Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

“Đường Ân, em không thể tiếp tục như vậy được nữa!”

Giọng nói của Kỷ Du Du hơi yếu ớt, lại mang theo kiên định: “Mấy ngày nay em đã khoẻ lại rồi, em muốn ra ngoài làm việc!”

“Làm việc?“ Đường Ân nghiêng đầu, nhìn cô bằng ánh mắt trêu ghẹo.

Kỷ Du Dụ gật đầu thật mạnh: “Ừm! Em không. \ể giống như bây giờ nữa, nhất định phải có… phải có năng lực ở bên anhl”

Đường Ân thấy cô nói xong, tuy đỏ bừng hết cả mặt nhưng vân ngẩng đầu nhìn chảm chäm vào anh.

To gan quá nhỉ?

Anh mím môi nở nụ cười, cố ý nhỏ giọng nói: “Vậy sao..”

Em đã tìm được công việc rồi, hơn nữa còn ở ngay gần đây, lúc đi học cũng có thể vừa học vừa làm, sẽ không ảnh hưởng đến thành tích của em đâu!” Kỷ Du Du nói xong lại cúi đầu vân vê góc áo của mình: “Có lẽ… có lẽ sẽ về muộn một chút!”

“Về muộn một chút? Làm gì? Đường Ân hơi ngơ ngác “Là một đơn vị dạy học, em đã nói chuyện trước rồi, bây giờ chỉ còn đợi phỏng vấn thôi… Chừng tám giờ sáng.

ngày mai em sẽ đi qua đó! Anh cũng biết đấy, em luôn có tâm nguyện với việc dạy học, lúc trước cũng từng làm.

gia sư, cũng thích công việc thế này!” Kỷ Du Du càng nói càng không có sức lực.


Đường Ân cười: “Được, nhưng mà em phải đảm bảo một chuyện!”

“Cái gì?” Kỷ Du Du ngơ ngác ngẩng đầu.

Đường Ân ra vẻ trầm ngâm, cười xấu xa nói: “Không được thay lòng đổi dạ, không được tiếp xúc với đồng nghiệp nam!”

“Ôi chao..” Kỷ Du Du xấu hổ che kín mặt: “Sao có thể chứ!”

“Ha ha ha..” Đường Ân cười ha hả, sau đó sờ đầu cô rồi kéo cô vào lòng.

Bây giờ Kỷ Du Du mới biết anh cố ý nói như vậy, lập tức hơi tức giận đánh lên ngực anh: “Đường Ân, em còn chưa nghĩ kỹ chuyện kết hôn, chúng ta có thể để muộn hơn nữa rồi hãng nói không? Vả lại bây giờ còn chưa tốt nghiệp, nếu chúng ta kết hôn sẽ bị người khác chê cười đấy!”

Đường Ân ngớ người, nhớ lại chuyện ở tiệm đồ ngọc hôm qua, thoáng chốc bật cười: “Sao có thể chứ? Em nợ: nhiều tiền như vậy, không lấy thân gán nợ, em bỏ chạy rồi thì phải làm sao?”

“Không đâu, em sắp đi làm rồi, em nhất định sẽ nhanh chóng trả lại cho anh..” Kỷ Du Du hờn dỗi nói.

Đường Ân nhìn cô, đột nhiên kề sát lại, chỉ có thể nghe thấy tiếng ưm ưm ưm của Kỷ Du Du, luôn muốn đẩy anh ra.

Đến buổi chiều, một mình Đường Ân đi tới Đầu Tư Tài Chính, nhìn thấy Miêu Bách trong phòng làm việc ở tầng cao nhất.

Thật ra khoảng thời gian này Miêu Bách đều phát triển ở Thượng Hải, nhưng chuyện thu mua cổ phần của Đầu Tư Tài Chính, ông ấy vẫn luôn ở sau lưng ủng hộ Đường Ân.

Nếu không có ông ấy, giữa Đường Ân và Đồng Quân Hựu sẽ không phân ra thắng thua nhanh như vậy.

Đường Ân vừa ngồi xuống, Miêu Bách đã bật cười, ánh mắt vui vẻ: “Nhanh, chuẩn, độc, làm chuyện này rất tốt, không uổng công chú lãng phí công sức như vậy, Đường Ân đúng là không khiến chú thất vọng!”

Đường Ân cười: “Đều nhờ có chú”

Miêu Bách gật đầu, ánh mát lại trở nên sâu thảm: “Dù đã lấy được vị trí Giám đốc khu vực lớn ở khu vực mi Trung, nhưng chuyện cậu phải đối mặt còn rất nhiều!

Theo tin tức chú biết, Đường Uý đã khống chế được năm.

Giám đốc khu vực, còn về người phụ trách khu vực lớn thì vẫn chưa thể chắc chắn!”

Đáy lòng Đường Ân cũng nặng nề, Giám đốc khu vực lớn là cấp bậc như Đồng Quân Hựu, lúc chia phe cũng có một phiếu. Mà người phụ trách khu vực lớn chính là cấp bậc như Miêu Bách, lúc bỏ phiếu sẽ có hai phiếu.

Toàn thế giới nhà họ Đường có hai mươi mấy Giám đốc khu vực lớn, Đường Uý đã giành được năm người, hơn nữa về người phụ trách khu vực lớn, chác chắn cô ta cũng đã hành động. Cứ như thế, cô ta gần như chiếm được một phần năm số người rồi.


“Bốn khu vực lớn của Đông Nam Á nằm trong tay ông ba, lại thêm người phụ trách khu vực lớn cũng là người của ông ba, điều này cậu phải hiểu rõ!” Miêu Bách gõ lên †ay gác sofa, cười: “Châu Âu cũng ở trong tay ông cả…”

Đường. Ân nhớ lại một chút, tình hình bây giờ thật sự không được ổn định lắm. Nhà họ Đường có tổng cộng hai mươi bốn Giám đốc khu vực lớn, tám người phụ trách khu vực lớn, đa số đều đã có mục tiêu, nhưng bây giờ người không có mục tiêu cũng bị chuyện của nhà họ Đường dọa sợ, muốn nhanh chóng tìm một chỗ dựa.

“Đường Ân..” Miêu Bách dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Chắc cậu cũng biết chuyện của ông hai ở châu Phi, năm nay trên cơ bản đã có thể xác định rồi! Đây cũng là lý do vì sao năm nay nhà họ Đường để lộ vấn đề chia phe..”

Đường Ân dựa người ra sau, sắc mặt cực kỳ nặng nề, thật sự giống như Miêu Bách nói vậy, năm nay cơ bản chuyện bên châu Phi đã được xác định rồi. Khi chuyện ở đó xong, thì ba anh sẽ có thể đưa tay ra chấn chỉnh nhà họ Đường lại cho đàng hoàng.

Chi thứ nhất và chỉ thứ ba đều nhìn thấy điều này, cho.

rằng bây giờ ba không có thời gian để ý đến bọn họ, cho nên mới cố ý tìm thời gian thuyết phục.

“Trở về suy nghĩ xem, một khoảng thời gian nữa chú sẽ gửi bản kế hoạch cho cậu, nếu cẩn thận, có lẽ vẫn còn hy vọng!” Miêu Bách cười cổ vũ Đường Ân: “Năm đó chú và ba cậu cũng liều mạng đi lên, sao cậu lại không thể đúng không?”

Anh nở nụ cười gật nhẹ đầu, đáy lòng cũng rất áp lực.

Sau khi tạm biệt Miêu Bách, bèn trở về biệt thự gần đại học thành phố Giang.

Nhìn thấy Kỷ Du Du lại chui vào bếp, Đường Ân thấy hơi buồn cười, giống như những áp lực nhà họ Đường mang đến thoáng chốc mất hết đi vậy.

Sáng sớm hôm sau, hai người đưa Sầm Hạ đến nhà trẻ gần đó, sau đó Đường Ân lái xe đưa Kỷ Du Du đến chỗ phỏng vấn.

Kỷ Du Du mặc váy đen, nhìn qua rất có cảm giác bí ẩn, sau khi xuống xe thì nhẹ nhàng vẫy tay với anh, đi vào.

trong tòa nhà phỏng vấn.


Đường Ân cười cổ vũ, lái xe lên đường.

Nửa tiếng sau, xe của Đường Ân xuất hiện ngoài biệt thự ở nơi gần thành phố Giang.

io đen mở cổng lớn ra, nhìn xe của Đường Ân quẹo vào tầng hầm, nhanh chóng đóng cổng lớn lại rồi biến mất ở hai bên.

‘Sau khi xe đến tầng hầm, Đường Ân đã nhìn thấy Viên Chi Am đợi cách đó không xa.

Cô ta mặc váy ngắn ôm mông màu hồng nhạt, phía trên là áo tay ngắn màu trắng, cổ áo có hoa văn rất lớn, để tóc ngán đứng trong tầng hầm. Ánh đèn mờ tối khiến dáng người hấp dẫn của cô ta gợi lên dục vọng khiến người ta muốn phạm tội.

Dừng xe lại xong, Đường Ân chui ra từ bên trong, nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Viên Chi Am, trong lòng có chút cảm giác khác thường.

“Mấy ngày nay trạng thái của Kim Địch không đúng lắm..”

Anh gật đầu đi theo sau cô ta vào một nơi sâu trong †ầng hầm.

Từ rất xa đã có thể nghe thấy tiếng rên tan nát cõi lòng, giống như đang vang vọng ở nơi này.

Đường Ân đẩy cửa phòng của Kim Địch ra, đưa mắt nhìn Về phía cô ta, thầm giật mình.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận