Ta Đánh Bắt Hải Sản Ở Trên Đảo Hoang


Vân Thanh gật đầu biểu thị đã hiểu.
[Ngọc trai trắng, đại diện cho năng lượng sinh mệnh, năng lượng sinh mệnh tính bằng giờ.

Sau khi bắt được hải sản, bạn có thể bán cho tôi.

Sau đó tự chọn đổi thành Vỏ Sò Bạc hoặc ngọc trai trắng.]
Vỏ Sò Bạc, đại diện cho "tiền".
Ngọc trai trắng, đại diện cho "sinh mạng".
Bắt được hải sản, đổi tiền hay đổi sinh mạng, tất cả phụ thuộc vào sự lựa chọn của Vân Thanh.
Mái tóc xoăn nhỏ của Vân Thanh dựng lên: "Được rồi, tôi hiểu, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức!"
Cậu không muốn chết, nếu phía trước có đường đi, nói gì cũng phải cố gắng tiếp tục sống.

Quả cầu ánh sáng vui mừng sáng lên.
[Ngọc trai đen, đại diện cho số người xem livestream.

Ngọc trai xanh, đại diện cho độ yêu thích của khán giả, nó có cùng chức năng với Vỏ Sò Bạc, đều có thể đổi sản phẩm.]
Vân Thanh ngơ ngác: "Livestream? Livestream gì?"
Màn hình sáng lên một chút: [Khi nãy tôi không có nói với người tốt sao?]
Vân Thanh đờ đẫn: "...!Hình như không."
[......]
Im lặng một cách lúng túng là chết người nhất.
Vân Thanh nhìn màn hình nhấp nháy điên cuồng như bị hỏng, rồi bỗng nhiên tắt đi, có lẽ cậu hiểu cảm giác điên cuồng của đối phương khi công việc gặp trục trặc.
Chỉ cần tôi không lúng túng, người lúng túng sẽ là người khác.
Vân Thanh lại bình tĩnh.

"Không sao, bây giờ bạn bổ sung cũng được, dù sao cũng chỉ giải thích vài câu thôi." Vân Thanh nói nhỏ.
[Người tốt quả nhiên là người tốt!]
Màn hình lại sáng lên: [Đây là một xã hội bận rộn và đầy áp lực, người tốt cần làm công việc giảm stress, livestream bắt hải sản, mang lại niềm vui cho người khác.]
Vân Thanh nhìn vào ngọc trai xanh, nhanh chóng đồng ý: "Không vấn đề gì!"
Độ yêu thích của khán giả cũng có thể đổi sản phẩm.
Còn việc có cảm thấy không tự nhiên khi xuất hiện trên màn hình, trong tình huống sinh tồn này, tất cả đều phải nhường bước.
Nhưng mà...
"Bây giờ tôi không có công cụ nào."
Vân Thanh nhìn hai tay trống trơn và túi quần sạch sẽ của mình.
Anh buồn bã nói: "Người khéo tay cũng không làm được gì nếu không có nguyên liệu, thống thống, việc này có khó quá không?"
Màn hình phía trước từ từ thu lại.
[Đừng lo lắng, tôi sẽ cho bạn hai ngày đệm, trong hai ngày này, người tốt có thể sống trong một ngôi nhà an toàn và sử dụng bất kỳ công cụ nào trong đó.

Nhưng sau hai ngày, ban sẽ không thể sử dụng ngôi nhà miễn phí nữa!]
Vân Thanh ngẩn ngơ: "Nhà an toàn? Ở đâu có nhà an toàn."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận