánh một giấc chờ tập tiếp theo phát sóng.
Sáng hôm sau, Linh Duyệt và Mặc Diễm về bằng máy bay rồi trực tiếp tới công ty.
Cậu vẫn thích con gấu đó nên muốn bảo Ngô Cẩm Vinh mua hộ cậu một con.
Ai ngờ hôm nay Ngô Cẩm Vinh đi vắng, Linh Duyệt ngồi trên ghế anh và tiếc nuối hỏi thư ký: "Thư ký Phương, anh Vinh lại đi đến công ty lớn đó à?"
Thư ký Phương lau bàn, "Sai rồi, anh Ngô đã tới bệnh viện vào sáng sớm hôm nay."
"Anh Vinh bị bệnh ư?"
"Không phải anh ấy mà là người yêu anh ấy."
Linh Duyệt kinh ngạc, "Anh ấy có người yêu sao?"
Thư ký Phương cười, "Ừ, trước kia anh nghe nói yếu lắm.
Chẳng biết hôm nay thế nào mà bác sĩ đã gọi cho anh ấy từ sớm nên giữa chừng anh Vinh rẽ hướng đi đến bệnh viện."
Linh Duyệt thử cảm ứng vị trí của Ngô Cẩm Vinh, thật không ngờ, người mà Ngô Cẩm Vinh quan tâm kia lại là người yêu anh ấy..