Ta Có Một Bầy Họa Thủy



Edit: Jung Ad

Trên dưới Trường Hi cung đều cảm thấy, cảm xúc của Hoàng hậu nương nương không tốt.

Ban đầu có người nghi ngờ là do trời nóng, cẩn thận suy nghĩ lại thấy không đúng, nương nương nhà mình và người bình thường không giống nhau, nàng không sợ lạnh cũng không sợ nóng, vậy thì tại sao lại như thế?

Thái giám Cát Tường nói: "Có lẽ liên quan đến Hoàng Thượng, trước đó nương nương đến ngự tiền một chuyến, trở về lập tức mất hứng."

"Ngươi nói là Hoàng Thượng à? Chẳng phải Hoàng Thượng yêu thương nương nương nhất sao?"

"Yêu thương thì yêu thương, trước đây chuyện như vậy cũng từng xảy ra, Hoàng Thượng bị nhốt ở bên ngoài vào không được cũng có vài lần."

Cung nữ bên trong có tâm lớn cười nói: "Nương nương náo loạn một chút với Hoàng Thượng mà thôi, tại sao cần phải gấp gáp như vậy?"

"Tại sao không cần? Thường ngày mỗi lần uống canh tuyết nhĩ chỉ dùng nửa bát, trái cây trên mâm cũng ăn không bao nhiêu, điểm tâm dứt khoát không đụng vào, ta nói đổi mấy thứ đưa tới nương nương còn không cho..."

Có vài người là thật sự để bụng, cũng không có qua loa.

Dù sao trong lòng chủ tử có chuyện nàng không nói ai biết người đang suy nghĩ chuyện gì?

Bỗng nhiên có người nảy ý hay nói: "Lúc này hẳn là nên để Công chúa đi, Công chúa khiến người khác yêu thích như vậy nhất định có thể chọc nương nương vui vẻ."

Thật sự đã có người nói thầm hai câu trước mặt Lục Lục, vị trí thứ nhất trong lòng Lục Lục chính là nương của nàng, nghe nói nương không chịu ăn cái gì thì sao??? Nàng tự mình giám sát tiểu cung nữ rửa sạch nho, tự mình bưng lấy lau sạch nước rồi đi vào trong phòng.

Phùng Niệm cũng không phải thật sự mất hứng, nàng chỉ có hơi hoảng hốt.

Từ khi nghe Bùi Càn nói xong, nếu có Cửu Hoàng tử sẽ đặt tên cho hắn là Quang, Phùng Niệm vẫn đang suy nghĩ phụ tử Bùi gia đều là sinh vật kỳ quái gì?

Cha lấy tên cho nhi tử là bồi thường tiền, nhi tử không những không ầm ĩ, còn định lấy tên hắn phát dương quang đại, quyết định đứa bé do mình và Hoàng hậu sinh ra phải gọi là Bùi Quang.

Hắn cũng không nghĩ tới sau này Bùi Quang đăng cơ lại sinh ra nhi tử làm sao bây giờ???

Lúc ấy Phùng Niệm đã muốn vuốt vuốt y, kết quả không đúng lúc, có quan viên tiến cung cầu kiến, hình như có chuyện gì gấp muốn trao đổi với Bùi Càn. Cân nhắc đến Cửu Hoàng tử ngay cả phôi thai cũng chưa có, Phùng Niệm chủ động tạm dừng thảo luận với y, để bọn họ thương lượng chính sự đi. Bởi vì lúc ấy không có nói rõ ràng, nàng trở về vẫn luôn suy nghĩ, nghĩ chuyện này làm sao còn có tâm tư vui chơi giải trí được?

Nữ nhi không giống như vậy, nữ nhi sang đây nàng lập tức tạm thời buông cái tên Bùi Quang này xuống, Phùng Niệm đứng lên đi hai bước nhận lấy dĩa nho từ trong ngực nàng, lại dùng một tay ôm lấy nữ nhi.

Ôi, thật đừng nói!

Khuê nữ cực kỳ nặng!

"Nho thơm như vậy tại sao không tự mình ăn? Tất cả đều đưa tới cho nương rồi."

Lục Lục khẽ nâng đầu lên, mở to đôi mắt ngập nước nhìn Phùng Niệm: "Thủy Tụ nói nương ăn rất ít, nương đã lớn như vậy còn kén ăn."

Rõ ràng vẫn là một đứa bé, nói chuyện lại giống như người lớn, Phùng Niệm nghe xong chỉ cảm thấy buồn cười, nàng đang muốn nói không phải kén ăn, Lục Lục còn nói: "Kén ăn thì kén ăn, ai bảo người là nương ta chứ."

Khi nàng nói xong lời này gương mặt thật sự bất đắc dĩ, trên mặt giống như đang viết người không đúng nhưng ta tha thứ người rồi.

Phùng Niệm cũng nhịn không được nữa, cười lên.

Nàng đặt đĩa xuống, bàn tay rảnh rỗi bóp khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt của khuê nữ: "Bảo Bảo tri kỉ như thế?"

Sau khi được khen thưởng mặt tiểu cô nương ửng hồng, hai mắt cũng sáng long lanh: "Nương mau ăn đi!"

Nữ nhi tự mình đưa tới, nàng có thể không ăn sao?

Phùng Niệm ôm nàng ngồi xuống, vừa ăn vừa nhìn nàng, nhìn một chút liền muốn đút cho nữ nhi, Lục Lục lắc đầu như trống lúc lắc, nói đừng bảo nàng nếm thử!

Nàng siêu nghiêm khắc, trông coi thân mẫu ăn ít nhất nửa dĩa to, mới giơ cao đánh khẽ buông tha.

Lúc có Lục Lục ở bên cạnh, Phùng Niệm không hề nghi ngờ rất vui vẻ, cũng không rảnh rỗi suy nghĩ những chuyện có hay không kia, chờ sau khi nàng đi rồi, những suy nghĩ từ bồi thường tiền đến trống trơn lại tiếp tục.

Đúng lúc Tô phi đến thỉnh an, Phùng Niệm nhớ tới hiện giờ Bát Hoàng tử được nuôi dưỡng ở Chiêu Dương cung, vì vậy hỏi nàng ta: "Tên của Bát Hoàng tử, muội thích không?"

Dùng lương tâm mà nói sao?

Lúc ấy Phan Quý nhân giày vò đến giày vò đi đổi lấy kết quả này, Tô phi đều cười chết rồi. Kết quả Bát Hoàng tử được ghi tạc dưới danh nghĩa nàng ta thành nhi tử của mình, Tô phi lập tức có cảm giác lấy đá đập chân mình.

Nghĩ đến lúc trước có rất nhiều chuyện mình từng khiển trách Phan Quý nhân, ghét bỏ nàng ta nói không nên lời.

Hoàng hậu nương nương hỏi tới, Tô phi nói rất tốt.

"Rất tốt? Thật lòng sao?"

Tô phi vẫy tay đuổi Trần ma ma các nàng ra ngoài, mới nhỏ giọng nói với Phùng Niệm: "Vốn là rất tốt, ai ngờ hắn thành con của ta, thành thật mà nói trong lòng ta chắc chắn có một chút không vừa ý, nhưng người cũng biết Hoàng Thượng người này, hắn còn có thể đồng ý đổi lại lần nữa sao? Không thể nào. Ta nghĩ một cách khác, những chữ khác đều có thể phát âm khác nhau, chữ V này lại không được sao? Ta ghi chú cho nó được chứ?"

...

Vạn Trinh Nhi: "Xem thường Tô phi rồi, đầu óc nàng ta còn tốt."

Tây Thi: "..."

Phùng Tiểu Liên: "Tô phi: Bản cung nói nó không phải chó thì nó cũng không phải là chó, coi như trước đây là chó, hiện giờ cũng không phải chó."

Vương Chính Quân: "Tình thương của mẫu thân thật vĩ đại."

Đông Ca: "Quá vĩ đại rồi."

Đát Kỷ: "Chỉ sợ Tô phi quản được người hầu ở trong cung nhưng lại không quản được Bùi Càn."

Vương Chính Quân: "Không sao hết, Bùi Càn cũng không có mấy khi gọi tên con mình, hắn gọi chủ group chúng ta đều gọi là Hoàng hậu, gọi nhi tử đều gọi theo số thứ tự. Cha Tô phi là Hữu tướng đấy, tùy tiện dùng một chút quyền lực việc này sẽ thành công, phía sau để lộ bị chỉ trích còn có chủ group chúng ta bảo vệ, tỷ xem Tô phi cũng không phải làm lén lút, nàng ta đã chào hỏi trước."

Phan Ngọc Nhi: "Nàng ta thay đổi, nàng ta cũng không còn là người ngốc nghếch mà ta biết!"

Lữ Trĩ: "Người khi còn trẻ chỉ nghĩ đến tình tình ái ái nàng ta không làm chuyện ngu xuẩn ai làm chuyện ngu xuẩn đây? Hiện tại giải phóng ra ngoài chẳng phải thông minh hơn sao?"

...

Tô phi sử dụng lừa mình dối người ** tới đối phó Bùi Càn đặt tên mù quáng, chiêu này dùng cho Cửu Hoàng tử không tốt nha, Bùi Càn người ta mới nói, không phải y coi trọng cái chữ này, y chỉ là thích ý nghĩa đền hết ánh sáng kia mà thôi! Phùng Niệm cảm thấy y cũng không phải thích ý này, y chỉ nghĩ đến tên mình là Bùi Càn đây không phải là kiếm tiền mỗi ngày, cảm thấy dù sao lấy tên này cũng không có việc gì, mới muốn kéo nhi tử xuống nước cùng y.

Làm không tốt còn muốn tạo ra một vị Hoàng đế cướp C vị nổi tiếng trên toàn internet.

Tô phi cung cấp một loại ý nghĩ mới, mặc dù Phùng Niệm không có tiếp thu, nhưng vẫn nở nụ cười. Sau đó Tô phi cáo từ rời đi, sau khi đi ra ngoài chỉ nghe thấy người hầu Trường Hi cung nói:

//
""""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui