Ta Chỉ Muốn Sống An Nhàn


An Tinh Mỹ tập trung ánh mắt nhìn về Trần Lãm, ý tưởng này thật sự tuyệt vời.

Dù làm gì thì tu luyện vẫn là quan trọng nhất, linh thạch là nguồn tài nguyên chính nhưng không thể không kể đến đan dược hỗ trợ.

Tác dụng của đan dược thì không cần phải nói, có tốt cũng có hại nhưng với Luyện Dược Toàn Thư có thể triệt tiêu trở ngại này.

Hơn nữa trong khu vực trang trại, An Tinh Mỹ đánh giá an toàn hơn Quỳnh Hoa Cung nhiều, cảm ứng của nàng đối với bên ngoài cắt đứt hoàn toàn và hình như chỉ có Trần Lãm mới có thể khống chế toàn bộ.
Nàng lập tức vạch ra phương hướng chuyển dời toàn bộ tài sản Quỳnh Hoa Cung vào trang viên, Quỳnh Hoa Cung bên ngoài chỉ là vỏ bọc để đối ngoại.

Trần Lãm không ngần ngại đồng ý vì đây cũng chính là ý tứ của hắn.
“Sướng nhất Nhu Nhi rồi, ở đây ăn nằm luyện dược thoải mái không cần lo ngại có kẻ địch.” An Tinh Mỹ hài lòng cười nói.
“Luyện dược cũng rất tiêu hôn tinh thần, Nhã Nhu mệt mỏi có thể vào đây nghỉ ngơi.” Trần Lãm lắc đầu.
Hắn đánh mắt về Trung Viên phất tay.

Một cái hồ nước lớn dạng hình tròn nằm giữa các cung điện, thành hồ được phủ một lớp đá vân mây lớn nhỏ đẹp mắt, trong hồ là đủ thứ các loại tiểu cảnh như hòn non bộ, núi vôi, đài sen v.v khiến An Tinh Mỹ ngây ngốc.

Ánh mắt bỉ đả kích hoàn toàn bởi tạo nghệ của hắn, mà nàng đâu biết cái hồ này là hắn lấy từ trong thiết kế trang viên ra.
“Trước có nước, sau có núi mới mang lại tài vận.” Trần Lãm tấm tắc.
An Tinh Mỹ không hiểu hắn nói gì, cảnh vật tạo mới rất hợp mắt, hết sức hài hòa.

Nàng nghĩ hắn là Giáo chủ nên có quyền thay đổi nơi này là bình thường.
“Hồ này gọi là Tuyệt Mỹ Hồ đi, “Tuyệt” trong “trác tuyệt”, “Mỹ” trong “Tinh Mỹ” ha.” Trần Lãm nháy mắt với nàng.
“Chỉ giỏi nịnh bợ.” Nàng bĩu môi nhưng trong lòng vui vẻ hẳn lên.
“Ngâm trong hồ này tăng một ít khả năng hồi phục tinh thần cũng như trị liệu các vết thương.” Trần Lãm giải thích.
Sở dĩ hắn đặt cái hồ này ra vì nó mang tới lợi ích nhiều nhất so với tầm giá 40 vạn điểm uy danh.

Tuyệt Mỹ Hồ là một loại hồ nước phong thủy trong danh mục thiết kế, tăng thêm nửa thành nồng độ và tốc độ hấp thu linh khí.

An Tinh Mỹ không rời mắt khỏi Tuyệt Mỹ Hồ, một sự hấp dẫn vô hình lôi kéo nàng nhảy vào tắm một phen.

Đồ ngủ ướt đẫm ép sát vào thân hình kiều diễm động lòng người, Trần Lãm không mảy may nảy sinh tà niệm, hắn đối với nàng như là ngắm kỳ quan thế giới mà thôi.
Trần Lãm cho làm mới một cái rương trong ngôi nhà bí bảo, thu được thêm hai mươi linh thạch cực phẩm.

Đối với linh thạch hắn không tiếp tục làm mới, Quỳnh Hoa Cung đang thiếu thốn linh thạch nên hắn chuyển ngay 200 linh thạch cực phẩm vào hành trang chung để An Tinh Mỹ sử dụng khi cần, 560 linh thạch cực phẩm còn lại đủ cho hắn xông pha nơi đây.
“Linh thạch nhiều như vậy ngươi không giữ cho mình?” An Tinh Mỹ chứng kiến hành động của hắn không khỏi thắc mắc.
“Ưu tiên cho Quỳnh Hoa Cung hơn, ta vẫn còn nếu thiếu ta xin tỷ.” Trần Lãm tùy ý nói, còn đưa cho nàng một cái nhẫn trữ vật.
An Tinh Mỹ nghe vậy mà cảm động, nhận cái nhẫn trữ vật.
Tiếp tục đến với phần thưởng nhiệm vụ, Trần Lãm nhận thấy chiến kỹ của mình từ lâu đã thành thục, cần có gì đó đổi mới.
“Tinh! Mở chiến kỹ Thiên cấp ngẫu nhiên.

Ký chủ nhận được chiến kỹ Thiên cấp cực phẩm Thất Thương Quyền.”
Thất Thương Quyền là tuyệt học trấn phái của phái Không Động.

Quyền pháp tung ra ẩn chứa bảy loại kình lực có nhu có cương, có kéo có đẩy, có mạnh có yếu, huyễn ảo trăm bề.

Trước khi đả thương kẻ địch phải đả thương chính mình, tổn thương âm dương nhị khí và lục phủ ngũ tạng.

Cơ thể phải có độ chắc chắn nhất định nếu không vĩnh viễn thương tổn không thể khôi phục.
Trần Lãm chớp chớp ánh mắt, đây chính là chiến kỹ dành cho người luyện thể như hắn.

Hiện tại hắn đã đến đoạn cuối của Luyện Tạng vừa vặn phù hợp với bốn quyết đầu tiên của Thất Thương Quyền là Thương Phế Quyết, Tổn Tâm Quyết, Tồi Phủ Quyết, Ly Tạng Quyết.

Hai quyết sau lại kết hợp với ý chí của hắn là Đoạn Tinh Quyết, Tản Phách Quyết mà Tổng Quyết là dung hợp với tất cả.

Với linh hồn như hắn điều này không hề khó khăn, hắn tin tưởng có thể thuần thục chiến kỹ này đồng thời đem thân tu vi luyện thể chính mình bước vào giai đoạn Luyện Gân.
Hắn niệm theo khẩu quyết của bốn quyết đầu tiên, ngón tay hắn điểm mạnh lên một số huyệt đạo lần lượt là Đản Trung, Phế Du, Cưu Vĩ, Cự Khuyết, Thần Khuyết, Thiên Khu, Khí Hải, Quan Nguyên, Kỳ Môn, Thương Khúc.

Do đã trải qua luyện thể nên Trần Lãm không hề đau đớn, ngược lại có cảm giác nóng ran khoan khoái chạy dọc từ tim đến lục phủ ngũ tạng, trong người dâng lên cỗ lực lượng muốn bộc phát.
“Ha!”
Hắn quát to tung ra một quyền xuống đất.
Ầm!
Đất đá nổ tung thành bụi mịt mù, ngay tại vị trí tay hắn tiếp xúc đã là một cái lỗ lớn hớn nắm tay một vòng nhưng sâu hơn một thước.
Hắn không ngờ một quyền tung ra chưa vận hết hoàn toàn lực đạo kích phát từ những huyệt đạo đả thương trên cơ thể.

Nếu kích phát toàn bộ huyệt đạo ứng với lục phủ ngũ tạng và luyện tới Tổng Quyết sau cùng có thể dùng tinh thần của chính mình cảm nhận độ nhạy lục phủ ngũ tạng để tùy biến điều chỉnh quyền pháp ảo diệu, nói đơn giản là lắng nghe cơ thể, chỉ một cái vẫy tay cũng có thể tát nổ ngọn núi.

Hắn vẫn chỉ mới nhập môn, còn phải luyện nhiều.
“Ngươi mới làm gì vậy?” An Tinh Mỹ hớt hải chạy đến, chấn động mạnh đến mức nàng tắm rửa trong hồ tưởng như có chuyện.
“Chiêu mới, tỷ xem thử không?” Trần Lãm cười cười.
“Được, đánh thử ta xem.” An Tinh Mỹ hứng thú, nàng muốn xem thực lực của hắn từ lâu.
Trần Lãm làm lại động tác điểm huyệt đạo của chính mình, cảm giác cơ thể muốn bạo tạc lại đến, một quyền xuất, thân thể nhanh chóng áp sát An Tinh Mỹ với Mê Ảnh Tung Bộ.
Trần Lãm vẫn đứng đó nhưng nắm đấm mang theo quyền pháp cuồng bạo dường như muốn đập vỡ khuôn mặt xinh đẹp đã tiếp cận An Tinh Mỹ.
“Nhanh thật!”
Thanh âm mang theo ý tứ ngạc nhiên nhưng nét mặt An Tinh Mỹ vẫn giữ bình thản, một tầng linh lực hộ thể nhanh chóng bao phủ nàng trong chớp mắt.
Ầm!
Thất Thương Quyền ngạnh kháng sinh ra sóng khí càn quét mãnh liệt, cương liệt kinh hồn.
Rắc rắc!
Đến khi quyền kình tan biến để lại mấy vết nứt trên màn hộ thể của An Tinh Mỹ.
Một pha này đã làm An Tinh Mỹ dao động một chút, nàng đã dùng ba thành lực lượng để hộ thể nhưng đó không phải là vấn đề.

Quan trọng là quyền kinh của hắn thuần túy là sức mạnh thân thể, không hề có một tia linh lực.
“Vừa rồi là ngươi dùng lực cơ thể tự nhiên để đánh ta?” An Tinh Mỹ nghi hoặc.
“Phải, đây là Thất Thương Quyền, một chiến kỹ luyện thể.” Trần Lãm xác nhận.

An Tinh Mỹ giật mình, luyện thể thật sự mạnh như vậy.

Nàng phán đoán tu vi luyện thể của hắn còn chưa thật sự cao như linh lực nhưng ba thành lực lượng Xuất Khiếu sơ kỳ của nàng vậy mà sắp không chịu được nữa.

Chẳng trách sử sách lưu truyền người luyện thể có thể dùng thân chống đỡ nhiều kẻ địch một lúc, đổi lại nàng không dám dùng tay không như vậy vì nàng không hè rèn qua thân thể.
Một lần thử chiêu vừa rồi không có tính ai thắng ai thua, chỉ đơn giản là kiểm tra lực lượng.

Trong đầu nàng lại hứng thú hơn đối với Trần Lãm, để cho hắn có thời gian phát triển không biết sẽ trở thành dạng gì.
“Ngươi có song linh căn thủy hỏa lại còn luyện thể, rất tiêu tốn tài nguyên tu luyện đó.” An Tinh Mỹ nhắc nhở.
“Ta biết, ta tự có cách, tỷ không phải nhọc công, trước mắt phát triển Quỳnh Hoa Cung là được.”
Trần Lãm đáp, hắn mà để cho An Tinh Mỹ biết mình còn hai loại linh lực phong và mộc thì chắc điên luôn.
“Nhắc ngươi như vậy, giờ ngươi đưa ta ra ngoài đi, tranh thủ sắp xếp sự vụ Quỳnh Hoa Cung.” An Tinh Mỹ tỏ ý muốn ra ngoài.
Ngay khi Trần Lãm đưa An Tinh Mỹ ra ngoài, hai người bắt gặp Điệp Tử Nghiên nhìn chăm chăm.
Điệp Tử Nghiên đã hoàn thành cắt Đế Vương Phỉ Thúy theo yêu cầu của An Tinh Mỹ nhưng không tìm được Cung chủ, ngay cả Trần Lãm cũng không thấy bóng dáng vì vậy ngồi đợi tại tiểu viện.
Ai ngờ trong lúc nàng cặm cụi làm việc thì hai người này mập mờ ám muội làm chuyện gì đó mới trở lại.

Bởi trên người An Tinh Mỹ vẫn là bộ nội y và đồ ngủ chưa kịp khô, hơn nữa còn bung xõa như mới làm chuyện kích tình.

Vì vậy mà Điệp Tử Nghiên đối với Trần Lãm càng có ấn tượng không tốt.

Nam nhân này nhìn hết của nàng còn muốn ra tay với Cung chủ.
“A!” An Tinh Mỹ hô lên, nhớ tới bộ dạng của mình liền biến đổi y phục, mặt hơi đỏ như vừa bị bắt gian.
Nàng vội dắt tay Điệp Tử Nghiên dắt đi tránh phải khó nói.
Trần Lãm bật cười, da mặt nàng vẫn còn mỏng a.
Hắn cũng không lãng phí thời gian, tiếp tục luyện Thất Thương Quyền.

Đả thương chính mình cũng là một phương pháp luyện thể, nhân cơ hội này hoàn thành Luyện Tạng, làm một được hai.

Tại hồ nước dưới núi nơi Điệp Tử Nghiên và Trần Lãm từng đánh qua, hai mỹ nhân đang ngồi trên bờ hồ nhúng đôi chân thon dài vào làn nước mát.
“Cũng lâu rồi hai ta chưa có thời gian như thế này.” An Tinh Mỹ nói nhỏ.
Điệp Tử Nghiên không trả lời, nàng đang nghĩ ngợi điều gì đó thì An Tinh Mỹ đã nắm khẽ bàn tay nói:
“Dường như ngươi đối với Trần Lãm có chuyện gì đó nữa phải không?”

An Tinh Mỹ làm Cung chủ nhiều năm, Điệp Tử Nghiên là đệ tử đầu tiên nên những thứ như tính cách, thói quen, tâm tư của Điệp Tử Nghiên có khác thường đều bị nàng nhận ra.
Trong mắt nàng, đại đệ tử chưa từng thất thố như vậy đối với nam nhân.
Điệp Tử Nghiên bối rối vô cùng, nàng không biết phải nói như thế nào thì An Tinh Mỹ đã cười nhu thuận vuốt mái tóc nàng nói tiếp:
“Có những thứ nếu ngươi nghĩ nó là thật nó sẽ là thật, ngươi nghĩ nó là giả nó sẽ là giả.

Ngươi tin ta, ta chắc chắn sẽ không để chuyện kia phát sinh.

Đối với sự xuất hiện của hắn có lẽ là phúc đối với chúng ta.”
“Ngươi nên mở lòng hơn mới phải.

Nam nhân có người này kia, không phải ai cũng giống nhau, ngay cả nữ nhân chúng ta cũng có những kẻ tâm địa như rắn rết.

Ngươi không nên cưỡng ép quá, chúng ta nhiều năm qua vì Quỳnh Hoa Cung mà bản thân cũng có chút trễ nãi tu luyện, có hắn xuất hiện đã tháo gỡ rất nhiều thứ.”
“Kỳ thật hắn có hơi không đứng đắn nhưng thật sự rất tốt.”
An Tinh Mỹ một hơi kể lại sự tình cả tháng qua đến cả kế sách phát triển Quỳnh Hoa Cung và Thanh Vũ Phường.

Điệp Tử Nghiên tròn mắt, người này sao có thể nghĩ ra được như vậy?
Mặc dù chưa thực hiện nhưng nghe qua phân tích lại có vẻ hợp lý.
Ngay cả thứ nội y mà Cung chủ mặc vừa rồi, đối với nàng trông cũng hợp mắt.
Đột nhiên An Tinh Mỹ lấy ra một bộ y phục màu vàng cam lộng lẫy chói mắt.
“Đây là…” Điệp Tử Nghiên run lên nhận lấy, nàng chưa từng thấy bộ y phục nào đẹp như vậy.
“Hi Chiếu Đông Huy Y, Thiên cấp lam sắc, là hắn muốn giao cho ngươi nhưng nghĩ đến gặp ngươi có khả năng phát sinh xung đột nên nhờ ta.” An Tinh Mỹ bĩu mỗi oán trách:
“Ngươi đó, đừng vì những chuyện không đáng mà làm hư đại sự.

Hắn là Giáo chủ nhưng chưa bao giờ lấy danh phận đó ra, chỉ xem mình là người Quỳnh Hoa Cung, ngươi từ rầy về sau không được có ý nghĩ kia nữa.”
“Đệ tử hiểu rồi.” Điệp Tử Nghiên nhẹ nhàng đáp.
“Sắp tới ngươi cùng hắn ra ngoài một phen, cải biến mối quan hệ cho tốt một chút.

Ta sẽ nói Nhu Nhi liệt kê ra mấy loại dược vật cần tìm cho các ngươi.”
An Tinh Mỹ gật đầu rồi thả mình vào hồ nước thư giãn.
Điệp Tử Nghiên trầm mặc vân vê Hi Chiếu Đông Huy Y, khẽ nhắm mắt thở ra hạ quyết tâm, hi vọng rằng Cung chủ và bản thân không sai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận