Hai người tựa hồ đã làm lành.
" Lý Dương, cậu thấy chiếc Rolls Royce Phantom kia không, xe đó là loại hơn sáu mươi triệu tệ đó!"
" Chưa là gì, lái xe này thường là tài xế, còn chủ xe thì ngồi ở phía sau cơ!"
Lý Dương nói nhưng trong lòng có chút đố kỵ.
Hà Chỉ Anh lấy điện thoại ra chụp ảnh " Phải ha, không biết ai mà giàu như vậy?"
Lúc này, Lý Dương phát hiện một cái bóng hình đáng ghét.
Không phải thằng chó Trần Viễn sao?
Mẹ nó, lần trước cũng vì nó mà suýt chia tay người yêu.
Hôm nay đưa nàng đi hóng mát thế nào lại gặp nó
Chuyện lần trước, Lý Dương đã biết tại sao Trần Viễn chạy vào đường đua, là do hắn muốn xin WeChat của Hà Chỉ Anh.
Cái thằng liếm cẩu năm cấp ba dám to gan lớn mật như vậy ư?
Trần Viễn mày muốn cuỗm tay trên của tao?
Mày dám sao?
Nhưng Trần Viễn hắn đúng là dám thật.
Hắn không nhưng dám mà còn khiến Lý Dương phải nhục mặt trước bao người trong lĩnh vực điền kinh sở trường.
Thằng chó này nó cố ý làm thế!
Tuyệt đối là cố ý.
Chắc chắn do nó thù vụ năm đó nó bị đánh nên mới như vậy!
Hừm!
Coi như mày chạy nhanh hơn thì làm sao?
Xã hội này quan trọng nhất là tiền.
Gia đình Lý Dương cũng là giàu có, hắn chỉ cần tốt nghiệp là sẽ lên tổng giám đốc bất cứ lúc nào.
Một thằng liếm cẩu như Trần Viễn thì lấy gì để so?
" Ơ! Chào bạn cũ? Hôm qua chạy cũng đáng nể đấy, có vẻ nhìn khác xưa rồi ha? Ta có thể tiễn ngươi một đoạn đường a!"
Lý Dương cười ha ha, quên luôn cả vụ ngày hôm qua.
Rồi tiện tay lấy chìa khoá ô tô bấm một cái
"Tích!"
Một chiếc BMW 7-Series đầu gần đó liền léo hai đèn pha nhấp nháy.
Đây chính là một chiếc xe sang giá hơn một triệu tệ.
Vốn là xe của cha hắn, ngày hôm nay mượn chở gái đi chơi.
Không nghĩ tới còn được lên mặt với Trần Viễn.
Này thật đúng là thu hoạch lớn, ha ha.
Nhất định hôm nay phải khiến Trần Viễn mất mặt.
Liếm cẩu thì làm tốt vai trò liếm cẩu đi, đừng làm mấy chuyện nghịch thiên là gì?
" Không cần đâu bạn Lý Dương của tôi, hôm nay tôi có hẹn rồi!"
Trần Viễn bình thản trả lời. Nói xong lấy điện thoại ra nhắn cho tài xế Lưu.
" Trần Viễn cậu cũng có người hẹn ư? Xe tôi còn hai chỗ lận, hay là cùng nhau đi phượt đi, nói thế nào cũng là bạn học cũ, rảnh rỗi tụ tập vun đắp quan hệ!"
Lý Dương ôm eo Hà Chỉ Anh, khóe miệng cười đắc thắng.
Hắn đã hưởng thụ được cảm giác hãnh diện.
Hắn cảm giác như tìm về một chút thể diện trước mặt Hà Chỉ Anh.
Trần Viễn hắn sẽ không thể ngóc đầu dậy được!
Ha ha!
Thoải mái!
" Không cần!"
Trần Viễn vừa trả lời vừa nhắn tin.
" Vậy thôi đi, Chỉ Anh lên xe đi em, anh dẫn em đi ăn món pháp!"
Ngay lúc Lý Dương đang đắc ý, cảm thấy vênh váo trước mặt Trần Viễn.
Chiếc Rolls-Royce đậu bên kia đường cả tiếng đồng hồ đã rục rịch chuyển bánh, chậm rãi đi về trước mặt họ.
Một người đàn ông trung niên mặc âu phục, mang theo găng tay trắng thêm kính râm xuống xe, sau đó vô cùng cung kính đi đến trước mặt Trần Viễn.
" Thiếu gia, mời lên xe!"
Tài xế Lưu khom người mở cửa xe cho Trần Viễn.
Trần Viễn bình tĩnh bước tiến chậm rãi ngồi lên rồi Rolls-Royce.
Lý Dương trong nháy mắt choáng váng!
Cả người đều đờ đẫn!
Hà Chỉ Anh miệng há kinh ngạc.
Tình huống gì đây?
Siêu xe giá hơn sáu triệu Rolls Royce Phantom là tới đón Trần Viễn? Tài xế còn gọi hắn là Thiếu gia?
Quá ảo ma!
Quá nhục mặt!
Lý Dương đột nhiên muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Vừa nãy hắn còn đang khoe khoang bản thân, trong chốc lát liền bị vả mặt.
Quá lúng túng, Lý Dương ước Trần Viễn không để ý tới.
Trần Viễn lại bất ngờ phát hiện Hà Chỉ Anh độ thiện cảm đối với hắn, đột nhiên tăng lên.
Hà Chỉ Anh: Độ thiện cảm +5
Hà Chỉ Anh: Độ thiện cảm +5
Hà Chỉ Anh: Độ thiện cảm +5
Mới tùy tiền lên siêu xe, Hà Chỉ Anh đối với hắn độ thiện cảm liền gia tăng rồi, từ 15 điểm đạt đến 25 điểm độ thiện cảm.
Không thể không nói, đây là cái thu hoạch bất ngờ.
" Chỉ Anh chúng ta đi!"
Lý Dương tức giận nói, hắn kéo tay Hà Chỉ Anh lôi lên chiếc BMW 7-Series.
Hà Chỉ Anh quay đầu lại nhìn, cảm thấy xe Lý Dương dù sao cũng là BMW 7-Series, đã thuộc hạng xe sang, lại liếc mắt nhìn Trần Viễn ngồi trên Rolls Royce Phantom, tài xế gọi một tiếng: "Thiếu gia!"
Thực sự khiến người ta ngưỡng mộ!
Thân phận của Trần Viễn, không lẽ không đơn giản?
" Lý Dương, em cảm thấy anh nên học theo người ta, Trần Viễn ưu tú như vậy, một mực biết điều, anh suốt ngày chỉ biết khoe mẽ!"
Hà Chỉ Anh không nhịn được mở miệng phê bình, Lý Dương vốn tâm thái đã xấu, Hà Chỉ Anh nói lời này ra, hắn liền xù lông.
"Trần Viễn ưu tú lắm sao? Lẽ nào cô nhìn hắn có cái xe sang, vì lẽ đó cô đã động lòng rồi? cô hối hận vì không có WeChat của hắn hôm qua chứ gì?"
Lý Dương nổi trận lôi đình quát.
" anh mắng tôi, anhlại hống tôi? Đúng đấy, tôi chính là coi trọng anh ấy, chính là hối hận ngày hôm qua không xin được WeChat của người ta đấy, làm sao nào? Có bản lĩnh anh cũng mua Rolls-Royce đi, không có tiền còn ở trước mặt người ta khoe mẽ cái gì?"
Hà Chỉ Anh từng chữ từng câu, như kim đâm vào lòng tự ái của Lý Dương.
Nàng lời này nói thực sự quá ác!
Quả thực chính là đang khiêu chiến với một người đàn ông.
"Đùng!"
Lý Dương tức giận giơ tay liền cho Hà Chỉ Anh một bạt tai.
Hà Chỉ Anh bị đánh bối rối!
Nàng cũng là một cô công chúa được nuông chiều từ bé, ba mẹ nàng từ nhỏ đến lớn đều không nỡ mắng nàng một câu, thế mà nàng lại bị Lý Dương đánh!
"Lý Dương, anh không phải đàn ông, chia tay đi!"
Hà Chỉ Anh đẩy cửa xe ra, bụm mặt giận dữ rời đi.
Lần này.
Lý Dương không đuổi theo, hắn cảm thấy lần này Hà Chỉ Anh nói chuyện thật quá đáng,hắn không thể nhịn được nữa!
Một người phụ nữ, dù xinh đẹp đến mấy, cũng không thể chà đạp lên sự tôn nghiêm của đàn ông
Đặc biệt là đề cao Trần Viễn, hạ thấp Lý Dương hắn, chính là sỉ nhục cấp độ cao.
Lý Dương ngồi trên xe, châm một điếu thuốc, không nghĩ ra thằng liếm cẩu Trần Viễn vì sao đột nhiên trở nên giàu có?
Lẽ nào trước đây nó giả nghèo?
Lúc này, hoa khôi của trường Triệu Ngọc Kỳ đến muộn một cách chậm rãi!
" Này không phải Triệu Ngọc Kỳ sao? Vận may cớt chó, có thể trùng hợp gặp được đệ nhị hoa khôi của trường!"
" Hừ! Hà Chỉ Anh cô muốn chia tay thì chia tay, tôi đây theo đuổi Triệu Ngọc Kỳ, Hà Chỉ Anh cô là cái thá gì!!!"
Lý Dương thay đổi chủ ý, hắn muốn theo đuổi một cô gái khác, ai biết được có thành công hay không?