Ta Đánh Bắt Hải Sản Ở Trên Đảo Hoang


Cõng theo con mèo nhỏ, Vân Thanh đi một vòng, cuối cùng chọn được hai chỗ.

Buộc dây câu đỏ quanh hòn đá như buộc bánh tét, phần có lưỡi câu thả xuống, ngâm vào trong nước.

Cậu đã quan sát kỹ vị trí này, ngay cả khi thủy triều rút cũng không khô cạn.

Việc bố trí hai lưỡi câu tốn không ít thời gian của Vân Thanh, Sau khi xong việc, mặt trời đã lặn một đoạn lớn, một phần đã chìm dưới chân trời.

"Trời sắp tối rồi, tôi phải tăng tốc.

" Vân Thanh xách thùng, cầm gậy sắt, tiếp tục đi tìm cua.

Liên tục lật hai tảng đá, Vân Thanh không thấy hàng tốt.

Dưới tảng đá thứ nhất có một con sao biển nhưng quá nhỏ, chưa bằng quả trứng gà nên Vân Thanh không lấy.

Lật tảng đá thứ hai, Vân Thanh phát hiện ra một con cua nhưng là cua ẩn sĩ.


Vân Thanh nghịch cua ẩn sĩ, định thả nó đi nhưng thấy số người xem vẫn là "2", liền nhặt nó lên.

"Loại cua này sống trong vỏ ốc, ở nhà người khác nên gọi là 'cua ẩn sĩ', nó không có nhiều thịt, vị cũng rất tệ nhưng tôi đã thấy người trong làng nhặt cua ẩn sĩ về cho vịt ăn.

"
Nói đến đây, Vân Thanh dừng lại.

Cậu quay đầu nhìn con mèo đen nhỏ được mình cõng suốt quãng đường.

Một người một mèo, mắt to trừng mắt nhỏ.

Vân Thanh nhìn con mèo đen, lại nhìn cua ẩn sĩ trong tay.

Vì con mèo đen nhỏ bị bọc trong áo nên Vân Thanh không thấy khi cậu nhìn lại cua ẩn sĩ, con mèo đen nhỏ đã dựng lông lên.

Như bị đe dọa, lông trên lưng con mèo đen nhỏ đều dựng đứng nhưng vì bị bọc thành cái bánh tét, nên Vân Thanh không nhận ra.


"Thôi đi, cua ẩn sĩ xử lý cũng phiền phức.

"
Vân Thanh thả cua ẩn sĩ đi, tiện tay vuốt đầu con mèo đen nhỏ: "Về nhà rồi, ba sẽ làm đồ ngon cho con.

"
Con mèo đen nhỏ cúi đầu.

Vân Thanh tiếp tục tìm cua, nếu lật đá không thấy cua mà thấy ốc, cậu cũng tiện tay nhặt bỏ vào thùng.

Cầm cây gậy sắt dài, Vân Thanh móc vào nhiều khe đá lớn, lúc thì ngồi xổm, lúc thì nằm, khiến con mèo đen nhỏ bị cậu cõng trên lưng cũng bị lắc lư theo.

Khi con mèo đen nhỏ thu nhỏ con ngươi lại, chuẩn bị phát điên thì Vân Thanh cuối cùng cũng móc được con cua Thanh ra khỏi khe đá.

"Quả nhiên là một con to!"
Vân Thanh phấn khởi, cẩn thận nhấc lên: "Chắc phải một cân rưỡi, rất béo.

"
Cua Thanh lớn nhất có thể đạt hơn ba cân, nhưng đó là loại đỉnh cao.

Vân Thanh sống ở làng chài nhiều năm, chỉ nghe các ngư dân già kể về cua Thanh ba cân.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận