Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Đương nhiên, độc tố này thuộc về độc tố thuộc tính, có lực sát thương cực kì kinh người! Nguyên nhân là do Tô Tiểu Bạch nắm giữ tự nhiên chi lực! Mà thuộc tính phong thì cũng là một trong những thuộc tính nằm trong phạm vì ảnh hưởng của tự nhiên chi lực! Vì thế, đương nhiên là Tô Tiểu Bạch có thể khiến cho địch nhân bị gió độc mạnh mẽ đầu độc, sau đó nhanh chóng chết đi.

Mặc dù quá trình này có hiệu quả tra tấn rất mạnh nhưng mà thời gian kéo dài không bao lâu thì người trúng độc đã chết rồi.

Có thể nói, như vậy cũng rất nhân đạo.
Huống chi, Tô Tiểu Bạch vừa mới khảo nghiệm xong uy lực của nó, có thể đoán được, đa số địch nhân đều không cần dùng tới gió độc.

Bởi vì nó còn chưa có cơ hội ra sân thì địch nhân đều chết sạch hết rồi.

Như vậy, hoàn toàn không cần thiết phải bị dày vò như thế.

Tô Tiểu Bạch nhìn chung quanh một chút.
Phát hiện, mới nãy có một con yêu quái không có bị cuốn vào trong cuồng phong, vì trước đó, nó không nằm trong phạm vì ảnh hưởng của pháp thuật.

Tô Tiểu Bạch nhìn con yêu quái đã bị dọa cho đứng chết trân tại chỗ, toàn thân phát run, cảm thấy hết sức buồn cười.

Hắn đang nghĩ, rốt cuộc trong lòng con yêu quái này đang suy nghĩ cái gì? Rốt cuộc là cảm thấy cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt rất đáng sợ hay là vì đồng bạn chết sạch khiến nó rất thống khổ?
Nhưng cho dù là như thế nào đi nữa thì Tô Tiểu Bạch cũng có thể khẳng định, chắc chắn con yêu quái này đang rất hối hận.
Hối hận tại sao lúc nãy có hội chạy trốn nhưng lại không chịu chạy trốn! Chắc chắn là nó đang tuyệt vọng vì cử động không sáng suốt của mình! Bởi vì cho dù có là một con yêu quái tư chất ngu dốt cách mấy thì khi chứng kiến một chiêu vừa rồi thì chắc chắn cũng hiểu được nó có ý nghĩ như thế nào.

Đó chính là nó tuyệt đối không thể nào chiến thắng được nam tử đang đứng trước mắt! Chắc chắn là vậy.
Tô Tiểu Bạch bắt đầu suy nghĩ rốt cuộc mình nên xử trí nó như thế nào.

Ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu hắn là sẽ sử dụng pháp thuật giết chết nó.

Sau đó hắn lại cảm thấy, nếu như lúc nãy pháp thuật không có lan tới nó thì có lẽ là do ý trời, nó còn chưa tới lúc chết!
Nếu vậy thì, buông tha cho nó cũng được.

Tha hay không tha đều được quyết định bởi tâm trạng của Tô Tiểu Bạch.


Dù sao, trên thực tế thì cái gọi là thiên ý còn phải xem người trong cuộc hiểu như thế nào nữa.
Mà bây giờ, cách mà Tô Tiểu Bạch hiểu nó trực tiếp quyết định sinh tử của con tiểu yêu quái này!
Tô Tiểu Bạch nhìn con tiểu yêu quái đó, cười cười.
Con tiểu yêu quái đó thấy thế thì bị dọa tới muốn nằm bẹp dưới đất.

Không phải nó không muốn chạy mà là cơ thể đang bị linh áp kinh khủng của Tô Tiểu Bạch áp chế, huống chi cho dù không có linh áp thì cảnh tượng đáng sợ vừa diễn ra trước mắt cũng đủ khiến cho nó sợ hãi tới mức không nhấc chân nổi! Cảm thấy cực kỳ sợ hãi, tâm ý nguội lạnh!
Khi chưa xác định đối phương có tha cho mình hay không thì nó hoàn toàn không dám bỏ trốn!
Hoàn toàn không dám!
Đừng nói là chạy, cho dù bây giờ muốn nó nhấc chân đi vài bước thôi nó cũng không làm được!
Thấy nó bị dọa sợ tới như vậy, Tô Tiểu Bạch hơi dở khóc dở cười.

Thế là hắn dứt khoát buông tha cho nó.


Nghĩ tới linh thạch, Tô Tiểu Bạch có thể cảm nhận được đó chính là linh thạch ngàn năm.
Không nhiều không ít, vừa đúng một ngàn năm!
Chuyện này khiến Tô Tiểu Bạch cảm thấy hết sức thú vị, tâm tình cũng khá lên nhiều.

Bởi vậy, hắn quyết định sẽ buông tha cho con tiểu yêu quái này! Có thể nói, hắn đã khai ân.

Con tiểu yêu đó nhìn thấy Tô Tiểu Bạch quay người rời đi thì trong lúc nhất thời vẫn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra.
Sau đó nhìn thấy hắn thật sự không muốn giết mình thì mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy chắc chắn là đời trước tích đức cho nên hôm nay mới có thể sống sót được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận