Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


*Chung nơi cư trú
Tô Tiểu Bạch thấy thi cốt đạo nhân cười ha ha, nhíu mày.

Hắn biết người đứng ở trước mặt là một kẻ địch mạnh.

Trình độ cường đại của thi cốt đạo nhân đã vượt ngoài tưởng tượng của hắn.

Không biết hắn đã mạnh lên bao nhiêu so với trước khi vào Ma Vực?
Nhưng dù thế nào Tô Tiểu Bạch vẫn nhớ rõ một chuyện.

Đó là kẻ kịch phát điên đã đi hấp thu sức mạnh của đồng đạo mình, bây giờ đã tạo thành một loại năng lượng không ổn định rất quỷ dị.

Loại năng lượng này chứa đầy hơi thở tử linh này quá mạnh.

Nhưng mà đây không phải là đặc điểm tiêu biểu của kẻ địch sao.

Hơi thở của thi cốt đạo nhân đặc biệt ở chỗ nó không thuộc về một linh hồn nào.

Có ý gì?
Tương đương với thi cốt đạo nhân trói buộc linh hồn của bọn họ ở trên người mình.

Nói cách khác, nếu nhìn từ góc độ linh hồn thì lúc này người đang đứng ở trước mặt Tô Tiểu Bạch không phải thi cốt đạo nhân.

Mà là một đám người.

Chỉ là cầm đầu những người thống khổ, chịu đủ tra tấn, không thể yên nghỉ này là thi cốt đạo nhân mà thôi.

Hắn có thể khống chế những người khác.


Theo một cấp độ nào đó thì thân hình của thi cốt đạo nhân là một linh hồn hoặc nên nói là một vật chứa hỗn hợp nguyền rủa.

Thật sự làm người ta thấy chấn động.

Bởi vì lần đầu tiên Tô Tiểu Bạch nhìn thấy một cơ thể người như vậy.

Bình thường thì loại vật hỗn hợp linh hồn này thường là một số ma vật với tạo vật.

Nhưng mà thi cốt đạo nhân lại dùng thân thể làm được chuyện này.

Điều này làm người ta rất kinh ngạc.

Rất khoa trương.

Tô Tiểu Bạch đã bị chấn động mạnh.

Ở phương diện này, hắn sẵn sàng gọi thi cốt đạo nhân một tiếng sư phụ.

Nhưng mà theo hắn thấy thi cốt đạo nhân nghiên cứu tà thuật ngoại môn này, không biết đã hại chết bao nhiêu người.

Người như vậy cũng xứng được kính trọng sao?
Hắn thấy, không xứng.

Cho nên Tô Tiểu Bạch sẽ không gọi hắn là sư phụ.

Thậm chí hắn còn không thèm kính trọng thi cốt đạo nhân.

Vì sao lại phải kính trọng một tên súc sinh?

Thật ra nói hắn là súc sinh còn là sỉ nhục súc sinh.

Bởi vì ít nhất súc sinh sẽ không hại người.

Nhưng hắn thì sao?
Hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

Cho nên, Tô Tiểu Bạch sẽ không giữ một chút kính trọng gì đối với thi cốt đạo nhân.

Chỉ có như vậy mới phù hợp với thiên đạo.

Nhưng mà dù như vậy thì cảm giác chấn động vẫn không giảm.

Tô Tiểu Bạch thật sự cảm thấy rất khó tin.

Loại cảm giác này còn mãnh liệt hơn lúc ban ngày nhìn thấy người khổng lồ sơn mạch.

Phải biết là, người khổng lồ sơn mạch chỉ hơi to một chút mà thôi.

Không có chỗ nào đặc biệt cả.

Nhưng còn thi cốt đạo nhân?
Hắn không giống vậy.

Thật ra ít nhất Tô Tiểu Bạch vẫn phân biệt được hơi thở này.

Nếu như đổi lại là người bình thường thì sao?
Nếu là người bình thường ở đây thì Tô Tiểu Bạch có thể khẳng định hắn không thể phát hiện ra chỗ khác thường của hơi thở này.

Vì sao?
Bởi vì Tô Tiểu Bạch là chuyên gia ở phương diện này, biết rõ thăm dò những linh lực này khó đến mức nào.

Người tu luyện bình thường không thể làm được.

Bởi vì thăm dò những linh lực này rất khó khăn, người bình thường cùng lắm chỉ thấy được có hơi vặn vẹo, không nhìn ra được đây là linh hồn của rất nhiều người.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận