Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh


Dẫu biết trên đời không bao giờ có bữa ăn miễn phí, Dạ Linh vẫn không khỏi cảm thấy nó xảy ra quá nhanh, rất có thể thứ nó canh gác là cái pháp trận hoặc pháp trận là thứ duy nhất giam cầm nó ở dưới lòng đất.
Bất quá những suy nghĩ của nàng chỉ xảy ra trong giây lát vì mục tiêu nàng đang phải để tâm trên chiến trường sinh tử lần này là con khỉ khổng lồ đang lăm le định tấn công nàng.
Chỉ là không đời nào nàng lại cho đối thủ có cơ hội tấn công trước được, thoáng cái đã thuấn di ra sau con quỷ còn đang chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, thử ra đòn vào những nơi trọng yếu trên cơ thể nó trước.
" Keng....!keng...!" Tốc độ ra chiêu vô cùng nhanh chóng và chuẩn xác nhưng đối với con khỉ khủng bố trước mắt nàng thì không xi nhê chút nào, chiêu thức nàng chẳng khác gãi ngứa cho nó là bao.
"Rống! "
To lớn thân thể tựa hầu thế mà vô cùng nhanh nhẹn, vũ khí sắc lẹm trên tay nó đã kịp vung về phía Dạ Linh, xém chút làm nàng không kịp phản ứng mà rơi vào bẫy rập nó tạo ra khiến con mồi lơ là cảnh giác.
" Nó không gọi Quỷ Địa...!Sinh vật này vốn tồn tại từ khi vĩ diện tạo ra thế giới hiện tại sinh ra...!Thượng Cổ Hung Thú: La Hầu...!" Thời khắc hung thú sắp đả thương được Dạ Linh, động tĩnh và hành động của nó vốn đã nằm trong lĩnh vực Thiên Hồ , từng chuyển động nó gây ra hay Dạ Linh thể hiện hắn đều biết rõ, kịp thời giúp nàng né được chiêu.
" Nghĩa là con khỉ chủ nhân ngươi nói thích ăn bánh kẹo ngọt nên mới bị bọn họ dùng sát trận giam cầm ở nơi khỉ ho cò gáy như nơi đây đúng không ?? Thảo nào thân hình nó lại khổng lồ quá mức...!" Dạ Linh đầy bất mãn về con hung thú định lấy mạng nàng.
" Còn không phải do nhà ngươi hấp thu sát khí trong Sát Trận mới làm nó tỉnh giấc ?? Cách duy nhất dứt điểm được nó là tìm được đủ bảy trái tim của nó được đặt ở bảy nơi khác nhau trên người nó và cả ở bên ngoài...!" Hắn lúc trước có đọc qua tài liệu về lịch sử thế giới ngọt ngào, vô tình biết được thông tin về loài hung thú kia, giải thích qua cho Dạ Linh hiểu rõ.
" Ba quả bên ngoài...!Bốn quả bên trong người nó.

Ngươi phụ trách giết bốn quả trong đi, ta biết rõ vị trí ba quả ngoài ở đâu...!" Dứt câu, cô nàng đã hoá thành tia sáng đen biến mất, để lại hắn cùng một bên Vĩ Diện Dị Vật đông đúc cùng một bên con Hung Thú đang nhìn chằm chằm không rời.
Âm thầm trách mắng báo thủ Dạ Linh đã gây ra không ít những rắc rối, giờ ngoài giúp cô nàng giải quyết thì hắn cũng chả biết phương pháp nào khác, khi nào trở về trừng phạt cô nàng sau mới được.
Vả lại thời gian còn lại để hắn chiến đấu cũng không nhiều, mười tiếng đã qua đi nghĩa là thời gian hắn còn lại để tiêu diệt đám Vĩ Diện Dị Vật và Thượng Cổ Hung Thú kia chỉ vỏn vẹn mười bốn tiếng.
" Vô Diệt Kiếm...!Trông đợi cả vào ngươi...!" Hắn nhìn bản mệnh vũ khí của bản thân đang phát sáng, cười lạnh nói.
Đương nhiên, vũ khí bản mệnh hắn sở hữu chỉ được mở ra lúc tu vi đạt Sáng Thế Thần Hậu Kì chứ không phải có từ trước đó, vì thế uy lực của nó cũng phải sánh ngang với cấp bậc nó được rèn ra.
" Rống! " Tiếng La Hầu đầy giận giữ lại tiếp tục vang lên, cùng với đó đám Vĩ Diện Dị Vật cũng như nhận được tín hiệu tổng tấn công, ồ ạt lao vào thân ảnh nhỏ bé nhân loại đang cô độc giữa đống tàn tích.
Nhìn chung thì đánh nhau thường số lượng đông thì sẽ nắm chắc phần thắng, không ngẫu nhiên lại có câu nói đàn kiến đủ đông sẽ có đủ khả năng xé xác dễ dàng một con voi được.
Tất nhiên, không thể phủ nhận sức mạnh của tập thể sẽ hơn cá nhân rất nhiều lần, chỉ là tập thể đó chắc chắn phải có những cá thể xuất sắc mới làm nên chuyện, còn đâu đám phế vật thì cũng chỉ phế vật thôi, số không tròn chĩnh nhân lên hàng vạn lần vẫn vậy à.
Mỗi một đường kiếm lướt qua, đám Vĩ Diện Dị Vật kia đều tan thành cát mịn, kể cả kích thước có to bao nhiêu, hung dữ mức nào cũng không địch lại được một kiếm của hắn.

Riêng những con bay trên trời chết còn thảm hơn, chưa kịp tấn công đã được trả về nơi sản xuất mà chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Rõ ràng chiến đấu với chúng thuần túy chỉ có một bán yêu nhỏ bé, thế mà lại có sức mạnh áp đảo bọn chúng tới nỗi không hoàn trả nổi, độc tôn nhất kiếm bá chủ trên chiến trường như vị chiến thần.
" Còn ngươi...!Có muốn thử chút không ?? " Sau một khoảng thời gian dạo chơi giữa đám Vĩ Diện Dị Vật, thứ duy nhất còn lại giữa đống đổ nát chỉ có hắn và con khỉ ngoại cỡ nãy giờ vẫn chưa tham gia vào chiến trận, có vẻ như nó chưa muốn động thủ khi chưa biết rõ về đối thủ mình sắp đối đầu nên đợi cho mấy con loi nhoi thí nghiệm trước còn nó ngưu ông đắc lợi chờ đợi thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui