Ta Có Một Toà Đạo Quan


Y thuật tuyệt đối sẽ không khôi phục nhanh như vậy, cho dù là ngự y cũng không làm được điều này.Thấy vẻ mặt này của hắn, Giang chưởng quầy đoán được hắn đại khái cũng đã trải qua một số chuyện kỳ lạ: “Phó quan chủ biết những gì, ta cho rằng trong lòng ngươi hiểu rõ.” Thấy hắn không nói lời nào, nàng lại cười nói: “Chuyện trước đây ngươi chưa từng thấy, không có nghĩa nó không tồn tại, chỉ là hiện tại ngươi gặp may mắn gặp được mà thôi.”Nghe lời này, Triệu Hưng Thái biết nàng muốn nói với mình, những chuyện lúc trước gặp được không phải ảo giác.


Hắn có chút bất đắc dĩ nói: “May mắn này ta có thể không cần được sao?”Khi còn nhỏ bởi vì hay mơ thấy một lão nhân dạy hắn nấu ăn, sau đó người nhà nói đó là ông nội hắn hiển linh, cho nên với những chuyện như thế cũng không phải hoàn toàn không tin.

Nhưng hiện tại tự mình trải qua, hắn cảm thấy cả người hơi lạnh.Rốt cuộc người còn có thể nói đạo lý, nhưng quỷ thần thì không.“Không thể.” Giang chưởng quầy nói, “Ngươi nếu đã tới, vậy hỗ trợ chuẩn bị bữa tối đi, quan chủ nói rồi, không nuôi người rảnh rỗi.”Việc đã đến nước này, dù cho Triệu Hưng Thái còn chưa chấp nhận được những chuyện xảy ra hôm nay trước mắt cũng chỉ có thể nhận mệnh.Ba người ở trong phòng bếp bận rộn, đến khi làm xong một bàn thức ăn ngon, trời đã tối.Giang chưởng quầy sắp xếp thức ăn gọn gàng lên mâm, sau đó nói với Triệu Hưng Thái: “Hưng Thái, cùng ta đi đưa cơm.”Cố ý kêu hắn đi, hẳn là có chuyện muốn nói.Triệu Hưng Thái nhìn Dương sư phụ còn đang thu dọn, đáp một tiếng sau đó chủ động hỗ trợ bưng khay, đi ra khỏi nhà bếp.Nhà bếp ở phía sau phòng chính, từ nhà bếp đi qua chỉ vài bước chân.Có điều khi sắp tiến vào phòng chính, Giang chưởng quầy lại dừng bước, nói: “Hưng Thái, ngươi không có gì muốn nói cho ta sao?”Triệu Hưng Thái cũng ngừng lại theo, trầm giọng nói: “Một số tin tức của người ngoài mà thôi, ngài cũng muốn nghe sao?”“Đương nhiên không muốn.” Giang chưởng quầy cười một cái, “Ta và Dương sư phụ của ngươi chỉ muốn trải qua những ngày tháng yên bình, chuyện bên ngoài, không biết có lẽ càng tốt.”“Ta cũng cảm thấy như vậy.”Dăm ba câu, hai người đã đạt thành ăn ý.Trong chủ quan, Phó Yểu cười tủm tỉm nhìn Triệu lão gia ký tên.“Ta lần đầu tiên gặp một đạo sĩ nghèo như vậy.” Triệu lão gia nói thầm, ấn tay lên trên giấy nợ.“Lão gia tử thật là người sảng khoái.” Phó Yểu xác nhận biên lai không có sai lầm, sau đó thu vào trong người.Rốt cuộc đạt được thu chi cân bằng khiến Phó Yểu cả người vui vẻ, đặc biệt hào phóng lôi ra hai vò rượu từ hư không, bắt đầu cùng Triệu lão gia đối ẩm.……Ngày tiếp theo, chính là giao thừa.Bên ngoài tuyết lớn bay lả tả, Giang chưởng quầy giữ Triệu Hưng Thái ở lại qua năm rồi đi, Triệu Hưng Thái cũng không cự tuyệt.Sáng sớm, sau khi hắn và Giang chưởng quầy dán câu đối xuân trở về, đến phòng bếp đã thấy bên trong rượu thịt gạo và mì rau xanh xếp đầy.“Đây là……”“Thôn dân dưới chân núi đưa tới.” Dương đầu bếp giải thích, “Nói là tặng lễ năm mới cho quan chủ.”“Ồ.” Triệu Hưng Thái nhìn nguyên liệu nấu ăn, vô cùng tươi mới, xem ra thực thành tâm.Khi hắn chuẩn bị đem rau đi rửa, lại thấy bên ngoài nhà bếp đặt không ít bao đan bằng lá cây.

Hắn mở ra nhìn, bên trong mỗi một bao là những loại hạt quả khác nhau, như là hạt thông, đậu phộng, hạt dưa, tất cả đều được lột sạch sẽ.“Đây cũng là thôn dân dưới chân núi đưa tới?” Vậy thì quá thành tâm rồi.“Cái này không phải, đây là trong núi đưa tới.”“Trong núi? Trong núi cũng có người ở?” Triệu Hưng Thái nhìn núi rừng bị tuyết bao trùm phương xa, cảm thấy tò mò.“Ai nói chỉ người mới có thể mang đồ tới.” Giang chưởng quầy gõ hắn đầu, thúc giục: “Mau đi làm việc.


Hôm nay cơm tất niên phải làm mười hai món ăn, cẩn thận chậm trễ không kịp.”Bị gõ như vậy, Triệu Hưng Thái liền bỏ qua thắc mắc lúc trước, tiếp tục bận việc.……Vào đêm, tiệc giao thừa đúng giờ khai tịch.

Bàn tiệc, đặt ở trước tượng Tam Thanh, Phó Yểu ngồi ở giữa bàn, Tam Nương và Đại Lang một trái một phải, bên cạnh Đại Lang là Triệu lão gia —— đương nhiên, người bình thường nhìn không thấy, vợ chồng Dương thị và Triệu Hưng Thái ngồi ở hai sườn chỉ nghĩ là Phó Yểu để ra một vị trí trống.“Ta rốt cuộc có thể ăn được thịt kho tàu của Dương sư phụ.” Đại Lang vô cùng hưng phấn, trời biết hắn thèm thịt đã bao lâu.Triệu Hưng Thái nhìn thiếu niên áo đỏ mặt trắng, rõ ràng là mặt nghiêm nghị, giọng điệu lại vô cùng nhảy nhót, cảm thấy mí mắt giật giật.Ngoại trừ thiếu niên áo đỏ làm hắn cảm thấy đáng sợ, bên cạnh nữ tử áo trắng bên cạnh cũng khiến sống lưng hắn phát lạnh.


Hơn nữa ở giữa là vị quan chủ cả người áo đen ngay cả mặt cũng bị che mất…Đạo quan này…… thật ra là ổ quỷ đúng không?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận