Ta Có Một Bầy Họa Thủy



Edit: Jung Ad

Trước đây Phùng Niệm đã từng buồn bực, ở bên kia Bùi Càn muốn lấy tên cho nhi tử là Quang Quang, tại sao mình lại không phản đối chứ?

Trước đó nàng đã nghĩ tới rất nhiều khả năng, chẳng hạn như bên kia địa vị không đủ cao, hoặc là không đủ sủng ái nên hệ thống không có nhiều kỹ năng có thể sử dụng như vậy... Nhưng thật ra những thứ này đều không đủ để trở thành lý do, làm mẫu thân muốn đổi tên cho nhi tử còn có thể nghĩ không ra cách ư?

Sau khi nghe Tần thị nói, Phùng Niệm nghĩ đến một khả năng ――

Có lẽ bên kia nàng cũng từng cố gắng, sau đó phát hiện gọi bằng cái tên khác cũng không tốt bằng Quang Quang, hơn nữa nhi tử sinh ra giống Bùi Càn như đúc phù hợp với cái tên này.

Làm hồi lâu, dựa vào đạo lý mà bảo vệ quyền lợi cho hắn vẫn là chuyện dư thừa???

Phùng Niệm ngồi ở đó thật lâu vẫn không có hoãn lại được, năm phút đồng hồ nhanh chóng trôi qua, Tần thị tìm về chính mình mới phát hiện Hoàng hậu hoảng hồn mới hỏi: "Nương nương có tâm sự à?"

Cũng không phải tâm sự, chỉ là cảm thấy sau này nên cẩn thận hơn một chút, coi như nghe được tin tức bất ngờ nào đó cũng không nên sốt ruột, nên tìm hiểu thêm một chút.

Mỗi lần đều có thể thu hoạch được tình báo quan trọng từ chỗ Tần thị, bản thân Phùng Niệm cũng thích nàng ta, liền nhắc tới chuyện tuyển tú vào đầu mùa xuân năm sau, nói Hoàng Thượng có ý tuyển vài người cho các nhi tử.

Tần thị không hiểu ý của nàng, cứ nhìn chằm chằm vào nàng.

Phùng Niệm cười nói: "Ta đã sớm nói ngươi ở trong cung của ta không cần phải căng thẳng như vậy, đối với ngươi ta không có ý kiến. Tuyển người cho các Hoàng tử là chủ ý của Hoàng Thượng, bản cung chỉ quản một chút quá trình tổng tuyển chọn mà thôi, chủ ý này không phải là ta lấy. Nếu tình cảm giữa ngươi cùng Đại Hoàng tử đã rất tốt coi như ta chưa nói gì, tình cảm vẫn chưa tới nơi tới chốn, còn hơn nửa năm cố gắng bồi dưỡng một chút, tốt xấu cũng là chính phi."

"Nương nương có biết hay không, người bên ngoài nói về ta, điện hạ cũng không quá thích ta."

Đóng cửa lại là một chuyện, ở bên ngoài Tần thị vẫn cực kỳ sĩ diện đấy, nhưng nói ra lời này, thật sự là gần đây bị kích thích quá lớn.

Phùng Niệm rất nghiêm túc nói: "Trong cuộc sống này, mười phần thì có hết tám, chín phần không như ý rồi. Cũng không thể canh cánh trong lòng những chuyện đã xảy ra, điều này không cần thiết cũng không phải chuyện tốt. Chuyện đã như vậy, tại sao nó lại không quan trọng, ngươi nên làm như thế nào mới là điều quan trọng nhất. Ngươi hẳn là cũng đã được nghe nói về gút mắc của bản cung cùng Bùi Trạch và Phùng Hi, lúc đầu một câu ta cũng không hỏi, tức giận một trận liền quyết định tiến cung, bắt đầu cuộc sống mới thì sẽ không sa vào chuyện cũ nữa."

"Người nói rất có lý, nhưng chẳng lẽ ta còn có lựa chọn khác sao?"

"Đương nhiên ngươi có thể lựa chọn, cách thứ nhất là cứng rắn với Bùi Hứa, nghĩ cách bắt được hắn ta, chọn cách này ngươi phải tạm thời thu lại tính tình, ngươi phải hiểu rõ hắn ta quan tâm hắn ta dùng các loại biện pháp đối tốt với hắn ta, trước tiên phải đánh hạ được người, sau khi đánh hạ được muốn xoa nắn như thế nào mà không được? Không muốn phóng thấp tư thái như vậy ngươi còn có thể tìm Bùi Hứa nói chuyện, lập ra các quy củ trong phủ, nghĩa vụ của hắn ta và nghĩa vụ của ngươi đều phân chia rõ ràng, ước định sẽ không can thiệp vào chuyện của nhau, hai người hòa hòa khí khí sống với nhau."

Ngoại trừ hai cách trên thật ra còn có cách thứ ba, dứt khoát một chút, hắn ta đối với ngươi như thế nào ngươi liền đối với hắn ta như vậy... Cân nhắc đến thân phận Hoàng tử của Bùi Hứa, chỉ sợ Tần thị không dám cứng đối cứng với hắn ta, Phùng Niệm trực tiếp giấu đi không nói.

Phùng Niệm cảm thấy, Tần thị là người nắm được nhược điểm của Bùi Hứa, tùy tiện cũng có thể giải quyết hắn ta, sao đến mức bị động như vậy? Đã biết bí mật lớn nhất của hắn ta vậy mà không thể ngồi xuống nói chuyện? Sợ Bùi Hứa sẽ cực đoan sao?

Nếu như hắn ta có sự quyết đoán kia, đời trước đã làm ra chuyện lớn, có thể chịu thua thiệt cả đời à?

Lại nói Tần thị, nàng ta nghe xong cảm thấy hình như là có chuyện như vậy, nhưng chuyện này làm rất khó! Sau khi Tần thị rời đi, Phùng Niệm nhìn xem trong group nói như thế nào, chúng mỹ nhân cho rằng những lời vừa rồi tương đương nói vô ích.

Lữ Trĩ: "Nếu ta là nàng ta, trước tiên phải tranh thủ, tranh thủ không được thì đến nói chuyện, Bùi Hứa muốn bảo vệ bí mật của mình còn muốn có cuộc sống thanh tĩnh thì phải hầu hạ ta thật tốt, nếu không ta sẽ nói những chuyện của hắn ta cho Bùi Càn nghe."

Trần Viên Viên: "Còn có thể yêu cầu hòa ly, vì mỗi tháng một lần có cơ hội đặt câu hỏi Niệm Niệm cũng sẽ bảo vệ nàng ta."

Dương Ngọc Hoàn: "Nhưng nàng ta cũng không biết mình trở thành máy tình báo."

Hạ Cơ: "Không cần phải hòa ly, nàng ta không phải là nữ nhân có thể tự lập tự cường, ồn ào hòa ly làm không tốt trở về sẽ bị người ta ghét bỏ, bị nhiều người ta ghét bỏ nàng ta sẽ nghĩ cách tái giá, đối tượng tái giá gần như không có khả năng mạnh hơn Bùi Hứa, cuối cùng có khả năng sẽ hối hận."

Diệp Hách Na Lạp Hạnh Trinh: "Nàng ta sẽ không hòa ly, đại khái cũng không ra nổi quyết tâm nói chuyện cùng Bùi Hứa, hẳn là sẽ duy trì trạng thái như cũ."

Vi Hương Nhi: "Thật sự là bùn nhão không thể trát tường."

...

Trong kinh thành liên tiếp có chuyện vui, vô cùng náo nhiệt, cùng một thời gian, tại biên giới phía nam, Tiểu Triệu Tử đi theo xe vừa mới lấy được một nhóm nguyên thạch cực phẩm vận chuyển đến Vân Nam.

Đầu xuân hắn đã đến Thanh Lai quốc, gần nửa năm nay vẫn luôn không ngừng hoàn thành sứ mệnh Hoàng Thượng và Quý phi nương nương giao phó, trước đó đã để thị vệ chở về vài đợt, quả thật hắn đã không ngừng cố gắng phá nát thị trường đổ thạch của Thanh Lai quốc.

Vốn mỗi ngày trên đường đổ thạch đều có người phất nhanh, hiện tại mặc dù mở ra còn có phỉ thúy, nhưng chất lượng cũng không quá tốt.

Năm ngoái đã có dấu hiệu này, năm nay càng rõ ràng hơn, trong hai năm nay những người thường xuyên đến Thanh Lai quốc chọn nguyên thạch đều phát hiện phẩm chất càng ngày càng thấp, năm nay đổ thạch đều rất khó cược ra một khối có chất lượng tốt, đoạn thời gian trước có người mở ra được phỉ thúy cực phẩm, lúc ấy toàn bộ đường phố đổ thạch đều sôi trào, rất nhiều người đi đấu giá. Thật trùng hợp chủ nhân của nguyên thạch đó chính mình là một thương nhân buôn ngọc thạch, hắn ta từ chối các phương báo giá để cho người ta mở ra nhìn xem, người mở ra hối hận xanh ruột, hận không thể quay về mấy canh giờ trước đó...

Khối nguyên thạch lớn như vậy kết quả chỉ ra một lớp phỉ thúy rất mỏng, mỏng

//
""""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui