Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


"Được, giao cho chúng ta." Kha Sương nói.
"Ừm, chúng ta sẽ nhanh chóng đem tinh hạch về!" Kha Tuyết nói.
Tô Tiểu Bạch nghe vậy thì rất cảm động.

Hắn gật đầu một cái, đáp.
"Vậy thì giao hết cho các ngươi! Nhất định phải chú ý an toàn, gặp được nguy hiểm thì phải lui lại, về đây rồi chúng ta bàn xem nên xử lý như thế nào.”
Kha Sương và Kha Tuyết đồng thanh đáp, sau đó lập tức xuất phát.

Bây giờ, tình huống khẩn cấp.

Không có thời gian để lãng phí.

Cho nên hai người nhất định phải nắm chặt toàn bộ thời gian, tranh thủ từng giây xử lý những vấn đề này.

Chỉ có như thế mới có thể nhanh chóng giải quyết hết toàn bộ mâu thuẫn!

Hai người xuất phát! Tô Tiểu Bạch đặt hết kỳ vọng và hai người.

Đồng thời hắn cũng không muốn cho hai người gặp chuyện, tiến độ có thể chậm một chút, nếu nhanh mà lại ảnh hưởng tới an toàn thì được không bù mất.

Hắn hoàn toàn không muốn nhìn thấy cảnh đó.
Đương nhiên là như vậy rồi, Tô Tiểu Bạch luôn là người như thế, hắn rất quan tâm người bên cạnh hắn, nhất là hai vị thê tử của hắn.

Trước khi đi, hắn hỏi thăm Kha Sương và Kha Tuyết, muốn biết hai người cần thời gian bao lâu mới có thể hoàn thành nhiệm vụ này.
Như vậy hắn mới có thể tính toán được.

Kha Sương và Kha Tuyết suy nghĩ một chút.

Hai người cảm thấy hẳn là ba ngày là sẽ xong.

Ba ngày cũng không phải là một thời gian dài.


Thậm chí có thể nói là quá nhanh chóng.

Bởi vì, Tô Tiểu Bạch cần là một vạn viên tinh hạch của ma thú! Phải giết từng con mới được, như vậy cũng có nghĩa là hai người phải giết mười ngàn con ma thú mới được.
Cho dù chia ra hai người làm thì số ma thú mà hai người phải giết mỗi ngày cũng vô cùng nhiều, có thể nói là chiến đấu không ngừng nghỉ! Thật sự là vô cùng vất vả.

Nhưng mà, trước mắt cũng không có biện pháp gì tốt hơn, chỉ có thể khổ cực cho hai người.
Dù sao, Kha Sương và Kha Tuyết lại không có năng lực vững chắc khí tức của linh thạch, việc này chỉ có hắn làm được.

Mà chỉ sợ là trên thế gian này cũng không có người nào thích hợp làm chuyện này hơn hắn! Cũng có nghĩa là công việc của Tô Tiểu Bạch là không ai có thể thay thế được, hắn trở thành một nhân vật rất trọng yếu!
Nghĩ tới đây, Tô Tiểu Bạch đột nhiên hối hận lúc ấy trong trận chiến bảo vệ Diệu Hoa Môn thì hắn không có giữ lại tinh hạch của các ma thú bị hắn giết chết, đến lúc này, cho dù tạm thời đi kiếm linh thạch thì cũng đã muộn, nhưng mà cũng đâu còn cách nào khác nữa đâu.
Dù sao, một khi giết chết ma thú thì nhất định phải lấy tinh hạch của nó đi ngay lập tức, thường ngày linh thạch của đám ma thú này cũng không có nhiều tác dụng gì cho nên hắn cũng không có bổ sung, nên bây giờ gặp phải chuyện này khiến cho hắn rất bất đắc dĩ.
Chỉ có thể khiến cho đám ma thú đó chịu khổ một chút, giết mười ngàn con! Đương nhiên là sinh vật như ma thú thì giết nó cũng sẽ không có ai đau lòng, thậm chí còn có người cho rằng phải giết nhiều một chút, giết càng nhiều càng tốt.
Càng giết chết nhiều ma thú thì chính là càng cống hiến nhiều hơn cho thế giới này.

Bởi vì thường ngày, ma thú gây ra mối nguy hại quá lớn, loại sinh vật này chỉ biết tập kích cái này, tập kích cái kia khắp nơi, hoàn toàn không có lý do gì để để cho bọn chúng sống sót cả.

Đương nhiên, nếu như cho Tô Tiểu Bạch một lựa chọn là giết chết tất cả ma thú trên thế giới hay là giết chết toàn bộ người trong Ma Vực thì hắn sẽ lựa chọn giết chết toàn bộ người trong Ma Vực.
Dù sao cho dù ma thú có uy hiếp to lớn như thế nào đi nữa thì cũng sẽ không tà ác và tàn nhẫn như người trong Ma Vực.
Dù sao thì đám người trong Ma Vực cũng là người, trời sinh thì đã có tính nguy hại cao hơn ma thú rồi!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận