Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Tô Tiểu Bạch rất muốn rời khỏi đây để đi tìm pháp trận có thể không ngừng triệu hoán các ma thú đến đây.

Nhưng mà hắn hoàn toàn không thể thoát thân ra được, ít nhất trước mắt hắn vẫn không có cơ hội.
Tô Tiểu Bạch kết luận, pháp trận này có thời gian hạn chế, qua khỏi thời gian đó thì pháp trận sẽ mất hiệu lực, cho nên cho dù không ra tay đánh tan pháp trận thì các ma thú cũng chỉ tấn công trong thời gian mà pháp trận còn hiệu lực thôi.
Nhưng mà cho dù như vậy thì có thể chống cực được đến khi pháp trận hết hiệu lực cũng cực kỳ khó khăn, số lượng của bọn chúng quá đông.


Khó mà tin được bình thường xung quanh Diệu Hoa Môn lại có nhiều ma thú sinh sống như vậy! Có thể đoán được bình thường khi các đệ tử đi ra ngoài cũng hung hiểm vạn phần.
Thực ra thì bản thân Tô Tiểu Bạch cũng không biết hiệu lực của cái pháp trận này sẽ hết trước hay là đám ma thú xung quanh đây sẽ bị giết hết trước? Chuyện này khó mà đoán được, không thể nào cho ra kết quả cụ thể.

Tô Tiểu Bạch cảm thấy, khả năng thứ hai tương đối cao, ngẫm lại thì pháp trận này do ai bày ra? Chắc chắn là do ba đại cao thủ trong Ma Vực bày ra! Đây cũng đâu phải là lần đầu tiên bọn họ dùng thủ đoạn này, đám người đó là chuyên gia dùng âm mưu quỷ kế.
Cho nên, đám người Tô Tiểu Bạch bị bọn họ dùng thủ đoạn vây kín ở đây không thể thoát thân được cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng hôm nay Tô Tiểu Bạch muốn chứng minh cho bọn họ biết, cho dù là người trong Ma Vực bọn họ sử dụng thủ đoạn ác liệt cỡ nào thì hắn cũng có thể thong dong ứng đối! Cho dù như thế nào thì cũng không thể làm gì được hắn! Bọn họ có chiêu gì thì cứ xài hết đi, nếu hôm nay Tô Tiểu Bạch không chống được thì hắn sẽ viết ngược tên của mình lại!
Thực ra thì thì Tô Tiểu Bạch vẫn rất quan tâm tới chuyện viết ngược lại tên mình, mỗi khi thê tử hắn muốn trêu chọc hắn thì sẽ đọc ngược tên hắn lại, mà tên Tô Tiểu Bạch đọc ngược lại sẽ thành cái gì?
Đó là Bạch Tiểu Tô!
Rõ ràng chữ Tô trong họ của hắn là Tô trong Giang Tô, nhưng khổ cái nó lại đồng âm với chữ Tô chỉ sự xốp giòn của đồ ăn, nếu vậy thì khi đọc ngược lại thì tên của hắn sẽ biến thành một loại điểm tâm, cắn một cái thì vừa thơm vừa xốp lại vừa giòn.
Ăn rất ngon.
Lần đầu tiên Tô Tiểu Bạch ăn món này là ở trong Túy Tiên Cư.
Có thể nói món này với bách quy vân vân, đều là món đặc sản ở đó.
Thực ra thì hắn vẫn rất thích ăn, nhưng từ khi bị hai vị thê tử của mình lấy tên món ăn ra trêu đùa thì hắn không muốn ăn nữa, dù sao mỗi lần gọi điểm tâm thì lại bị đùa cợt một phen thì tội gì hắn phải làm như vậy chứ?

Lúc này, Tô Tiểu Bạch vừa dùng tự nhiên chi lực không ngừng đánh lui đám ma thú, khiến cho núi thây biển máu càng ngày càng lớn, mặt khác, hắn cũng phân tâm cảm ứng vị trí cụ thể của pháp trận triệu hoán đó.

Nhưng mà hắn chỉ có thể mơ hồ cảm giác được nó ở phía nam của khu vực mà Thôi Trường Phong đang trấn thủ.
Còn cụ thể là ở chỗ nào thì hắn hoàn toàn không thể cảm ứng ra được!
Tô Tiểu Bạch đoán có thể là do người lập ra pháp trận này muốn bảo vệ nó nên đã thi pháp ẩn giấu vị trí của nó.

Nói cách khác, chỉ có cao thủ mới làm được như vậy.


Người bình thường thì hoàn toàn không có năng lực ẩn nấp sự tồn tại của pháp trận khỏi ánh mắt của Tô Tiểu Bạch.
Nếu làm như vậy thì cũng chỉ là si tâm vọng tưởng! Hắn chỉ cần liếc một cái là nhìn thấu.
Bây giờ chuyện hắn phải làm là tìm ra vị trí chính xác của pháp trận, sau đó công kích nó.

Chỉ cần triệu hoán một viên thiên thạch đánh xuống thì có thể đánh tan kết cấu pháp lực trong pháp trận, điểm này Tô Tiểu Bạch hoàn toàn chắc chắn.
Nhưng vấn đề trước mắt là hắn hoàn toàn ko cảm nhận được vị trí cụ thể của nó là ở chỗ nào, hắn cảm ứng được nó ở phía nam là đã giỏi lắm rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận