Tà Đế Cuồng Thê Phế Vật Cửu Tiểu Thư


“Cửu tiểu thư nói đùa, thuộc hạ sao dám không quen biết Cửu tiểu thư , thế nhưng đại phu nhân nói, muốn đem cửu tiểu thư giao cho lục tiểu thư, cho nên, thuộc hạ không thể không đắc tội.

” Nói xong liền thấy ánh mắ hắn âm trầm tại chỗ , một tia sát ý lặng lẽ lướt qua.

Đưa tay ra định tóm lấy Vân Vũ.

Một tia sáng lạnh lẽo léo lên trong mắt Vân Vũ ,nàng vừa di chuyển chân ,vừa muốn rút lui.

Ngô Cương lại giống như đang chờ đợi thời cơ này , và một đạo sức mạnh âm độc nổi lên ,đánh thẳng vào ngực nàng từ lòng bàn tay của hắn.

Vân Vũ giật mình và né tránh, lại phát hiện tốc độ của hắn rất mau lại tàn nhẫn, khiến nàng trở tay không kịp.

Bỗng nhiên.

“Lả tả……” hai đạo ánh sáng lạnh lẽo phá không mà phóng tới, đánh thẳng vào người Ngô Cương.

Ngô Cương sắc mặt biến đổi, thân thể vội vàng né tránh bằng một cú lộn nhào.


Chỉ thấy, trong lúc hắn tránh ra xa chỗ bị phóng tới kia ,thì chỉ thấy hai thanh tiểu đao đã cắm sâu xuống nền đất.

Nếu Ngô Cương không tránh thoát kịp , hai thanh tiểu đao khẳng định là cắm vào vị trí chí mạng ở đầu và ở cổ của hắn.

Sự kinh biến đột ngột , làm bốn phía thị vệ tức khắc cảnh giác đưa mắt về bốn phía,nhưng đều không phát ra được dấu vết gì.

“Ai?” Ngô Cương sắc mặt trầm xuống,lớn tiếng quát to.

Bất quá, ngay sau đó, hắn tựa hồ cảm giác được thứ đồ được dấu trong lòng ngực đã không thấy đâu , sắc mặt đột biến.

Cuống quít cúi đầu nhìn qua một vòng ,cuối cùng nhìn thấy chiếc hộp gỗ nhỏ ở giữa bụi hoa cách đó không xa.

Chắc là do lúc lộn nhào nên không cẩn rơi ra.

Khi hắn nhanh chóng cúi người để nhặt lấy nó,thì đã có người nhanh tay hơn hắn lấy đi mất.

Ngay khi Vân Vũ lấy được chiếc hộp gỗ nhỏ liền cất vào trong người ,mặc kệ trong hộp gỗ có cái gì, có thể làm Ngô Cương cùng Liễu Thanh Nguyệt sắc mặt kinh biến, vậy tuyệt đối đây không phải đồ vật tầm thường.

Ngay khi , Vân Vũ lấy được chiếc hộp gỗ nhỏ không chỉ sắc mặt của Ngô Cương thay đổi ,mà sắc của Liễu Thanh Nguyệt cũng thay đổi.

“Cửu tiểu thư, thỉnh tiểu thư trả lại đồ vật cho ta.

” Ngô Cương thân hình chợt lóe, đứng ở Vân Vũ trước mặt, vẻ mặt đầy u ám đưa tay về phía nàng.

Vân Vũ lui về phía sau một bước, dương miệng cười, vô tội nói; “ đồ vật ! Ta nào có thấy cái đồ vật gì , cũng chỉ nhìn thấy một con chó điên đang sủa bậy với chủ nhân.

”Ngô Cương nghe vậy, trong mắt hiện lên sát ý “ Ngay cả cửu tiểu thư cũng không biết, thì cũng đừng trách thuộc hạ tự mình tìm.

”Nói xong hắn nhanh choáng đưa tay về phía Vân Vũ ,định xé nát quần áo của nàng để lấy lại đồ.

Vân Vũ lùi lại đáy mắt chợt lóe lên , trước mắt mình không phải là đối thủ của hắn nhưng đánh gần hắn nàng nắm chắc 60 phần trăm.

Nhưng lại đúng lúc này.


“Bá bá bá……” Bốn đạo ánh sáng lạnh lẽo từ trên không đánh thẳng xuống.

Lúc này rốt cuộc mọi người cũng nhìn rõ ,nơi phóng tiểu phi đao xuống.

Mà lúc này, mọi người rốt cuộc thấy rõ ràng, vị trí phóng tiểu phi đao.

Một bóng người thân bạch y cao cao tại thượng đứng trên nóc nhà ,một sợi chỉ bạc từ từ bây lên ,trên gương mặt tuấn mỹ tà mị kia hiện trên một tia cười tà ác.

“Tấm tắc, một đoàn già trẻ đàn bà như thế , khi dễ một cái tiểu cô nương, thật là một hồi trò hay không tồi ”Ngay khi giọng nói từ tính tà mị truyền đến, Vân Vũ thoáng chốc quay đầu ngước mắt lên , khi nhìn thấy người nam nhân đứng ngược chiều gió ,nhịn không được run sợ một cái.

Là hắn?Yêu nghiệt nam nhân trong rừng rậm kia.

Vân Vũ lông mày bất giác nhíu lại hắn làm sao lại xuất hiện ở đây?Ngay khi Yêu nghiệt Long Khuynh Tà vừa xuất hiện, tất cả nữ quyến tụ tập bên dưới không khỏi sũng sờ trong một khoảng thời ngắn.

Đứng là một nam nhân yêu nghiệt ……Đối với cao thủ sử dụng độc như Ngô Cương ,khi hắn nhìn đến tiểu đao trên mặt đất hắn biết nó đã được tẩm kịch độc, người biết lập tức bịt miệng kết luận khẳng định là do tiểu phi đao kia tỏa ra ,người này tuyệt đối có thể cùng hắn đối địch ,hoặc là trên cả hắn.

Ngô Cương liếc nhìn người nam nhân tóc bạc đột nhiên xuất hiện trên nóc nhà , Ngô Cương sắc mặt u ám tức giận nói : “Ngươi là ai ? Còn dám xông vào trong Vân phủ , quả thực chính là không biết sống chết.

”Ngay khi cơn giận ập xuống , hộ vệ từ bốn phía Vân Phủ tề dũng mà ra, cung tiễn từ đâu xuất hiện.

“Bắn!” Không cho người nam nhân trên nóc nhà có cơ hội phản ứng gì.

Sau khi giọng nói của Ngô Cương vừa mới vâng kên“Vèo vèo vèo……” Vô số mũi tên nhọn sắc bén bắn thẳng về phía nam nhân yêu nghiệt đứng trên nóc nhà kia.


Nhưng mọi người lại thấy, dưới vạn mũi tên ,nam nhân kia vẫn như cũ cười đến tà mị, đứng trước gió không tránh cũng không né, một sợi dây bạc nhẹ bay trong gió ,phiêu dật như tiên.

Phía dưới khi thấy cảnh như thế này Vân Vũ, mày nhăn lại.

Nam nhân kia có tật xấu a? Ở ngay lúc này còn chơi kiểu phong độ?Nhưng mà, tại một khắc tiếp theo , trong mắt Vân Vũ xuất hiện lên một tia kinh ngạc.

Chỉ thấy, khi vạn mũi tên lao đến nơi chỉ thấy một đạo ánh sáng màu tím phát ra , tạo ra một là sóng sức mạnh quỷ dị.

Khi vận mũi tên chậm vào ánh sáng màu tím tất cả đều bị gãy vụn.

Long Khuynh Tà tà mị quyến rũ, toàn thân phát ra ánh sáng chói mắt , nhưng tại giờ khắc này, trên người hắn lại toát ra khí thế mạnh mẽ nhìn thiên hạ ,ngửa mặt kiêu hãnh nhìn trời cao.

Sắc mặt Ngô Cương từ nguyên bản phẫn nộ, biến thành kinh ngạc cực độ ;“Thiên phú tím giai? Bát giai đỉnh?”Thuộc tính là cái gì, mà ngay cả hắn cũng nhìn không ra.

Xem hắn tuổi tác của hắn mới ngoài hai mươi , làm sao có thể ?Lúc này, Long Khuynh Tà mới thu lại khí thế ,khéo miệng chọt nhếch lên một nụ cười lại khí thế chợt tắt, khóe miệng cười cười giơ lên, tà mị nói: “Thả lỏng đi đừng xem như kẻ thù lớn đang tới ,ta vừa rồi tình cờ đi ngang qua ,thấy có tuồng diễn thuận tiện xem thôi ,các ngươi cứ tiếp tục , hãy coi như ta không tồn tại.

Tới xem diễn?Không tồn tại?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận