Ta Có Thể Biến Thành Cá

Sở Tiên không hề hay biết âm mưu của hội Tần Đại Hải, hắn lái xe về bến cảng.

_Phong thúc, chú có biết chỗ nào bán hoặc nơi nào có khả năng săn bắt được cá lù đù vàng lớn và cá bahaba taipingensis này không? Sở Tiên hỏi Phong thúc ngồi bên cạnh.

_Cá bahaba taipingensis vô cùng hiếm gặp, cái này còn phải xem vận may, còn nếu là cá lù đù vàng lớn thì vẫn nghe thấy ở chợ cá có bán đấy, còn về đánh bắt hai loại cá này thì chẳng ai biết đâu tiểu Tiên. Phong thúc lắc đầu trả lời hắn.

Sở Tiên gật đầu nhẹ, so với cá bahaba taipingensis thì cá lù đù vàng lớn dễ kiếm hơn nhiều, không hiếm tới mức như vậy, còn về đánh bắt chúng đúng là khó hơn lên trời, chẳng có ai nắm được hai loài cá nổi tiếng và quý giá này sống ở đâu.

Xe đã tới phía bên ngoài của khu chợ cá, Phong thúc dẫn hắn đi vào bên trong chợ Ngư Bảo.

Chợ Ngư Bảo, Sở Tiên có đi tới đây hai lần, hắn cũng chẳng lạ lẫm gì nơi đây nữa, lão Vương vẫn như vậy vẫn ngồi trong cửa hàng cá kiểng của hắn.

_Tiểu Tiên, ở chỗ này, trong chợ Ngư Bảo có một tiệm chuyên bán các loài cá quý hiếm, ở trong bán ra toàn những loài cá biển ít thấy và khó tìm. Phong thúc gọi hắn tới trước một cửa tiệm.

Nội thất và cách bài trí của tiệm này tương đối cao cấp, thoạt nhìn qua không ai nghĩ là để bán cá cả, ở hai bên còn có cá vượt biển và cá mú, giá mỗi loại nằm trong tầm một trăm, hơn nữa cá còn là loại tươi sống.

Những loại cá này Sở Tiên thường xuyên gặp ở biển, cá đông lạnh và cá tươi giá hoàn toàn khác nhau, thế nên hơn một trăm tệ nửa cân cũng không phải là quá đắt.

Tiệm cá này bán rất nhiều loại cả biển, ở vị trí trung tâm còn đặt một cái bể thuỷ tinh, ở trong bể thuỷ tinh đặt một vài loại cá đông lạnh.

_Tiểu Tiên, hồi trước tôi nghe mọi người bảo nhà này có bán cá lù đù vàng lớn, không biết bây giờ còn nữa hay không. Phong thúc nhìn cậu nói một câu, sau đó tìm nhân viên trong tiệm hỏi:

_Xin hỏi chỗ các anh bây giờ còn cá lù đù vàng lớn không?

_Cá lù đù vàng lớn à, các vị định lấy con nặng bao nhiêu? Nhân viên bán hàng gật đầu rồi lập tức hỏi.

_Tuỳ, chỉ cần là loại cá lù đù vàng lớn là được. Kể cả là loại cá lù đù vàng lớn cân rưỡi hay cá lù đù vàng lớn nửa cân đi chăng nữa, thì chúng cũng thuộc giống cá lù đù, cái Sở Tiên cần không phải là kích cỡ hay cân nặng, mà quan trọng là gen chuẩn của giống cá đó.

_Vậy mời cậu qua đây xem, chúng tôi còn ba con cá lù đù vàng lớn, hai con hơn một cân còn con còn lại hơn cân rưỡi. Người phục vụ lập tức dẫn họ tới khu đông lạnh đằng sau giới thiệu.


_Chết mất rồi à? Sở Tiên nhìn thấy người nhân viên dẫn bọn họ tới tủ đông lạnh liền nhăn mặt lại.

_Đúng vậy, cá lù đù vàng lớn nuôi khó lắm, cá lù đù vàng lớn mà còn sống cực hiếm, không có mà bán ấy chứ, nhớ lần trước ở buổi triển lảm thuỷ sản quốc tế mở tại thành phố Kinh Hải có gặp vài con cá lù đù vàng lớn còn sống tung tăng, cậu mà muốn mua con còn sống khó lắm, hay là đi ra bến cảng thử vận may xem. Nhân viên phục vụ tận tình nói với bọn họ.

Sở Tiên hơi chau mày, hướng ánh mắt về phía ba con cá lù đù vàng lớn bị đông lạnh trong tủ.

Ba con cá lù đù vàng lớn nhìn là biết bị chết và nằm trong tủ đông lạnh một thời gian dài rồi, hắn không tra ra chúng thuộc thuộc tính gì, không có thuộc tính thì cũng đồng ý với việc không thu thập được gen của cá lù đù vàng lớn.

_Xem ra cá chết không được rồi. Sở Tiên hơi lắc đầu thất vọng, còn về chuyện tại sao lấy được gen từ máu của con cá Dunkleosteus hắn cũng không rõ, cũng có thể là do cá Dunkleosteus bao hàm năng lượng lớn, cũng có thể là do môi trường bảo tồn đặc biệt còn giữ được gen của nó.

_Ngoại trừ đi ra bến cảng ra thì không còn nơi nào có thể mua được cá lù đù vàng lớn còn sống nữa sao? Sở Tiên không cam tâm hỏi dồn người bán hàng.

_Có một nơi đấy, nhưng khá xa, hơn nữa cá lù đù vàng lớn là do người nuôi chứ không phải loại cá lớn lên trong biển, chỉ là cùng giống cá đó thôi chứ cũng không hoàn toàn là cá lù đù vàng lớn biển, thực ra ở thành phố Thanh Hải chúng ta có một khu nuôi cá chuyên nuôi cá lù đù vàng lớn, chỗ bọn họ bán vài chục tệ nửa cân, anh nghe giá có còn là cá lù đù vàng lớn nữa không? Ngươi phục vụ đó nghĩ ngợi xong nói ra.

_Ố? Nơi nào vậy? Hoá ra còn có người nuôi cá lù đù vàng lớn nữa à? Sở Tiên hiếu kì hỏi.

_Đương nhiên là có rồi, ở ven biển thành phố Thanh Hải có một khu nuôi cá, tôi nhớ là có một khu, còn nơi nữa, là ở quần đảo Nam Kỷ, còn được gọi là đồng cỏ xanh tự nhiên đấy, ở đó cũng có một khu nuôi cá lù đù vàng lớn, số lượng cực ít, nhưng lại có họ khá gần với giống cá lù đù, loại cá lù đù vàng lớn đấy giá không hề rẻ đâu, tầm ba trăm nửa cân. Nhân viên bán hàng tiếp tục bày cách cho họ.

_Khu nuôi cá ở thành phố Thanh Hải? Quần đảo Nam Kỷ? Sở Tiên hơi chau mày, Khu nuôi cá ở thành phố Thanh Hải hắn đã từng có dịp đi xem, còn về quần đảo Nam Kỷ ở Đông Hải thì hắn không biết, chỉ biết là cách Nam Hải hơm hai ngàn km, khoảng cách cũng hơi xa thật.

_Xin hỏi, anh có biết cá bahaba taipingensis ở chỗ nào bán không?

_Cái này thì không có đâu, thi thoảng có ngư dân nào may mắn đánh bắt được thì đem bán thôi, nếu như mà có nơi nào chuyên bán cá bahaba taipingensis này thì cảnh sát cũng dẹp tiệm của họ lâu rồi, dù sao thì loài cá này cũng thuộc động vật bảo hộ cấp hai mà. Mà với sự hiếm có của loài cá bahaba taipingensis này nếu anh muốn mua thì ở nước ta anh chỉ có thể dựa vào may mắn mà thôi. Nhưng ở Miến Điện cơ hội gặp được loài này tương đối lớn, rất nhiều loài cá bahaba taipingensis được các thương nhân mua về từ Miến Điện đấy. Người phục vụ đó trả lời câu hỏi của Sở Tiên một cách tận tình.

_Vâng, cảm ơn anh. Sở Tiên nghe xong gật gù rồi cùng Phong thúc đi ra khỏi khu chợ cá.

_Tiểu Tiên, sao cậu lại muốn mua những loại cá nổi tiếng và quý hiếm tới như vậy? Mua về ăn sao? Phong thúc vô cùng hiếu kì hỏi Sở Tiên.

_Mua về để nuôi. Sở Tiên cười.


Phong thúc sững người nhưng cũng không hỏi thêm gì.

_Đi thôi, chúng ta đi ra bến cảng xem xem. Sở Tiên đi cùng Phong thúc tới bến cảng, hai người đi một vòng quanh đó, hỏi han rất nhiều người nhưng không ai biết tung tích gì về hai loài cá này, cá lù đù vàng lớn cũng không hiếm gặp lắm, nhưng thậm chí có người còn chưa từng nhìn thấy giống cá ấy, chứ đừng nói tới cá bahaba taipingensis cực kì quý hiếm kia.

Sau đó, Sở Tiên đành đi theo cách mà người nhân viên bán hàng khi nãy chỉ cho hai nơi, hắn nghe ngóng được chỗ của khu nuôi cá lù đù vàng lớn.

Đến chập choạng tối, bọn Sở Tiên tới khu nuôi cá ở bên cạnh bờ biển, khu nuôi cá này không to lắm, nếu không muốn nói là khá nhỏ, hắn tâm niệm vừa động, sử dụng năng lực con mắt của thượng đế để rà quét khắp khu nuôi cá này, rất nhanh sau đó từng con cá một hiện rõ mồm một ra trong trí não hắn.

Nhưng nhìn số cá lù đù vàng lớn được nuôi ở khu nuôi cá này Sở Tiên chau mày lại tỏ vẻ không ưng ý:

_Năng lượng chỉ vỏn vẹn có hơn một trăm, hơn nữa tên cá từ cá cá lù đù vàng lớn biến thành cá lù đù vàng nhỏ, chả trách giá lại bèo bọt đến vậy, đúng là làm ăn phập phù, nuôi ra cái thành quả như vậy đấy, ngay tới cả gen của cá lù đù vàng lớn cũng bị thay đổi theo, đậu moá nó chứ.

“Đi ra biển tìm chăng? Thôi bỏ đi vậy, biển rộng bao la bạt ngàn như vậy, muốn gặp được loại cá ấy khó hơn hái sao trên trời, xác xuất là rất nhỏ”. Sở Tiên ngồi trên xe nghĩ ngợi rồi lắc đầu.

“Hay đi một chuyến ra Đông Hải?” Sở Tiên do dự một lúc rồi đi tới quyết định, dù sao cái tay nhân viên bán hàng đó cũng nhắc tới quần đảo Nam Kỷ có nuôi giống cá lù đù vàng lớn, hơn nữa lại khá là thuần chủng, chắc là gen cũng sẽ không bị xảy ra sự thay đổi lớn đâu.

Nếu hắn có cơ gặp được cá lù đù vàng lớn hay cá bahaba taipingensis còn sống, sau khi lấy được gen của chúng, thì bản thân về sau sẽ có khả năng nuôi dưỡng ra hai giống cá hiếm này, như vậy đối với sự phát triển của khu nuôi cá của hắn có lợi rất nhiều.

Về tới nhà, Sở Tiên nói với tiểu Dĩnh việc mình phải đi tới Đông Hải hai hôm, thì ôi thôi, tiểu Dĩnh lập tức mặt nặng mày nhẹ, dằn vặt hắn cả đêm.

Ngày hôm sau Sở Tiên vươi vai một cách sảng khoáng, sau khi tiễn tiểu Dĩnh ra ngoài và nhìn cô lái xe đi khuất tầm mắt, hắn tìm đám người cá.

_Ông chủ! Hai người cá Nhị Kiếm, Tam Kiếm đã có mặt đợi hắn ở trước cửa.

Sở Tiên gật đầu sau đó đi tới sân bay, ngồi máy bay bay một chuyến tới quần đảo Nam Kỷ.

Đảo Nam Kỷ là một quần đảo, cách thành phố Ôn Sơn năm mươi hải lí, là một đảo du lịch chưa phổ biến lắm.


Quần đảo Nam Kỷ là một khu bảo tồn thiên nhiên biển và là khu bảo tồn biển quốc gia, thuộc khu bảo tồn Sinh quyển Thế giới của UNESCO. Môi trường tự nhiên và các nguồn tài nguyên biển ở đây rất nhiều.

Cũng giống như các khu bảo tồn thiên nhiên khác, ở đây không được phép câu cá, chứ đừng nói là có thể bắt gặp được thuyền bè nào đang đánh bắt cá lang thang trên biển nữa, môi trường sinh thái rất tốt.

Khi Sở Tiên vừa đặt chân lên quần đảo này, ngay lập tức bị thu hút bởi vẻ đẹp của khu vực xung quanh. Cát vàng, thảm thực vật xanh, bầu trời xanh và đại dương xanh cùng những đám mây trắng bồng bềnh như đang mời gọi, đúng là một điểm thu hút du lịch vô cùng hấp dẫn, không khí trong lành vô cùng.

_Đi ăn cơm đã. Sở Tiên nhìn ngắm quang cảnh chung quanh, hắn bắt đầu cảm thấy đói bụng, đi được tầm vài phút liền gặp một quán ăn nhỏ.

Thiết bị máy móc ở Quần đảo Nam Kỷ không hiện đại phát triển so với những nơi khác, nhưng đồ ăn vặt hoàn toàn ngược lại, rất chi ngon miệng, gọi mấy món hải sản ra, Sở Tiên cùng hội Nhị Kiếm, Tam Kiếm bắt đầu thưởng thức hương vị biển cả.

_A Tú, a Tú, mau qua đây xem, xem xem tôi bắt được cái gì này? Lúc này, một thanh niên chạy tới, trong tay có cầm một cái xô hưng phấn hô lên một tiếng rồi chạy bổ qua chỗ người tên a Tú kia.

_Có thu hoạch gì hay ho không? Người tên a Tú là cô chủ, nhìn thấy chiếc xô tên tay hắn tiền cười hỏi.

_Nhìn nè, bào ngư to không, rất là hiếm thấy đấy. Cậu thanh niên đó lấy trong chiếc xô ra một con bào như rồi hưng phấn nói.

_Ố? Hán Thành, Cậu hên thật đấy, bắt được con bào ngư bự chảng như này. Cô chủ lấy con bào ngư lên ngắm nghía rồi vui vẻ nói.

_Tôi cũng không ngờ tới, tôi bơi tới một chỗ có nham thạch, ở dưới đấy thì gặp con bào ngư này. Cậu thanh niên đó vẫn chưa hết hưng phấn.

Sở Tiên nghe thấy biền bật cười, giá của bào ngư chênh lệch nhau một cách ngoạn mục, chênh nhau ở chỗ con bào ngư mà được nuôi thì chỉ hơn mười đồng thôi, nhưng mấy loại bào ngư sinh sống ở biển này, ba con giá cũng phải trên một ngàn một con là ít.

_Cô chủ, tôi muốn hỏi là chỗ các cô có nuôi cá lù đù vàng lớn không? Sở Tiên chen ngang sự vui vẻ của họ.

_Cá lù đù vàng lớn? Có đấy, ở phía Nam có một khu nuôi cá, ở trong có nuôi các loại như cá lù đù vàng lớn, cá mú, cá tráp đỏ Nhật Bản, bào ngư, vân vân, cũng vừa phải lúc chúng tôi lát nữa sẽ tới đấy bán con bào ngư này, nếu mà các anh muốn đi thì đợi lát nữa đi cùng chúng tôi. Cô chủ quán và Hán Thành vô cùng nhiệt tình nói.

_Vậy thì tốt quá, vậy cảm ơn các vị trước nhé. Sở Tiên gật đầu.

Ăn uống no nê xong, hội Sở Tiên đi theo sau cậu thanh niên Hán Thành, đi về hướng phía Nam của quần đảo Nam Kỷ.

_Các anh tới để mua cá lù đù vàng lớn sao? Giá cá của họ bán không hề rẻ đâu. Hán Thành thật thà bảo.

_Ừm, tôi muốn mua mấy con cá lù đù vàng lớn còn sống, không biết cá ở chỗ họ khác gì so với giống cá lù đù vàng lớn ở biển. Sở Tiên tò mò hỏi.

_Khác thì cũng có khác chút ít, cá lù đù vàng lớn ở biển nửa cân bán giá bảy tám trăm, cân rưỡi trở lên có thể đạt tới xấp xỉ bốn ngàn,


cá lù đù vàng lớn ở chỗ bọn họ cũng bán gần ba trăm, rẻ gấp đôi loại sống ở biển, nhưng mà điều này cũng bình thường thôi, dù sao nuôi khác hoang dã mà. [2]

_Tới nơi rồi, chính mà chỗ này đây, các cậu vào trong tìm nhân viên công tác nhé, tôi đi trước đây, phải nhanh chóng bán con bào ngư này cho họ. Hán Thành nhìn họ cười thân thiện rồi rảo bước rời đi.

_Xin chào dì, xin hỏi chỗ các vị có bán cá lù đù vàng lớn không nhỉ? Sở Tiên qua trước mặt một người phụ nữ hỏi.

_Mua cá lù đù vàng lớn? Được chứ, cậu muốn loại đông lạnh hay tươi sống? Người phụ nữ đó là nhân viên công tác ở đây, thấy hắn hỏi vậy liền đáp lại Sở Tiên.

_Muốn mua loại còn sống. Sở Tiên không dông dài nói thẳng luôn.

_Ừm, vậy thì cậu đi theo tôi. Người phụ nữ đó gật đầu rồi đưa hắn vào căn phòng bên trong.

Đảo Nam Kỷ không phải là một nơi du lịch quá nổi tiếng, nhiều nơi ở đây cũng chưa được khai phá hết, nên nhìn chung vẫn còn khá thô sơ, người phụ nữ đó dẫn hắn tới một cái ao bên trong.

_Giám đốc Triệu, có người muốn mua cá lù đù vàng lớn, muốn loại còn sống. Người phụ nữ đó gọi thông báo to một câu với một người trung niên.

_Vị khách nào muốn mua cá lù đù vàng lớn thế? Giám đốc Triệu đáp lại một câu, sau đó liền quay người lại, nhìn thấy Sở Tiên cùng hai thanh niên cao to mặc đồ tây đứng bên cạnh thì liền lấy làm lạ:

_Người anh em này muốn mua cá lù đù vàng lớn à? Xin hỏi cậu muốn mua bao nhiêu?

_Mua hai con mang về ăn. Sở Tiên vừa cười vừa nói.

_Hai con à? Giám đốc Triệu có hơi thất vọng chút xíu, liền sau đó nói:

_Các cậu đợi ở đây nhé, tôi đi vớt cá lên cho.

_Anh giám đốc, chúng tôi có thể đi cùng anh vào trong xem khu nuôi cá của các anh không? Sở Tiên hỏi.

_Được chứ, nhưng mà phải đi đi bộ một đoạn đấy. Giám đốc Triệu gật đầu.

[1] Cá tráp đỏ Nhật Bản (Danh pháp khoa học: Pagrus major) hay còn gọi là cá tráp biển là một loài cá biển trong họ cá tráp Sparidae phân bố từ Ấn Độ đến Nhật Bản, sống ở các vùng nước bờ biển.

[2] Giá cá do tác giả tra trên mạng nên sẽ có thể có sự thay đổi ( chú thích từ tác giả)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận