" Những đồ vật kì lạ này ngươi lấy ở đâu ??" Thiếu niên trầm mặc trong ít phút, nhìn những đồ vật kì quái xung quanh tò mò, nó giống như những ống nghiệm đang chứa đựng một đống những chất dịch màu xanh nhờn, bên trong lại có hình dạng thiếu nữ đang say ngủ, bằng trực giác của mình, hắn cảm nhận được những cô gái này nếu thực sự bước ra khỏi ống chắc chắn sẽ mạnh hơn hắn rất nhiều lần, kể cả có so bì nhẫn thuật đi nữa thì các nàng đều có thể đánh bại được trong chớp mắt...
" Đó đều là những hộ vệ của ta sau này...Đừng có sờ linh tinh, tùy tiện một người các nàng nếu thức tỉnh đều rất phiền phức cho ngươi đó.
Sao không ngồi ở dưới kia mà lên đây làm gì ?? " Thiên Hồ chặn đứng ngay âm mưu tò mò của thiếu niên này, cũng kéo ra thêm những chiếc ghế khác được để bên trong chiếc bàn làm việc kia cho thiếu niên ngồi.
" Ngươi cần hộ vệ ?? " Thiếu niên khinh khỉnh hỏi.
" Tất nhiên rồi...Hộ vệ của ta còn có nhiều trọng trách khác nhau, không chỉ riêng bảo vệ ta thôi đâu...Uống chút rượu chứ ?? " Hắn lấy từ không gian hệ thống ra một chai rượu vang , khẽ mở nắp rồi rót ra hai ly, mời thiếu niên trước..
" Hiếm khi có dịp được nhìn thấy ngươi làm việc...!Bình thường ta cứ nghĩ mỗi ngày ngươi đang chết trên giường của nữ nhân nào cơ.
" Thiếu niên cũng từ từ nhấm nháp ly rượu hắn rót, có chút coi thường nam nhân này.
Bề ngoài thì có vẻ đạo mạo, điển trai, vô hại....Không sai là vô hại khiến ai nhìn vào cũng tưởng có thể dễ dàng đánh bại được hắn...Nhưng thực chất ngay cả thiếu niên cũng không biết được nam nhân này có bao nhiêu sức mạnh, bao nhiêu cặn bã, tùy tiện vẩy tay cũng hóa giải được ảo thuật của hắn..
" Ngươi trù ẻo thúc thúc ngươi ?? Cũng đúng, lần trước không biết có người còn thua cả kẻ chết trên giường nữ nhân như ta a..." Thiên Hồ vẫn bình tĩnh, không chút tức giận chỉ mỉm cười nhẹ chọc ghẹo lại thiếu niên làm hắn tức nổ phổi...Đường đường thiên tài như hắn lại để thua người thúc thúc bí ẩn này là thế quái nào, ngày nào cũng đi dụ dỗ tiểu loli như hắn lại còn mạnh hơn người luyện tập đầy đặn bình thường, thử hỏi đạo lí ở đâu đây.
" Lần trước không tính, là do ta sơ suất thôi..."
" Vậy là ngươi muốn đấu lại ?? Lần này có muốn đặt cược lớn hơn lần trước không ?? " Hai người trước đó thật sự đã từng giao thủ qua, mỗi tội lần đó hắn còn chẳng dùng tới sức mạnh gì đã vô tư nghiền ép cháu mình rồi, còn tiền đặt cược thì đúng là có hơi tiện không thể nói ra được...
" Được...Cấm ngươi dùng khóa tâm trí để chống lại ta..." Thiếu niên vẫn rất kiêu ngạo , có chút tin chắc mình sẽ giành được chiến thắng...Chả nhẽ bao năm luyện tập báo thù lại không thành công thì ít nhất cũng phải thành thụ...
Khụ...khụ..Lạc đề xíu, đã thiếu niên nhất quyết muốn đấu thì Thiên Hồ cũng rất sẵn lòng phụng bồi, búng tay nhẹ một cái, những tiếng gương vỡ bắt đầu phát ra, hai ngươi sẽ chiến đấu luôn trong căn phòng này mà không sợ ảnh hưởng tới thực tại, nghe được âm thanh này, thiếu niên cũng tự động kéo dài khoảng cách với Thiên Hồ đôi chút, lôi ra thanh bảo kiếm của mình..
" Itachi, cho ta thấy được ngươi đã học được những gì đi..." Thiên Hồ vẫn trong bộ quần áo blouse trắng, cũng không lấy ra vũ khí của mình , những món như Ngọc Đại Pháp Sư hay Dạ Kiếm không thích hợp trong trận đấu, dù gì thì cũng là cháu mình nên thôi, tay không cũng đủ đánh bại sự tự tin kia rồi.
Quả nhiên, khi thanh kiếm của Itachi chém vào tay hắn, hoàn toàn không để lại chút dấu vết gì, còn nghe được tiếng như vừa va chạm với kim loại.
" Kim thân bất hoại ?? " Itachi nhíu mày chút, rốt cuộc thì thúc thúc này của hắn tu luyện công pháp gì mà lại sở hữu được cơ thể còn kháng được thanh kiếm gia truyền của dòng họ nữa, bình thưởng kể cả kim cương cũng sẽ bị nó chém dễ như cắt bánh, đằng này chém cả vào người này lại không sứt mẻ gì mà còn kiếm bị sứt nữa...
" Đầu hàng không ?? Ngươi đánh còn lâu mới thắng được ta, hay đầu hàng sớm để ta nhận phần thưởng luôn ?? " Thiên Hồ hơi ngoáp, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
" Đừng hòng, đánh tiếp..." Bây giờ chưa tới lúc Itachi thức tỉnh Magenkyo Sharingan, vậy nên mới chỉ dùng được ảo thuật thôi ở dạng tam câu ngọc Sharingan..Tuy vậy, lúc thi triển ảo thuật, không cần phải nói ai cũng biết người thực sự dính ảo thuật là ai, với tinh thần lực gần như không thể hết được của mình, hắn dễ dành giam ngược lại Itachi trong ảo thuật của mình...
" Chuột nhỏ...Ngươi có muốn thực hiện chút thí nghiệm không ? " Đối với những ai từng xem những bộ phim liên quan đến đề tài có cảnh nghiên cứu, chắc không khó để bắt gặp cảnh những nhà khoa học đó có ham muốn với vật thí nghiệm của mình, thậm chí còn làm những việc quái đản với chúng...
" Thí nghiệm gì cơ...Dừng đã, thúc thúc..." Itachi có gọi khản cả cổ cũng không có hồi âm gì cả, cậu đang bị trói vào một chiếc cọc không có dây thừng nhưng như cũ chẳng thể cử động được, giống như những địch nhân trước đây gặp ảo thuật này, tuy vậy thay vì là người hưởng thụ địch nhân phẫn nộ, người đang chịu phán quyết lại là bản thân mình...
" Nói thật thì ta vẫn thích ngươi bộ dạng trước kia nhiều hơn, dễ thương lại còn khả ái đáng yêu, đâu giống Itachi khát máu này..." Một bàn tay vô hình mơn chớn Itachi, cùng những dòng kí ức chẳng mấy tốt đẹp được tái hiện lại.
----------- Ta là kí ức nhiều năm trước-----------
" Cháu gái, ngươi khi nào thì dẫn cháu rể ta về nhà đây ?? " Một ông lão hiền từ xoa đầu cháu gái mình, có chút thổn thức vì kể từ ngày cháu hắn đỗ vào ngôi trường quái quỉ kia giờ mới về nhà thăm thú người thân, lại còn nói mình có phu quân rồi nữa chứ.
" Hừ..Ông cứ nhắc đến hắn, chả lẽ ông không thích đứa cháu gái này ?? " Thiếu nữ phụng phịu với ông mình, từ nhỏ phụ mẫu nàng như nhiều những thành viên khác trong làng đã bỏ mạng ngoài chiến trường bởi chiến tranh, ông cũng còn là người thân duy nhất của nàng, ngoài ra còn có một người chị họ đã được gả đi nữa.
" Là ta sợ ngươi bắt nạt hắn thôi...Ha ha, cháu gái ngốc của ta cũng có người lấy là ta vui lắm rồi, cha mẹ ngươi ở trên kia chắc cũng đang chúc phúc cho hai ngươi, vốn dĩ ta đã định sẵn hôn lễ cho ngươi rồi nhưng chị ngươi lại có tình cảm với người kia nên đã thay ngươi..." Khi cả hai ông cháu đang trò chuyện, bé gái mặc bộ váy trắng gần đó cũng hơi nghiêng đầu tò mò về cô cô kì lạ của mình mà không biết có nam nhân đã đứng sau nàng..
" Bé gái thật đáng yêu nha, tặng ngươi viên kẹo làm quà ra mắt..." Quay qua nhìn kẻ dám phá đám cuộc nghe lén kì công của nàng, bé gái như nhìn thấy được thiên thần hạ phàm như câu chuyện mẹ nàng đã từng kể , họ là những người có dung mạo làm mọi người không dám nhìn thẳng, chói mắt làm lu mờ cảnh vật, hoàn toàn thích hợp để nói về người này...
" Phu quân, ông nội ta đang mong chờ ngươi nè, mau vào cho người thấy mặt..." Định đùa nghịch thêm chút bé gái đang nhìn không chớp mắt mình thì nghe được tiếng gọi của thiếu nữ liền nhanh chóng gặp ông nội nàng..
" Xứng...Rất xứng đôi với tiểu Mikoto.
Nhưng ta hỏi thật là ngươi đã bao nhiêu thê tử rồi ?? " Ông lão sống ở đời từ lâu, nhìn dung nhan của hắn là đủ biết gây hoạ cho nữ nhân đâu kém hắn hồi trẻ, nên thoáng cái đã hỏi vấn đề này, nếu là ăn chơi thì được, tuy vậy dám phản bội cháu gái hắn thì đừng hòng thoát khỏi đây..
" Tính cả Mikoto là hai ạ..." Thiên Hồ rất thành thục đáp, đúng là hắn chỉ mang theo nàng và Kushina đi theo thôi, còn những người khác thì vẫn tập trung vào những thú vui của mình, cũng là để ra mắt phụ huynh hai nàng luôn.
" Hai ?? Hai mà ngươi còn dám nói ra ở đây , không sợ ta không gả Mikoto cho ngươi.."
" Ta đều thật lòng với cả hai người, không ai là chính thê hay tiểu thê cả..."
" Người trẻ tuổi như ngươi có khí thế rất tốt...Chỉ tiếc là không thành danh trên chiến trường thôi...!Thôi, đã nàng yêu ngươi thì lão già ta cũng yên tâm giao lại bảo bối của ta cho ngươi, nếu ngươi dám tổn thương nàng một chút thì ta chắc chắn sẽ tìm tiểu tử ngươi hỏi tội..." Đến đoạn cuối, ông lão còn lộ ra cả Eternal Magenkyo Sharingan, điều mà cả tộc trưởng hiện tại của tộc còn chưa đạt đến, cũng bởi điều này mà gia tộc Uchiha lại có thể sa sút đến thế, không ngờ lại ẩn sâu một người sắp tiếp cận Rinnegan...
" Chắc chắn không có ngày đó, ta thề với ngài..." Cả ba người sau đó vui vẻ trò chuyện, thậm chí bé gái kia còn chủ động ngồi vào lòng hắn làm nũng nữa..
Năm bé gái tám tuổi, nàng đoạt hạng nhất toàn trường ba năm liên tiếp, thậm chí còn đạt được danh hiệu thượng nhẫn trẻ nhất ở thời điểm đó, tuy vậy không ai biết được nhân vật này lại là nữ nhân giả nam nhân, làm say lòng nhiều thiếu nữ...
" Tỷ thí với ta một trận, thúc thúc, chấp ngươi ra chiêu trước..." Nàng chủ động tìm thúc thúc mình để giao đấu với suy nghĩ người này chắc chỉ dùng vẻ bề ngoài mê hoặc cô cô mình, nàng chắc chắn sẽ làm bẽ mặt người này.
"..." Hắn không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu, thâm trầm cười nhẹ một tiếng nàng không hề nhận ra, hai người khi đó dưới sự chứng kiến đông đảo những tộc nhân khác đã giao thủ.
Tiếc là không hiểu thúc thúc nàng dùng bí kĩ gì mà nàng không chạm được vào người hắn, đặc biệt nàng tưởng mình dính ảo thuật, mở ra Sharingan lại không nhìn thấy dấu vết gì của ảo thuật, nàng đã thua bởi sự kiêu ngạo của mình...
Theo ước định của hai người, trước ánh mắt của nhiều người, nàng liền hôn lên má hắn nhẹ một cái rồi tức giận chạy trở về....