" Thế nào, ta nói không có sai chứ....Bọn chúng kiểu gì chả phải đến nhờ cậy làng ta......" Thiếu nữ khinh thường nhìn đám người ở dưới cười nói." Đừng vội, cứ để chúng đợi thêm chút nữa đi....Rượu mời không uống thích uống rượu phạt......" Hashirama cũng không thương tiếc những người đứng đầu các quốc gia đến cầu xin liền ra lệnh cho thủ hạ.
" Theo ý ngài, Chủ mẫu đại nhân " Nữ bộc cũng chẳng mấy để ý đến đám ô hợp phía dưới kia tất nhiên vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ này, duy chỉ có Madara nói thêm:" Đuổi chúng cách xa nơi này một chút, ta không thích quá ồn ào.." ; " Quá đơn giản, chủ mẫu..." Phi Nhi nắm bàn tay nhỏ của mình lại khẽ lẩm bẩm, ngay lập tức những cơn gió lớn thổi bay tất cả người phía dưới không còn một mống, đám người lúc nãy đứng dưới nơi họp bàn Làng Lá cũng mộng bức chưa hiểu vì nguyên do gì mà chúng xuất hiện bên ngoài làng thì nghe âm thanh vọng vào tai:" Ai ồn ào, chết....."Tiếng nói như quỷ hồn xen lẫn sát khí truyền vào tai họ, có người khi nghe thấy âm thanh này còn không tự chủ tè ra quần, có người thì hoảng sợ khuôn mặt trắng bệch, có kẻ ngất ra đó,.....;" Hi hi, mới thế mà đã tiểu bậy ra quần rồi, ta còn chưa chơi xong mà..." Phi Nhi thích thú nhìn đám người này bị mình hù dọq, cảm giác siêu thú vị.
" Nữ bộc trưởng đại nhân, xin ngài tập trung chút vào nhiệm vụ chủ nhân đã giao cho chúng ta..." Yến Nhi bên cạnh khẽ nói.
" Đùa chút thôi mà, các ngươi làm gì phải căng thẳng như thế, lát nữa ta nhường các ngươi được phục vụ chủ nhân đêm nay được không??" Phi Nhi dụ dỗ vì cũng có chút chột dạ sợ đám nữ bộc này hở ra chuyện mình lơ là nhiệm vụ được giao với chủ nhân.
" Thật sao, tỷ tỷ??" Quả nhiên, cá đã cắn câu, gần hai mươi tuyệt mĩ nữ bộc mắt sáng lên khi được nghe rằng tối nay sẽ được phục thị chủ nhân.
" Ừ, ta cảm thấy các ngươi những năm gần đây đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao.....cho nên thưởng cho các ngươi vinh dự này." Bài diễn thuyết dài mấy chục trang A4 được Phi Nhi nói lưu loát không sai một li về những công lao muội muội mình đạt được....nhưng những người khác chỉ quan tâm đến câu cuối cùng nàng nói: Phần Thưởng của mình.
Khi các nàng lần đầu tiên được sinh ra trên thế giới này, người các nàng nhìn thấy đầu tiên là chủ nhân của mình, chính hắn đã truyền cho các nàng sự sống để các nàng sống trên cõi đời này, chăm sóc các nàng giống phụ mẫu của từng người...Rất nhiều việc hắn đã làm cho nữ bộc của mình, vì thế đám nữ bộc luôn khao khát được dâng hiến tất cả bản thân mình cho hắn, cho dù hắn bảo các nàng lên núi đao xuống biển lửa các nàng cũng tuyệt không chùn bước.
Vì hắn là thần của các nàng, là người đàn ông mà các nàng yêu say đắm, bởi thế khi nghe được phục thị hắn, đám nữ bộc reo hò hân hoan.
".
Nào các cô gái, đi làm nhiệm vụ rồi chuẩn bị cho tối nay đi..." Phi Nhi hô to.
" Vâng, tỷ tỷ đại nhân..." Nữ bộc cuồng nhiệt, đồng thanh đáp lại lời Phi Nhi.
Thế là căn phòng đang có rất nhiều người giờ chỉ còn lại vài người, họ ở đây vì nhiệm vụ họ đó là bảo vệ hai vị chủ mẫu này.
Có người hỏi tại sao các nàng mạnh như thế rồi mà vẫn còn có nữ bộc bên cạnh ư, có hơi dư thừa không??" Không, không hề dư thừa, dù sao các nàng cũng là đệ tử thân yêu kiêm nữ nhân của hắn nên việc bảo vệ là bình thường..." Bình muội, chúng ta không cần muội bảo vệ được mà, muội có thể về được rồi..." Hashirama bất đắc dĩ nhìn thiếu nữ đứng trước mặt mình nói.
" Không được, chủ mẫu, chủ nhân đã dặn ta phải thật cẩn thận bảo kê các ngươi..." Thiếu nữ kiên cường đáp.
" Haizzz..." Cả Hashirama và Madara thở dài nhìn hai cô hầu gái đứng ngay gần mình.
Tối hôm đó, có giọng hát đơn ca phát ra từ căn phòng trước hồi lâu khi chúng nữ bộc bước vào trong phòng.
" Ba ba....tha cho ta đi....ta không được nữa rồi..." Cô gái có mái tóc che lấy mắt thở gấp van xin.
" Con gái....! ngươi lại không thật thà rồi..miệng ngươi nói không muốn nhưng phía dưới ngươi vẫn bóp chặt lấy ta không tha..." Hắn tay vẫn miệt mài bóp lấy bộ ngực Kurumi đáp.
" A....A....Hỗn Đản Ba Ba...ngươi....!ngươi.....nhẹ chút....cưỡng gian ta mạnh quá ....." Thiếu nữ gương mặt đỏ ửng nhìn người đàn ông đang cắm bên trong mình nói...Vài tiếng trước, trong bữa ăn tối của mình, Kurumi sau khi dùng bữa xong liền về phòng mình, chui vào phòng tắm để tắm rửa cho sạch sẽ khắp cơ thể rồi đi ra tắt đèn, nằm xuống bên tiểu Sirin đã say giấc nồng.
Tiểu Sirin sau khi có thêm một người tỷ tỷ mới nên không ngủ chung với hắn nữa mà sang ngủ chung với Kurumi.." Sao thời tiết nóng nực thế nhỉ...." Nàng bỗng thấy cơ thể nóng như lửa đốt, người như sắp trở thành một cái lò thiêu vậy..." Ưm..ưm...bỏ ta ra..." Bất chợt, nàng cảm thấy miệng mình bị ai đó dùng miệng bao phủ lại, cái lưỡi của người kia đang trêu chọc khắp miệng nàng, chơi với lưỡi nàng như hai đứa trẻ chơi cùng nhau.
Rồi chúng tìm được nhau, quấn quít với nhau, tay nàng giờ cũng ôm chặt lấy cổ người kia, mặc cho hắn tận hưởng chiếc lưỡi đinh hương của mình." Chụt...chụt..." Những âm thanh gây cho người khác xấu hổ cứ phát ra từ căn phòng, mươi phút sau, âm thanh mới chấm dứt, nàng mới miễn cưỡng mở mắt mình ra xem người đó là ai.." Ba ba....ngươi...ngươi..." Kurumi hoảng hốt khi nhìn cha mình cướp đi nụ hôn đầu của mình bằng cách như vậy.." Miệng ngươi thật ngọt...con gái..." Hắn liếm lấy môi nàng đáp.
" Buông ta ra...không ngờ ngươi là người như vậy...ba ba...ưm..." Hắn chẳng những không buông Kurumi ra mà trái lại ôm nàng chặt hơn vào lòng mình, khẽ chơi đùa bộ ngực hơi to của nàng, miệng tiếp tục hôn nàng thêm lần nữa thay cho câu trả lời.
Nụ hôn này khiến nàng càng say theo tình ái hơn lúc đầu vì giọt tinh dịch hắn lén bỏ vào đồ ăn nàng giờ đã phát huy gần như triệt để tác dụng..Không sai, hắn đã âm thầm vạch ra kế hoạch để chinh phục cô nàng tinh linh này và tối này chính là ngày thực hiện.
" Đừng mà...không......" Kết thúc nụ hôn thứ hai, Kurumi chỉ vỏn vẹn giữ lại cho mình chút ý thức còn sót lại trước khi hoàn toàn lâm vào vực sâu dục vọng nhưng không, hắn tất nhiên không cho nàng làm vậy." Quần áo ngủ của Kurumi cũng bị hắn lột sạch sau nụ hôn sâu thứ hai, trên người nàng giờ đã trở về trạng thái nguyên thủy nhất của loài người..
Bộ ngực nàng bị hắn bóp chơi rất đã tay, nhất là chúng cũng không quá to, cũng không quá bé, rất vừa tay hắn đùa nghịch thành đủ mọi hình dạng....một tay hắn nghịch ngực nàng, một tay hắn sờ l-n nàng bên dưới, kì là là chúng cũng mới chỉ có lưa thưa vài cọng lông tơ nhô ra chứ tuyệt không giống các thiếu nữ khác bằng tuổi nàng mà hắn biết..." Dừng lại...van ngươi....ba ba...chúng ta không thể làm chuyện này được..." Miệng nói một đằng nhưng bản năng cơ thể nàng lại hướng về hắn để mong nhận được vuốt ve nhiều hơn nữa.." Ngươi chẳng phải rất yêu ta sao?? Vì sao lại không được?? Thân yêu.." Hắn trước lúc ngậm lấy ngực nàng hỏi..." Ta yêu ngươi vì ngươi là phụ thân ta, chứ không phải...A....nhẹ chút...như thế này...Ngươi cắn mạnh...........A..." Câu trả lời đứt quãng làm ngay cả nàng cũng không hiểu mình nói cái gì.." Nhưng ta lại muốn bày tỏ tình cảm dành cho ngươi thông qua cách này...Chuẩn bị cảm nhận đi con gái...." Hắn đặt cự long của mình trước âm đạo nàng mỉm cười nói." Không..không...không......ngươi...dừng lại đi....ta không muốn....A....A....Đau quá......" Kurumi ôm chặt hắn để giảm bớt cơn đau do quái vật hắn đem lại cho bên dưới nàng.
Hắn cũng lau những giọt nước mắt đọng lại trên khoé mi nàng, hôn lên đôi môi ngọt ngào kia, Kurumi cũng không đẩy hắn ra như ban đầu mà đáp lại nụ hôn của hắn, nàng dường như đã chấp nhận mối tình loạn luân này ( do nàng nghĩ như vậy vì mất trí nhớ ).
" A....Ta đã bớt đau rồi...ba ba...ngươi động đi....." Kurumi ngượng chín mặt khi nói ra câu này vì chính nàng cũng muốn giảm bớt cơn nóng trong người mình và nàng biết thứ nàng cần đã ở trong người nàng.
" Như ngươi mong đợi...." Hắn đút thật nhanh và nhiều vào bên dưới Kurumi làm nàng hình như đã cảm nhận được thiên đàng ngay trong tầm mắt vì quá sung sướng...!Dục hoa qua đi sau chục lần cao trào, Kurumi cũng lấy lại bình tĩnh như ngày thường, ánh mắt nhìn hắn cũng khác ngày hôm qua rất nhiều.." Ngươi hận ta đã làm vậy với ngươi sao??" Hắn vuốt lấy đầu nàng hỏi nhẹ." Không phải....ta chỉ đang nghĩ nếu mẫu thân biết chuyện ta và ngươi sẽ như thế nào..." Kurumi ôm lấy hắn nói ra điều nàng lo sợ." Không cần lo lắng bảo bối, dù cho chuyện gì xảy ra thì ta vẫn luôn yêu ngươi..." Hắn yêu thương ôm lấy nàng thủ thỉ bên tai.
" Arigato, Otousan " Kurumi lẩm bẩm rồi chìm vào giấc ngủ, nằm gọn trong lòng hắn.
Nữ bộc cũng chờ hắn xong xuôi mới rón rén bước vào phòng hắn thì bị hắn bắt gặp và " trừng phạt" các nàng cả đêm không ngủ được, mãi đến gần hai giờ sáng, những âm thanh mới thôi phát ra từ căn phòng hắn.