Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


"Từ từ! Đừng đánh”
Thi cốt đạo nhân vội vàng kêu lên.
Tô Tiểu Bạch nghe được lời này, tạm thời thu tay lại, muốn xem thử hắn còn gì muốn nói.

Đương nhiên là trong lúc này Tô Tiểu Bạch vẫn luôn cảnh giác.
Mục đích là cảnh giác hắn ta đột nhiên thay đổi, giở trò đánh lén! Thái độ của Tô Tiểu Bạch vô cùng rõ ràng.
Dám can đảm đánh lén phải không? Vậy thì ngươi đáng phải chết!
Hơn nữa, nhất định sẽ chết vô cùng bi thảm, vô cùng khó coi, khiến cho người ta nhìn thấy sẽ phải mỉn cười! Tô Tiểu Bạch nghĩ đến đây, thì mở miệng nói.
"Thế nào, Thi cốt đạo nhân? Còn có di ngôn muốn nói sao? Nói lẹ đi! "
"Tô Tiểu Bạch, cầu xin ngươi hãy tha cho ta lần này! "
Thi cốt đạo nhân khóc lóc thảm thiết nói:" Sau này, ta sẽ không dám làm như vậy nữa! "
"Ồ? bây giờ còn biết xin tha, lúc trước sao không làm vậy? "
Tô Tiểu Bạch nghe hắn xin tha, lập tức nảy sinh sự chán ghét.

Hắn cảm thấy càng thêm bực bội!
Nghe nói Tô Tiểu Bạch nói như vậy, Thi cốt đạo nhân đã vội vàng bổ sung nói.
"Từ từ! Nghe ta nói xong đã! "
"Nói đi! "
Tô Tiểu Bạch quyết định nghe thử coi rốt cuộc thì hắn còn lời nào để biện minh cho mình nữa.
Hắn đã sẵn sàng để nghe một bài thuyết trình về bản thân đáng thương thê thảm cỡ nào, những lời này hắn nghe cho có mà thôi chứ không hề dao động.
Vì sao lại vậy?
Thật ra thì cũng không phải Tô Tiểu Bạch có ý chí sắt đá.

Chỉ đơn giản là không tin mà thôi.
Cho dù có những chuyện nói đến nổi mà khiến cho Tô Tiểu Bạch đều phải tin, thì cũng sẽ không thay đổi được thái độ của hắn.

Thái độ của Tô Tiểu Bạch vẫn luôn vô cùng rõ ràng.
Một đó chính là cái thằng cha Thi cốt đạo nhân này phải chết!
Hắn ác ôn đến như vậy, nếu như không chết đi, như vậy thì thật sự chẳng còn lý gì mà nói nữa rồi.

Cũng chẳng cần thiết mà nhắc đến thiên đạo làm gì?
Nếu như nói một kẻ cùng hung cực ác quá thảm thương, chúng ta nên đồng tình với hắn, vậy thì chẳng lẽ những người mà bị hắn hại lại không không thảm thương hay sao chú?
Còn chưa nói đến những thứ khác, chỉ cần nhắc đến những người trong môn phái bị hắn hại và còn có ngưởi của quốc gia kia nữa.

Chỉ riêng tánh mạng của những người này cũng đủ trở thành lý do để Tô Tiểu Bạch lấy đi tánh mạng của hắn rồi.
Thậm chí chỉ có thể giết được hắn một lần, đã là hết sức dễ dàng cho hắn rồi.
Theo như suy nghĩ của Tô Tiểu Bạch, một kẻ ác nhân như vậy thì cho dù là có phải giết hắn ngàn vạn lần, cũng chẳng hề quá đáng! Còn trông cậy vào chuyện Tô Tiểu Bạch buông tha cho hắn hay sao?
Quả thực là si tâm vọng tưởng!

Đương nhiên, Thi cốt đạo nhân cũng sẽ không chỉ có nói suông như vậy để cho người ta buông tha cho mình mà thôi.

Hắn cũng sẽ lấy ra những lý do để khiến cho người ta buông tha cho bản thân hắn.
Bởi vậy, Thi cốt đạo nhân vội vàng bắt đầu bổ sung thêm vào.
Hắn phải nói rõ lý do khiến Tô Tiểu Bạch nên buông tha cho hắn, hơn nữa hy vọng Tô Tiểu Bạch có thể đồng ý! Vì thế, Thi cốt đạo nhân đã mở miệng.
Hắn vội vàng ho khan một cái, bắt đầu nói.
"Tô Tiểu Bạch, ngươi buông tha cho ta, ta sẽ giúp ngươi đối phó với người của Ma Vực, ngươi thấy sao! "
"Ồ, phải vậy không? "
Tô Tiểu Bạch nghe hắn nói như vậy, cười ha hả, rồi mở miệng hỏi hắn:" Nếu đã là như vậy, ta sẽ hỏi một câu ngươi.

Ngươi có biết mục đích lần này ta đến đây không? "
"Là muốn giết người của Ma Vực.

"
Hắn vội vàng nói.
"Không sai! "
Ngay sau đó Tô Tiểu Bạch còn nói thêm:" Xem ra ngươi vẫn hiểu rõ.


Như vậy, tiếp theo hãy trả lời câu hỏi ta hỏi ngươi, ngươi có phải là người của Ma Vực không? "
"Không phải! "
Thi cốt đạo nhân vội vàng lắc đầu nói.
"Thật vậy sao? Nhưng ta lại cho rằng phải.

"
Tô Tiểu Bạch nhàn nhạt mở miệng nói.
"Sau này ta đã phân rõ giới hạn với bọn họ, đã không phải từ lâu rồi! "
Thi cốt đạo nhân nghe thấy lời nói này, vội vàng trả lời
"A, đã muộn mất rồi! "
Tô Tiểu Bạch nói xong, một kiếm đâm tới!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận