Ta Cố Gắng Sinh Tồn Tại Mạt Thế Vô Tình Trở Thành Thủ Lĩnh Một Phương


Lục Dao nhìn những cây tre ngút ngàn, trước mắt cô như hiện lên từng chiếc giỏ tre, nia tre, ghế mây tre đan! Tất nhiên, còn có cả thứ mà cô đang rất thiếu, đó là ống tre đựng nước.

Lúc này, Lục Dao có chút hối hận vì mình đã không mua thêm nước khoáng, biết trước ở đây có tre thì cần gì phải tốn tiền, đúng hơn là tốn điểm lãnh thổ.

Thậm chí cô có thể dùng ống tre để đun nước, nấu canh.

Lục Dao hít thở sâu vài lần, chỉ có thể tự an ủi mình rằng, chai nước khoáng có chức năng kín, nhẹ và chứa được nhiều nước, rất thích hợp để mang theo khi ra ngoài, về điểm này thì ống tre không thể so sánh được.

Dù sao thì việc phát hiện ra rừng tre cũng là một chuyện tốt, ngay lập tức giảm bớt khó khăn sinh tồn của cô xuống vài bậc, mà việc có được chai nước khoáng cũng là một chuyện tốt.


Đè nén cảm xúc nhấp nhô bất định, Lục Dao lại trở nên lạc quan.

Tự trách về quá khứ không phải là tính cách của cô, vì mọi chuyện đã xảy ra rồi, hãy chấp nhận sự thật và tìm cách cải thiện tình hình.

Lục Dao cầm con dao, bước vào rừng tre.

Bây giờ cô chỉ có một chai nước khoáng, xét đến nhu cầu sinh hoạt, ít nhất cô cũng phải chuẩn bị cho mình mười tám ống tre để đựng nước và nấu đồ ăn ở nơi định cư.


Ngoài ra, hôm nay cô phải vào sâu trong rừng để hái nho và khoai tây, việc vận chuyển đồ đạc rất khó khăn, xét đến sức lực và tốc độ của mình, Lục Dao quyết định chặt tre để làm cho mình một chiếc ba lô nhỏ cao nửa mét.

Lục Dao tính toán xong thì chọn một cây tre già có tuổi đời và độ lớn phù hợp, chặt hạ.

Sau khi nhanh chóng xử lý cành lá, cô không mất công kéo tre về nhà làm việc, trực tiếp chẻ nan và đan giỏ tre tại chỗ.

Nói là thành thạo nhưng dù sao cũng đã gần mười năm không làm việc này, lúc đầu Lục Dao còn hơi vụng về.

Nhưng sau khi chẻ tre thành từng thanh dài mỏng đều nhau, làm xong khung và bắt đầu đan, mũi cô ngửi thấy mùi thơm mát đặc trưng của tre tươi quen thuộc, Lục Dao dần tìm lại cảm giác đan giỏ tre bên bếp lửa, vừa trông khoai lang chín vừa đan thoăn thoắt như ngày nào.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận