Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Mọi người bắt đầu đi tới lối vào Ma Vực.

Để tiết kiệm thể lực bọn họ chọn cưỡi Huyễn Linh Long.

Khả năng chịu tải của Huyễn Linh Long rất tốt.

Tuy rằng phải chở ba người nhưng không có vấn đề gì.

Thậm chí gấp ba lần số người này cũng không có vấn đề.

Tốc độ phi hành của Huyễn Linh Long không thể sánh bằng với trình độ chạy bằng khinh công của ba người Tô Tiểu Bạch.

Nhưng mà bù lại rất thoải mái còn tiết kiệm thể lực.

Chỉ cần ngồi yên trên người Huyễn Linh Long là được rồi.

Còn về Huyễn Linh Long có cảm thấy mệt mỏi hay không?
Vậy thì không có gì.

Thứ nhất bởi vì chút sức nặng với lộ trình này chưa là gì đối với Huyễn Linh Long.

Thứ hai là bởi vì lúc bọn họ tới nơi sẽ thu hồi Huyễn Linh Long lại để cho nó nghỉ ngơi.

Từ đó có thể nhanh chóng khôi phục thể lực.

Vậy thì không cần lo lắng quá nhiều vấn đề nữa.


Tô Tiểu Bạch rất vừa lòng.

Bởi vì cách này có thể giải quyết hoàn toàn vấn đề tiêu hao thể lực.

Hắn thấy gốc rễ của vấn đề này là ở chỗ làm sao giải quyết được việc thay phiên nghỉ ngơi.

Lợi dụng Huyễn Linh Long để “thay ca” là có thể tăng thời gian nghỉ ngơi của ba người đến mức lớn nhất, ít nhất cũng được một đêm.

Mà đây là một điểm rất quan trọng.

Cưỡi Huyễn Linh Long phi hành ở trên trời cũng làm người ta cảm thấy khá thú vị.

Phong cảnh rất đẹp.

Trong hoảng hốt còn có ảo giác là mình đã học xong thuật phi hành! Nghe nói, cường giả thật sự đều có thể đạp không đi.

Tô Tiểu Bạch không có cảnh giới này.

Hắn cũng không có trình độ đạp không đi.

Thậm chí hắn còn nghi ngờ.

Thật sự tồn tại cường giả đạp không đi sao?
Thật sự có cường giả học được phi hành ở trên không trung sao?
Nếu như có thì hắn rất kính nể.

Đương nhiên là nhân tài cường giả sắp thành tiên mới làm được.


Bởi vì dấu hiệu thành tiên là gì?
Chính là có thể cưỡi mây, có thể thuận gió tự do bay lượn trên bầu trời.

Người làm được như vậy có lĩnh ngộ rất lớn.

Từ đó mới có thể được thiên đạo thu nhận.

Nếu không thì không thể đạt tới cảnh giới này.

Tô Tiểu Bạch thấy, nếu ngày nào đó mình có thể đạp không đi, thuận gió bay lượn thì sẽ biết được đại khái khi nào mình có thể phi thăng thành tiên.

Bởi vì lúc làm được đến chiêu thức này thì cũng không còn xa nữa.

Thật ra Tô Tiểu Bạch có thể ngụy trang đạp không đi nhưng dù sao cũng không phải thật.

Có ý gì?
Ý là hắn có thể tạo ra chỗ dừng chân trên không bằng cách điều khiển linh khí phong sau đó giẫm lên chỗ dừng chân rồi tiếp tục di chuyển và chảy.

Có thể dùng kỹ xảo nhỏ này đi lừa gạt người khác để bọn họ nghĩ là mình lĩnh ngộ được thiên đạo.

Nhưng mà, Tô Tiểu Bạch không làm như vậy.

Vì sao?
Đương nhiên là bởi vì hắn rất hiểu một đạo lý.

Chính là lừa được người khác nhưng không lừa được chính mình.

Người đang làm, trời đang nhìn.

Càng muốn đầu cơ trục lợi, thì đối tượng ngụy trang càng không thể thực hiện được ý tưởng chân chính.

Đây là ý gì?
Ý là thiên đạo sẽ không tàn thành hành vi của ngươi.

Vậy thì sao ngươi có thể lĩnh ngộ được quy luật chân chính của thiên đạo đây?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận