Ta Đánh Bắt Hải Sản Ở Trên Đảo Hoang


[Người tốt tiên sinh, ôi, tôi nghe xong cảm thấy có chút sợ hãi.

]
Vân Thanh: "???"
Sau khi tránh nắng gắt, Vân Thanh lại xách đồ ra biển.

"Chào mọi người, lại là tôi, tôi lại đi bắt hải sản đây.

" Vân Thanh nói xong, mới phát hiện người xem trước đó đã đi rồi.

Ngọc trai đen về số không.

Vân Thanh không nản: "Không có ai thì thôi, tôi tự chơi một mình.

"
Vừa nói xong "0" biến thành "1".


Đôi mắt đen long lanh sáng lên, Vân Thanh vui mừng, sau đó không chờ nổi mà nói: "Lần này khác, lần này tôi có mang theo công cụ, chắc chắn sẽ có thu hoạch lớn!"
[Cậu là thú nhân gì, là cáo hay mèo? Đẹp trai quá (chảy nước miếng)] Khi dòng bình luận này xuất hiện thì Vân Thanh đang cúi người lấy lọ rượu, không nhìn thấy.

Một tay cầm một lọ rượu nhỏ, Vân Thanh tìm một chỗ có nhiều bùn và cát, rồi chôn lọ rượu xuống, lưng quay về phía biển.

"Đây là một phương pháp cổ xưa, khi thủy triều lên, nơi này sẽ thành một chỗ tránh gió, tương tự như khe đá, là nơi cua và bạch tuộc thích ở.

Trước đây tôi còn thấy ngư dân tự chặt tre làm bẫy để tiết kiệm.

"
Vân Thanh đang đào hố, hai tay dính đầy bùn.

"Xong rồi, chôn xong rồi.

Nhưng còn một bước nữa, phải đặt mồi, để chúng ngửi thấy mùi.

" Vân Thanh rửa tay qua loa trong nước biển, rồi nhặt vài con ốc mặt trăng miệng đỏ.


Đập vỡ vỏ ốc bằng cục đá rồi lấy thịt ốc ra, Vân Thanh chia đều thịt ốc, bỏ vào lọ rượu.

[Cua ăn ốc không? (thò đầu)]
Vân Thanh tranh thủ nhìn bình luận: "Thực ra đây là lần đầu tôi dùng thịt ốc làm mồi, không biết có hiệu quả không, nhưng phải thử mới biết.

"
Không thử không được, vì hiện tại cậu không có mồi khác.

Sau khi đặt lọ rượu, Vân Thanh xách thùng đi về phía những tảng đá ngầm.

Lúc này, thủy triều chưa rút hết, cát và đá ngập trong làn nước, nước biển mát lạnh, khác biệt hoàn toàn với cái nóng ban trưa.

Những viên đá xinh đẹp bị nước biển mài mòn, nằm yên trong nước, thỉnh thoảng có những con cá nhỏ bằng ngón tay bơi qua, theo thủy triều trở về biển.

Những con cá nhỏ thế này, Vân Thanh không để ý cũng không bắt, trực tiếp đi qua.

Đến một tảng đá lớn, Vân Thanh cầm cây sắt đã bẻ thẳng, thăm dò trong khe.

"Nơi này, cua thích ở nhất! "
Vân Thanh ngừng lại, rồi thăm dò thêm: "Ơ?? Sao mềm mềm? Tôi may mắn vậy, mới thử lần đầu mà đã có hàng?"
Vân Thanh rút cây sắt về, cúi xuống nhìn, dưới ánh sáng, cậu thấy trong khe đá có một khối đen đen.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận