Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Ý trời như thế, không thể không tuân theo.
Từ đầu đến cuối, Tô Tiểu Bạch đều cảm thấy chuyện này đã được vận mệnh sắp đặt trước, chắc chắn sẽ xảy ra.

Nếu vậy thì nên đối diện thẳng với nó.

Có những lúc, ý trời khiến người ta rất bất đắc dĩ.

Đối mặt với nó thì đều sẽ lộ ra nhỏ bé, bất lực như vậy.
Trước ý trời mạnh mẽ uy nghiêm, cường giả như Tô Tiểu Bạch cũng không đáng là gì.
Thiên đạo, chính là như thế.
Vận mệnh vô thường.
Dù ai cũng không thể dự báo vận mệnh tương lai.

Cho dù có thể nhìn thấy một chút mảnh vỡ đến từ tương lai thì cũng chỉ là chút ảo ảnh thôi, sẽ không ai dự báo được hướng đi thật sự của tương lai.
Chuyện này không thể thăm dò, một khi thăm dò được, tiết lộ thiên cơ thì sẽ dẫn tới tai nạn.

Đơn giản nhất chính là giảm thọ.
Trên thực tế thì giảm thọ có thể giảm đến mức nào?
Thật sự giảm thọ sao?
Ngay cả mấy chuyện này cũng đều là một dấu chấm hỏi.


Không ai biết được sự thật, Tô Tiểu Bạch cũng không biết.

Hắn chỉ có thể xác nhận một sự kiện.

Đó là số mệnh có tồn tại nhưng đa số mọi người không chạm tới nó được.

Bởi vì rất nhiều người đều không có số mệnh tồn tại.
Số mệnh chính là vận mệnh không thể thay đổi, nhưng thực tế thì đối với đa số mọi người, chuyện này không tồn tại.

Bởi vì vận mệnh của bọn họ có thể thay đổi.
Chỉ cần tự mình cố gắng khai thác thì có thể làm được.

Tô Tiểu Bạch hi vọng mình có thể trở thành người tự viết lên vận mệnh của mình, như vậy thì sẽ không bị bất cứ chuyện gì trói buộc, mà muốn như vậy thì phải trở thành cường giả mới được.
Hắn cho rằng có lẽ mình còn chưa đủ mạnh mẽ đến mức đủ để đối kháng tất cả vận mệnh.

Bởi vì hắn đang nghĩ nếu như Thanh Khâu đã xảy ra đại sự, kết quả không thể nghịch chuyển, vậy thì có tính là số mệnh không?
Tại sao lại nói như vậy?
Bởi vì, thực tế nếu như bọn họ về Thanh Khâu muộn, thì muộn đó là vì bảy ngày bảy đêm chiến đấu với đám ma thú.


Mà theo Tô Tiểu Bạch thì nếu như thực lực của mình có thể mạnh thêm một giai đoạn thì hắn có thể nhẹ nhõm dùng pháp thuật có phạm vi to lớn, lực sát thương kinh khủng hơn thanh trừ được số lượng ma thú lớn.
Kể từ đó, bọn họ có thể tiết kiệm thời gian hơn.
Nếu như lúc trước hắn tiết kiệm được thời gian thì chẳng phải là có thể trở lại Thanh Khâu sớm mấy ngày?
Như vậy thì hẳn là có thể ngăn được người trong Ma Vực.

Ý nghĩ này khiến cho Tô Tiểu Bạch cảm thấy tâm phiền ý loạn.

Mặc dù hắn đang an ủi hai tỷ muội Thanh Khâu Hồ nhưng mà trong lòng hắn cũng không có lạnh nhạt như vậy.
Hắn cũng cảm thấy bất đắc dĩ và bất an.

Nhưng mà hắn cũng hết cách rồi.

Dù sao thì nơi xảy ra chuyện cũng là Thanh Khâu.

Tộc nhân của hai tỷ muội cũng là tộc nhân của hắn.
Có thể nói chỗ này chính là một ngôi nhà khác của hắn.

Không, có lẽ phải nói nơi này là ngôi nhà duy nhất của nó.

Bởi vì Tô Tiểu Bạch không có một nơi ở cố định nào cả, cho nên nếu nói về nhà thì hắn không có.

Người chuyên vân du tứ hải, bốn biển là nhà như Tô Tiểu Bạch thì vốn sẽ không định cư một chỗ, như thế sẽ không tiện cho việc lịch luyện.
Cho nên nói nơi nào có hai tỷ muội ở thì nơi đó chính là nhà của hắn, cho dù chỉ là màn trời chiếu đất.

Bởi vì có hai nàng, có thể nói là đang hấp thu tinh hoa linh khí của nhật nguyệt.ư


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận