Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh


Bên trong phòng Na Tra lúc này trận chiến cũng đã khép lại từ lâu nhưng cuộc đối thoại của hai người vô tình bị một người ở ngoài nghe được liền vội vã bỏ đi trước khi bị phát hiện...Tuy vậy, nàng hoàn toàn không biết ngay từ đầu đã bị hắn khám phá ra rồi, chỉ là muốn xem phản ứng nàng ra sao thôi.
" Chủ nhân, có chuyện gì sao ?? " Nhận ra nụ cười của Thiên Hồ có vài phần tà ý, Như Nguyệt nghi hoặc.
" Chỉ có con chuột nhỏ đang lẩn trốn quanh đây thôi...." Thiên Hồ bâng quơ đáp càng làm nàng tò mò hơn, chuột nào mà lên được cả thiên đình a, trừ phi nó mọc cánh thì còn có thể có khả năng này xảy ra.

Sở dĩ nói có thể là cho dù có thật đi nữa thì chắc chắn phải đi qua Nam Thiên Môn, nơi được xem như trạm dừng chân giữa Thiên Giới và Trần Gian..
" Vậy ngươi chờ Na Tra tiểu thư về nha....Cho ta chợp mặt đôi chút..." Có hắn ở đây thì Như Nguyệt cũng không có chút lo lắng gì liền nói xong rồi gục xuống giường, đôi mắt đẹp khép lại để hồi lại thể lực sau những ngày bị dằn vặt liên tục, dù có được hắn cải tạo qua thể chất thì nàng y nguyên vẫn bị mệt mỏi bởi sức chiến đấu có phần nghịch thiên của Thiên Hồ nên mới bị thảm như vậy...
" Tiến độ nhiệm vụ phụ đạt đến 99 %, thỉnh chủ nhân cố gắng nhiều hơn để nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, tránh việc phát sinh thêm những nhiệm vụ nhánh xung quanh..." Tiếng Như Nguyệt vừa tắt thì dòng thông báo của Hệ Thống cũng hiện lên đúng lúc đó.
" Không việc gì phải vội vàng cả...!Mỹ nhân luôn phải từ từ chinh phục mới có cảm giác thành tựu a..." Thiên Hồ bình thản lôi ra một vật có hình thù giống thuốc lá đưa lên miệng, hít vào một hơi đáp.
" Chủ nhân ngươi có từ từ bao giờ đâu a ?? Toàn ăn hết con gái người ta xong mới nói chuyện yêu đương sau...Bỏ..r..a...ưm...." Hệ thống định lên tiếng nói móc thì đã bị một hắn kéo đến chỗ giường, hung hăng dùng miệng che đi những âm thanh làm phiền khiến không gian yên tĩnh hơn hẳn.

Vài phút sau, Hệ Thống thẹn quá cũng tự mình trốn chạy vào không gian ý thức...
" Nên tìm con chuột nhỏ kia rồi..." Tự mình bày ra một kết giới thời gian riêng cho Như Nguyệt giúp nàng khôi phục nhanh hơn, thân ảnh hắn lóe lên một cái rồi đột nhiên xuất hiện ở một nơi khác, trong một căn phòng nhỏ tràn ngập những bức vẽ được đặt rải rác khắp phòng, ngay cả y phục hắn giờ cũng chuyển sang một phong cách khác mang đậm nét nghệ sĩ...
Khoan chỉ nói về trang phục thì ở trong không gian hệ thống hắn đã có ngót nghét vài nghìn bộ cho đến cả chục nghìn bộ với đủ những kiểu dáng và chủ đề khác nhau do chúng nữ tự tay sưu tầm cũng như sáng chế ra, đây cũng là sở thích khó bỏ của chúng nữ kể cả hắn đã nhiều lần muốn chối từ nhưng lại bị những ánh mắt đáng thương của các nàng cảm phục đành phải chấp nhận, tận mắt nhìn thấy người mình yêu mặc lên trang phục các nàng chọn ra luôn là điều hạnh phúc vô giá với các nàng.
" Ai Ya...." Vừa bước vào phòng, chưa kịp định thần thì hắn đã bị ai đó va phải, âm thanh dễ thương vang lên thì hiển nhiên đây là một bé gái dễ thương rồi.
" Ngươi , ngươi là ai ?? Dám lớn mật xuất hiện ở phòng bổn tiểu thư, muốn chết sao ?? " Tuy có khuôn mặt đáng yêu và âm thanh ngọt ngào nhưng hình như câu nói đừng trông mặt mà bắt hình dong của ông cha ta chưa bao giờ sai thì phải, cô nàng này lại có nét hơi đanh đá nữa..
" Trước tiên ta chân thành nhận lỗi vì đã tự tiện bước vào phòng cô nương, thứ yếu thì ta được Na Tra tiểu thư nhờ tới đây để trao dồi cho ngươi về khả năng hội hoạ thiên bẩm của tiểu thư đây..." Thiên Hồ vừa nói vừa cầm ra một bức tranh và một cây bút, quẹt quẹt vài đường thì đã có một bức tranh ngay tầm mắt thiếu nữ đang dùng ánh mắt nhận xét tên tự xưng sẽ là lão sư của mình, chưa dừng lại ở đó sinh vật trong tranh còn như có sự sống bay khỏi bức tranh.

Thiên tài a, luôn muốn những kẻ dạy được mình ít ra cũng phải hơn mình một bậc, không thì mời ngươi cút về đi là vừa nhưng xem ra hắn đã vượt qua nàng ở một mảng lớn rồi.
" Tốt...Vậy sau này xin được ngươi chỉ giáo nhiều hơn..." Đã nhị tỷ nàng mất công mời hắn về đây đào tạo nàng thì thiếu nữ cũng không chối từ, gật đầu đáp ứng tên lão sư này, chỉ là sao tên này lại tuấn mĩ quá thế này, làm sao mà nàng tập trung học được ?? Đặc biệt là giọng nói có chút quen thuộc nữa...Đó là giọng nói của nam nhân nàng vừa nghe lén được khi nãy sao, lại còn dám lừa gạt cả hầu gái của tỷ tỷ mình trong phòng nàng ?? Rốt cuộc thì quan hệ ba người là gì đây ?? Thiếu nữ đã bắt đầu hoá thân thành thám tử, hiếu kì muốn biết thân phận người đàn ông đối diện mình...
" Bảo Anh Quận Chúa, ngươi ổn chứ ?? Sắc mặt ngươi có vẻ không được bình thường cho lắm !! " Thiên Hồ miệng nói tay đã đặt lên trán nàng khiến gương mặt Bảo Anh ửng đỏ càng gắt hơn bởi nhiệt lượng bàn tay hắn truyền vào như có thể giúp nàng thoải mái hơn nhiều...
" Ta không sao...Ngươi tiếp tục giảng giải tiếp đi..." Sợ rằng bản thân mình cũng ngày một luân hãm giống Như Nguyệt, Bảo Anh đẩy tay hắn ra, bộ dạng nghiêm túc nghe giảng nhưng nàng lại đánh giá sai một điều...Bất kì nữ nhân nào hắn đã định sẵn chưa bao giờ thoát khỏi lòng bàn tay hắn, từ suy nghĩ đến hành động của nàng...
" Cầm Kỳ Thi Hoạ, bốn năng khiếu nghệ thuật này từ thời xa xưa đã được rất nhiều những vị tiên nhân đi trước tìm hiểu ra được độ thâm sâu của nó...."
" Nhưng ta chỉ giỏi mỗi Hoạ thôi mà, ba thứ đầu ngươi nói ta mới chỉ biết sơ qua..." Bảo Anh khuôn mặt nhỏ buồn rầu cắt ngang.
" Không phải ngươi không giỏi mà ngươi chưa dành đủ thời gian để luyện tập nó mà thôi.

Cố nhân đã có câu : Không sợ kẻ địch luyện tập rất nhiều đòn mà chỉ sợ hắn đã luyện một đòn rất nhiều lần...Tuy vậy chỉ riêng Hoạ thôi cũng đã luyện cho ngươi về khả năng sáng tạo và tập trung..." Thiên Hồ cười nhẹ theo thói quen xoa đầu Bảo Anh an ủi.
" Dù vậy ta vẫn kém xa tỷ tỷ ở khoản chiến đấu đi..Đã vậy lại còn phiền nàng nhờ ngươi..." Nàng vẫn có vẻ hơi thiếu tự tin về bản thân mình, điều này cũng phải thôi vì Na Tra thì thường xuyên được nhắc tới nhiều hơn, có mấy ai biết tới Quận Chúa Bảo Anh nàng...
" Không phải ai cũng giống ai hết cả...Ngươi là chính ngươi, nàng là nàng, không cần phải tự núp dưới bóng của người khác mà đánh giá thấp bản thân mình, muốn phải trở thành bản sao hoàn hảo hơn nàng là thứ ngu ngốc nhất mà ngươi không bao giờ làm được, chẳng bằng cũng thời gian đó ngươi tự mình luyện tập thứ mình giỏi khác biệt với nàng..." Thiên Hồ từ tốn chậm rãi khuyên can cô nàng ngốc nghếch luôn bi quan về mình.
" Ta làm được thật sao ?? " Nghe được thiếu niên nàng cỏ vẻ có chút coi thường khuyên bảo, nàng trong lòng có vẻ có cái nhìn khác về hắn, giọng không rõ hỏi ngược lại.
" Đương nhiên là được rồi..." Biết tâm tình nàng đã có sự chuyển biến, hắn cũng không nói nhiều nữa mà dần dần chuyên tâm hơn vào việc dạy học cho nàng.

Gánh nặng đường xa a !! Đã do lão sư như hắn dạy thì không nói ai cũng biết kết cục khi đã thành tài...Đồng nghĩa với việc sớm muộn gì cũng sẽ thành thê tử hắn mà thôi...
Về phần Bạch Thử Tinh thì cô nàng chuột xinh đẹp nhất nhì phim này đã có Tử Thần Bạch Cốt Tinh lo liệu...Bởi trùng hợp thay Núi Hãm Không lại nằm rất gần Địa Phủ nàng đang cai quản..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui