Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Bởi vậy trong lòng Tô Tiểu Bạch càng cảnh giác hơn.

Dù sao năng lực dò xét khí tức của hắn cực kỳ mạnh.

Nếu như hắn cũng bị đối phương che giấu thì chắc chắn địch nhân là một cao thủ.

Như vậy, chắc chắn đối phương có thể gây ra rất nhiều phiền phức cho hắn, thực lực cũng kinh người! Địch nhân mạnh mẽ như thế, còn thành công đánh lén hắn, hắn thật sự không dám tưởng tượng khi đó sẽ xảy ra chuyện gì.
Tô Tiểu Bạch không muốn mạo hiểm.

Nhưng mà, bây giờ linh thạch gần trong gang tấc.


Hắn không thể không lấy thân mạo hiểm một lần.

Như vậy đương nhiên là Tô Tiểu Bạch phải tiếp tục tiến lên.
Với tình huống trước mắt thì tốt nhất là nên bất vi sở động.

Mặc kệ địch nhân muốn làm cái gì, hắn chỉ cần xử lý chuyện của mình là được, như vậy mới có thể giải quyết được vấn đề.

Tô Tiểu Bạch cũng không phải là kiểu người gặp nguy hiểm là bị dọa cho đi không nổi, hắn là một người rất dũng cảm!
Bởi vậy, Tô Tiểu Bạch vừa tiếp tục dò xét khí tức bốn phía vừa đi tới chỗ linh thạch.

Nhưng mà khi khoảng cách giữa hắn và linh thạch đủ gần thì hắn đột nhiên cảm giác được, dưới chân của mình lay động.

Trong lúc nhất thời, Tô Tiểu Bạch nghĩ là có loại sinh vật như Câu Xà, muốn đánh lén từ dưới chân hắn.

Đương nhiên, chắc chắn nó mạnh hơn con trước đó nhiều, nếu không thì sao có thể che giấu linh khí tốt như vậy?
Thế là Tô Tiểu Bạch lập tức nhảy lùi về sau, né tránh.

Nhưng cũng không có thứ gì chui ra từ mặt đất cả, ngược lại, hắn phát hiện nham thạch chung quanh đều đồng loạt nứt ra.
Đây là.


.

.

? Tô Tiểu Bạch nhìn thấy một màn này thì lập tức trong lòng giật thót! Bởi vì, mặc dù là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng kinh người như thế nhưng thông qua cảnh tượng trước mắt thì hắn cũng đoán ra được mình gặp phải cái gì.

Hắn vừa mới đứng trên người một con Sơn Mạch Cự Nhân do nham thạch tạo thành! Có thể nói, nó chính là một ngọn núi nhỏ!
Địch nhân khổng lồ như thế, trước giờ vẫn luôn trong trạng thái ngủ đông, hoàn toàn không nhìn ra nó và các nham thạch xung quanh khác nhau ở chỗ nào! Vì bị Tô Tiểu Bạch quấy nhiễu, Sơn Mạch Cự Nhân bắt đầu đứng dậy.
Cảnh tượng này khiến cho Tô Tiểu Bạch chắc chắn khiếp sợ! Chẳng lẽ, nó chính là thủ hộ giả thủ hộ linh thạch? Cũng quá khoa trương đi chứ! Nó không phải là một dãy núi sống sao? Cao vút lên tận tầng mây, hắn sợ, cái tên này không cẩn thận một cước đá nát linh thạch!
Hẳn là mới nãy là do hắn đang trong trạng thái ngủ đông cho nên linh khí mới bị phong tỏa, không có tiết ra ngoài? Ghê tởm, chính là vì lý do này nên mình không có phát hiện ra sự tồn tại của nó sao?
Tô Tiểu Bạch lập tức suy nghxi tới rất nhiều thứ, hắn cảm thấy chuyện này rất khó giải quyết.

Bởi vì, địch nhân lại mạnh mẽ như thế! Có thể nó là địch nhân mạnh mẽ nhất mà hắn từng gặp được từ khi xuyên việt tới đây cho đến giờ!
Trong Chung Nam Sơn còn có tồn tại đáng sợ như vậy? Hôm nay đúng là được mở rộng tầm mắt! Tô Tiểu Bạch vội vàng nhảy xuống khỏi thân thể cự nhân.


Đó là vì nếu như hắn còn tiếp tục ở lại thì không chắc mình sẽ an toàn.

Nhất định phải thay đổi vị trí mới được.
Tốt nhất là kéo dài một chút khoảng cách với cự nhân, sau đó suy nghĩ cho kĩ xem nên chiến hay là nên trốn! Đương nhiên, Tô Tiểu Bạch đã hạ quyết tâm, cho dù hắn phải chạy trốn thì cũng phải lấy linh thạch ngàn năm theo.
Như vậy mới có thể đạt thành mục đích.

Lần này đến Chung Nam Sơn là vì nó, sao có thể chưa lấy được linh thạch mà đã bỏ đi như vậy? Nhất định phải đem nó trở về mới được.

Nghĩ như vậy, Tô Tiểu Bạch vội vàng dùng khinh công nhảy xuống.
Trong quá trình đó, hắn thiếu chút nữa bị Sơn Mạch Cự Nhân vung nắm đấm, một quyền đấm chết trên không trung, lực lượng của nó cực kỳ kinh khủng!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận