Trong khi hai người đang thủ thì tâm tình cùng nhau thì bỗng có một thiếu nữ từ trên thiên giới bay xuống đến bên hai người, khẽ cúi đầu mình xuống nói : " Chủ nhân, mọi thứ ngài nói chúng ta đã chuẩn bị xong gần hết rồi ạ, ngài có muốn đi xem luôn không ạ....".
" Ân....Ngươi trước cứ dẫn chúng ta đi xem đi, dù gì thì nàng cũng còn phải cần vài khâu nữa mới hoàn thành hết được......" Thiên Hồ nhẹ nhàng nói nhưng cũng đủ để gây rung động với hai cô gái đang ở cạnh hắn.
Trước tiên là Uyển Thanh kinh ngạc về thân phận của cô gái ban nãy, tất nhiên là vì số lượng tiên nữ trên thiên đình ít nên hầu như các nàng đều biết đến nhau, cô nàng này cũng là một trong những tiên nữ dưới trướng Vương Mẫu nương nương, chỉ có điều thân phận nàng lại hơn xa Uyển Thanh khá nhiều, thế nên các nàng khá ít có cơ hội được chuyện trò cùng nhau, tuy vậy, nàng cũng hiểu được vài phần về tính cách của thiếu nữ này, đó là một chứ ngạo.
Đúng là chữ ngạo trong từ kiêu ngạo bởi nàng gần như hiếm khi chuyện trò cùng người khác và chỉ chấp hành mệnh lệnh từ Vương Mẫu, thế mà lần đầu nàng gặp được cô nàng này nói chuyện với người yêu nàng với giọng trịnh trọng như vậy.
Còn thiếu nữ thì hơi ngạc nhiên khi chủ nhân mình lại vì một cô gái như này mà đánh lên tận thiên đình như vậy, đã vậy còn mặc lời khuyên can của nàng và chủ mẫu để hắn tự thực hiện kế hoạch của mình, cũng may là hắn đã thành công không thì nàng không biết cuộc sống sau này thiếu hắn sẽ như thế nào nữa....Hai cô gái cứ mắt qua mày lại khiến Thiên Hồ không còn cách nào khác dùng biện pháp mạnh để cảnh tỉnh hai cô nàng này...
" Bốp....bốp...." Hai tiếng đập dòn tan phát ra từ kiều độn của Uyển Thanh và cô gái này làm hai nàng không hẹn mà cùng nói một câu : " Bai hoại thân yêu (chủ nhân ), ngươi làm gì nha....." rồi khuôn mặt nhỏ cũng đã đỏ chót đến tận cổ của cả hai nàng, càng làm nàng và Uyển Thanh trở nên mấy phần quyến rũ hơn.
" Được rồi, có chuyện gì thì chúng ta vừa đi vừa nói, các ngươi cứ trứng mắt như thế thì bao giờ chúng ta mới khởi hành được....Đi thôi..." Thiên Hồ không để cô gái mang mình lên thiên đình mà trái ôm phải ấp lên eo thon của hai nàng, tùy tiện triệu hồi một con rồng khủng lồ dài hàng trăm mét cách mặt đất vài chục mét, nhảy lên nó thẳng tiến tới Nam Thiên Môn.
" Uyển Du tiên tử, vì sao ngươi lại gọi hắn là chủ nhân nha ?? " Uyển Thanh hiếu kì hỏi vấn đề mà nàng vẫn canh cánh trong lòng nãy giờ muốn tìm được lời giải đáp từ nàng.
" Bởi hắn là người yêu của chủ nhân ta nên ta phải xưng hô như thế thôi...." Uyển Du ánh mắt toát ra vẻ ái mộ khó có thể qua được mắt Uyển Thanh, ngay cả câu trả lời từ nàng càng làm cho lòng hiếu kì của Uyển Thanh tăng thêm một chút, dù nàng nói hắn là người yêu của chủ nhân nàng mà lại tỏ ra như vậy thì đúng là khả nghi thật.
Khoan....Chủ nhân nàng không phải là Tây Vương Mẫu sao ??? Chả nhẽ là.....
" Chủ nhân ngươi là Tây Vương Mẫu phải không ?? Ta tưởng nàng là vợ của Ngọc Hoàng cơ mà...." Uyển Thanh giờ đã vượt qua được những chuyện trong quá khứ nên khi nhắc về cái tên này thì ngoài căm hận nàng không còn một ít cặn tình cảm nào cho tên lừa gạt này nữa chỉ nhàn nhạt muốn Uyển Du giải đáp thắc mắc cho mình.
" Nàng không phải là vợ của tên cha vợ ngu ngốc của ta, hai người chỉ là vợ chống trên danh nghĩa còn chính nàng vẫn còn là xử nữ mà giờ đã trở thành muội muội của ngươi " Thiên Hồ giờ thay Uyển Du trả lời thỏa đáng cho Uyển Thanh làm nàng đứng hình mất vài giây sau khi nghe được hắn trả lời, cái gì mà cha vợ với xử nữ, không phải hai người đã có với nhau bảy đứa con sao ?? Thế quái nào nàng còn là xử nữ được.....
" Con rể, ngươi cũng không cần phải gây náo loạn thiên đình đến thế này chứ....Haizz, giờ thiếp thân lại phải đau đầu đi dọn lại bãi chiến trường ngươi tạo ra...." Con rồng bay với tốc độ khá nhanh nên rất nhanh đến được trước cửa cung của Tây Vương Mẫu, ngay lập tức có một tiếng gọi từ bên trong vọng ra thu hút sự chú ý của Uyển Thanh, chính nàng cũng lờ mờ đoán ra được tên bại hoại này chắc chắn đã làm gì con gái nhà người ta nên mới xưng hô như vậy, hơn nữa lại còn dám đánh cả nhạc mẫu chủ ý, tên này lá gan cũng quá lớn đi chứ.
" Thân yêu nhạc mẫu, đây chẳng qua là mấy vết xương nhỏ do ta vô tình gây ra thôi mà...Hay để tối nay ta đền bù ngươi gấp mấy lần hôm qua có được không ??....!" Thiên Hồ chưa kịp nói hết câu thì đã bị một thân ảnh lao vọt ra cạnh hắn, nhu thuận ôm lấy cánh tay Thiên Hồ, giọng nị thanh nói : " Ta sai rồi, thân yêu.....Ngươi làm ta chỗ đó tới hôm qua vẫn còn đau đây này, hay ta cho những tiên nữ khác cùng ngươi nhaaa, đằng nào cũng mới có kha khá các cô nàng mới từ hạ giới phi thăng lên !! " Nào có bộ dạng uy phong lẫm liệt của một vị Tây Vương Mẫu uy quyền khắp tam giới nữa, hoàn toàn là một cái tiểu mê muội thiếu nữ đang không ngừng nũng nịu trong ngực nam nhân nhà mình..Thôi thì sớm đã phải chấp nhận điều này nên Uyển Thanh cũng không quá ngạc nhiên nữa.
Quả nhiên tối hôm đó, nàng được gặp rất nhiều tiên nữ mà nàng quen biết, nào thì Thanh Hà, Tử Hà, Dương Thiền,....cùng nhau chống lại đại ma vương Thiên Hồ, thế nhưng tuy rằng đơn thương độc mã nhưng hắn lại vô cùng nhẹ nhàng đánh bại các nàng, làm cho các nàng sâu đậm minh bạch rằng lấy số lượng để đánh bại hắn là không thể nào, trừ phi ngươi muốn mấy ngày không xuống giường được.