Ta Chính Là Sáng Thế Thần


---------_______--------Nam tử hán bẩn thiểu đấy co chân lên chạy rất nhanh như sợ bị 2 con quái vật ăn thịt.

Thấy vậy Trần Phong cũng không đuổi theo.

2 con vật nhìn về phía Trần Phong thì thấy những bóng đen ở cơ thể Trần Phong bắt đầu động đậy hóa thành dáng vẻ hình người nhưng đen xì xì.

Đại Thiên Quy: ?????Phượng Hoàng: ??????2 con vật khó hiểu nhìn về phía Trần Phong không biết đang làm gì.

Một lúc sau cơ thể Trần Phong hóa thành một thanh niên cao ráo khoảng 17-18 tuổi cao khoảng 1m78 khuôn mặt cũng coi như tuấn tú tóc đen ngắn cơ thể được bao phủ bởi lớp sương đen.

2 con vật ngây ngốc nhìn cơ thể Trần Phong biến hóa.

Lớp sương đen bao quanh cơ thể Trần Phong biến thành một bộ quần áo cổ trang màu đen.

Trần Phong: "ha ha"Trần Phong nhìn về phía 2 con vật cười nhẹ một tiếng.

Đai Thiên Quy: ?????Phượng Hoàng: ????Nhìn vẻ mặt 2 con vật như muốn nói "thằng này là thằng nào??".

Trần Phong: " quả nhiên cơ thể này có dây thanh quản"Trần Phong vuốt ve cổ mình một hồi rồi ném cho 2 con vật 2 gốc Tử Bạch Lan.

*Phập phập*2 con vật đớp lấy với vẻ mặt mãn nguyện.


Trần Phong: "đi tìm người đàn ông khi hồi nào"Phượng Hoàng hiểu ý Trần Phong nên bay lên cao quan sát một lượt rồi bay chỉ đường cho Trần Phong.

*Bạch*Trần Phong chạy theo nhưng không ngờ mới đi được một đoạn lại chéo chân vấp ngã đập mặt vào cây.

Trần Phong: "mẹ nó vẫn chưa thích ứng được.

"Bao lâu nay Trần Phong chỉ bay nên bây giờ quên luôn cách đi.

Đại Thiên Quy: !.

.

Phượng Hoàng: !.

.

2 con vật nhìn bằng ánh mắt nhìn một thằng ngu về phía Trần Phong.

Đi là bản năng của các loài mà nó còn vấp ngã nữa thì chịu.

Trần Phong:"ha ha"Trần Phong cười ngượn bám vào mai rùa mà đứng dậy.

-nhục vãi- Trần Phong tự xấu hổ thay! !.

Vài phút sau Trần Phong đã hoàn toàn thân thuộc với cơ thể.

Trần Phong: "đi thôi"Trần Phong tiếp tục đi theo hướng của Phượng Hoàng.

Một vài giờ sau Trần Phong và 2 con vật nhìn thấy một cái hang động khá to và có vài người canh gác toàn là những người khoác lên những bộ áo da thú.

2 người nam tử hán đấy nhìn về phía Trần Phong và 2 con vật.

Một nam tử hán cầm cây gậy gỗ tiến về phía Trần Phong.

Nam tử hán: "Ô ô Ô Ô ô"Nam tử hán nói lên một ngôn ngữ khó hiểu tuy nhiên vì Trần Phong có khả năng phiên dịch mọi thứ tiếng nên cũng hiểu đại khái là "nói ngươi là ai".

Trần Phong: "bình tĩnh nào tôi không phải người xấu"Tay phải Trần Phong biến ra một tảng thịt mọng nước còn sống khá to.

Nam tử hán kia kinh ngạc và lập tức ôm lấy tảng thịt rồi chạy vào hang.


Trần Phong: "quả nhiên bọn họ không biết nói"Trần Phong nhìn theo nam tử hán chạy vào hang.

Dường như trong dự đoán một vài phút sau có hàng chục người đi ra khỏi hang động có già, có phụ nữ, có đàn ông cao to, có cả trẻ em nhưng điểm chung là ai cũng bẩn.

Có một người tiến lên tới chỗ Trần Phong.

Đó là một lão già râu tóc bạc phơ tay cầm gậy gỗ dường như là người đại diên tiến về phía Trần Phong.

Trần Phong: "ông là thủ lĩnh ở đây đúng chứ?"Trần Phong nhìn ông lão và hỏi.

Ông lão: "ô ô" -đúng vậy-Trần Phong: "tôi sẽ ở đây một thời gian không biết có được phép?"Ông lão: "ô ô ô ô" -rất hoan nghênh-Bổng nhiên có một nam tử hán cao to từ đám người lao ra.

Đây là nam tử hán lúc trước bị Phượng Hoàng thiêu cháy cây gậy.

Nam tử hán: "Ô Ô ô Ô ô" -hắn ta và con chim lửa bên cạnh rất nguy hiểm-Ông lão đột nhiên quay sang nhìn nam tử hán, nam tử hán dường như bị thứ gì đó vô hình đánh bay đi.

*Bành*Trần Phong dường như nhìn thấy một dòng khí màu trắng trong suốt khi ông lão đánh bay nam tử hán.

Ông lão sau khi đánh bay nam tử hán kia đi thì giơ tay trào đón Trần Phong và 2 con vật vào động.

Động khá thô sơ và ẩm ướt có rất nhiều hang dường như là phòng ngủ, ông lão sắp xếp cho Trần Phong và 2 con vật một gian riêng! ! Lúc đầu Trần Phong ở đây rất nhiều người không hài lòng phần lớn là kính sợ.

Nhưng sau khi dậy cho những người ở đây cách dùng lửa nấu ăn thì rất được chào đón.

Trần Phong dậy mọi người nói và viết.


Thậm chí là mỗi khi có quái thú tấn công thì Phượng Hoàng khạc một cái là bọn chúng chạy tán loạn! ! ! 2 năm sau.

Sau khi Trần Phong dậy mọi người ở đây mọi thứ cần thiết như may áo quần làm giấy làm muối nuôi cá (mấy con động vật ở thế giới này khá mạnh nên Trần Phong cũng không dám cho mấy người này nuôi)Sau khi ở đây một thời gian Trần Phong biết được tại sao ông lão lại có sức mạnh đặt biệt.

Chính là vì khi nhỏ ông lão từng bị một con quái vật có cánh màu trắng bắt làm thức ăn dự trữ, mỗi khi co quái vật đấy ngủ ông đã nhìn thấy mỗi khi nó hít thở thì những hạt ánh sáng mà ông thấy bay vào mũi con quái thú đấy nên ông đã bắt trước theo.

Sau đó vài ngày cơ thể ông trở nên mạnh hơn và chạy thoát khỏi con quái vật đấy, khi ông về ông nói cho cả làng biết nhưng không ai tin và họ cũng chẳng thấy mấy hạt sáng mà ông nói! !.

Trần Phong: "lúc ở đây mình thử làm theo ông lão và dường như mấy hạt sáng đấy chính là thuộc tính tự nhiên"Mỗi hạt có một màu khác nhau và đại diện khả năng khác nhau.

Trần Phong: "ông lão chỉ nhìn thấy hạt màu trắng đó chính là gió"Màu nâu chính là đất.

Màu đỏ là lửa.

Màu vàng là kim.

Màu lam là nước.

Trần Phong: "ở bộ tộc này mình chỉ thấy 3 người có khả năng nhìn thấy những hạt đấy bao gồm cả ông lão"Trần Phong nằm trên giường đá suy nghĩ một hồi thì bị một tiếng động đánh thức.

"Phong ca ca"-------________---------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận