Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

“Được, chị họ!” Trương Hồng Phong bước xuống xe, còn cố ý chỉnh sửa lại âu phục của mình một chút. Trương Hồng Phong ba mươi tuổi quả thật cũng có chút cảm giác thành thục, có điều có lẽ vì thường xuyên thức đêm nên tóc trên đỉnh đầu bị hói rất nặng, vành mắt cũng có quầng thâm.

Từ năm sáu ngày trước, Trương Hồng Phong đã nhận được tin nhắn của chị họ mình là Trương Hồng Tụ, nói là Giáo dục Hoäng Hồng có một cô gái xinh đẹp trong sáng vừa mới đến. Lúc này Trương-Hồng Phong lập tức không kiềm chế được, bảo Trương Hồng Tụ gửi cho mình mấy tấm ảnh: Cô gái trong ảnh chụp trong sáng động lòng người, đôi mắt sáng ngời, khi cười lên khóe miệng hơi nhếch lên, dường như còn mang theo vẻ ngượng ngùng, đây chính là kiểu người Trương Hồng Phong yêu thích. Nếu không phải vì mấy ngày nay vẫn luôn tăng ca, Trương Hồng Phong đã đến nhìn một cái từ lâu rồi, cũng may cuối cùng đã đến thứ bảy, rời khỏi công ty trước tám giờ, chạy thẳng đến nơi này.

“Chị nói với em, Kỷ Du Du này đã có bạn trai rồi, có điều chị đã gặp bạn trai cô ta rồi, tuy vẻ ngoài coi như tạm được, nhưng cũng chỉ là một thẳng ranh con vắt mũi chưa sạch, không có tài năng gì, em chỉ cần thể hiện ra vẻ thành thục của em, chắc chắn có thể bắt được cô ta… Chủ nhiệm Trương vừa vào tòa nhà làm việc vừa nói với em họ mình.

“Không thành vấn đề!” Trường Hồng Phong cười gượng, trên mặt lại có thêm mấy nếp nhăn.

“Ừ, nhớ kỹ là được, em phải biết ưu điểm của em! Nơi như thành phố Giang này, có cô gái nào mà không muốn ở lại chứ?” Chủ nhiệm Trương vừa nói, khóe miệng vừa cong lên: “Căn nhà hơn tám mươi mét vuông của em chính là ưu điểm lớn nhất của em!”

“Em biết rồi!” Trương Hồng Phong nhún vai.

Hai người ấn số thang máy, đi thẳng lên tầng trên.

Trong tầng lầu của Giáo dục Hoằng Hồng, Đổng Phi Phi đang trò chuyện với Kỷ Du Du, trong lòng cảm thán, cô gái này thật sự không có chút đề phòng gì. Hơn nữa tấm lòng lương thiện khiến người ta nhanh chóng sinh ra thiện cảm.

“Du Du, tháng sau có cơ hội đến Ma Đô học tập, công ty đã phân công rồi, nếu cô có thời gian, tôi rất mong có thể dẫn cô đi!” Đổng Phi Phi áy náy thở dài, dịu dàng cười một tiếng.


“Cơ hội đến Ma Đô học tập sao?” Kỷ Du Du hơi sửng sốt.

“Ừ, có hứng thú không? Cơ hội như vậy thật sự rất hiếm có, cô phải tranh thủ nắm bắt đó!” Đổng Phi Phi cười dò hỏi.

“Nhưng mà… Ngày kia tôi đã đi học rồi, sau này cũng chỉ làm parttime ở đây thôi… Kỷ Du Du hơi chần chừ.

“Vậy thì có sao đâu? Chỉ cần cô muốn đi, tôi sẽ dẫn cô theo…” Đổng Phi Phi cười rất ấm áp.

Kỷ Du Du vẫn còn đang suy nghĩ, lúc này, cửa phòng làm việc bị người ta đẩy ra.

Chủ nhiệm Trương dẫn đầu bước vào, trên mặt lộ ra nụ cười khác hẳn ngày thường: “Du Du, các cô còn chưa đi sao? Khuya như vậy mà còn bắt cô huấn luyện ở đây, thật ngại quá! Có điều chúng ta đều làm việc cho công ty, tôi cũng hy vọng cô có thể cố gắng làm một số công việc chuyên môn!”

“Vâng, tôi biết rồi!” Kỷ Du Du cúi đầu đáp lại nói.

“Vậy thì tốt, hy vọng cô không oán giận tôi! Đúng rồi, đây là em họ tôi, Trương Hồng Phong, gần đây vừa mới vào làm việc trong một bộ phận của Đầu tư Kim Dung, đây chính là nơi tương lai rộng mở đấy…” Chủ nhiệm Trương tươi cười như hoa, bảo Trương Hồng Phong đứng dậy: “Không biết các cô có biết Đầu tư Kim Dung không?”

“Là ở trung tâm kia sao?” Đổng Phi Phi rất muốn biết.


“Đúng vậy, chính là nó!” Chủ nhiệm Trương cười, cố tình nói: “Em họ tôi theo tôi về lấy chút đồ, các cô cũng không nên suy nghĩ nhiều!”

Kỷ Du Du nhớ đến chuyện mấy ngày hôm trước, sắc mặt hơi đỏ ửng, nhưng trong lòng có tức giận nhiều hơn.

- Đổng Phi Phi cũng không phải kẻ gà mờ trong công việc, lập tức hiểu ra, trong chuyện này có ý nghĩa sâu xa gì.

“Cô Đổng, vừa hay cô ở đây, vào đây giúp tôi xem lại bản hợp đồng này!” Chủ nhiệm Trương dẫn đầu đi ra khỏi phòng làm việc, quay đầu gọi Đổng Phi Phi một câu.

- Đổng Phi Phi chân chừ một lát: “Được!”

Hai người lần lượt đi ra ngoài, trong phòng làm việc chỉ còn lại Kỷ Du Du và Trương Hồng Phong.

“Xin chào, tôi là Trương Hồng Phong, năm nay ba mươi tuổi, cũng là người bản xứ thành phố Giang…” Trương Hồng Phong lộ ra nụ cười mà anh ta tự cho là không tệ, đồng thời đưa tay phải ra: “Rất vui được quen biết côi!

Trong nháy mắt khi nhìn thấy Kỷ Du Du, Trương Hồng Phong đã biết cô gái này chính là người mà mình muốn.

Cô gái này có đôi mắt giống như làn nước mùa thu, tạo.


nên sóng gợn trong lòng anh ta, nếu không phải kiềm chế cảm xúc tốt, bây giờ e rằng anh ta đã toét miệng cười đến tận mang tai rồi.

Kỷ Du Du tức giận nhíu mày, không có ý định tiếp lời.

“Sao vậy?” Trương Hồng Phong kinh ngạc nhìn bộ dạng Kỷ Du Du, trong mắt lập tức hiện lên vẻ không vui, anh ta có thể cảm giác được Kỷ Du Du không muốn tiếp xúc với anh ta, thậm chí ngay cả lễ tiết bắt tay cũng không muốn để ý đến, có điều biết chuyện này quả thật cũng hơi đường đột, nên vẫn cười nói: ‘À… Không biết bình thường cô có sở thích gì không? Ví dụ như đi nghe nhạc kịch, xem ca nhạc…”

Kỷ Du Du dọn đồ, rất bình tĩnh nói: “Không có yêu thích gì, hơn nữa tôi cũng nên tan ca rồi, bạn trai tôi đang đợi tôi dưới tầng!”

“Bạn trai cô sao?” Trương Hồng Phong sững sờ, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười: “Tôi đã nghe chị họ tôi nói rồi, điều kiện của bạn trai cô cũng không tốt lắm, đến bây giờ ngay cả xe cũng chưa có, không bằng tôi đi xuống đưa cô đi thôi!”

“Cảm ơn, không cần, chúng tôi đi bộ về là được!” Kỷ Du Du cất đồ đạc xong, rất lễ phép cười xoay người đi ra khỏi phòng làm việc.

“Tôi vẫn nên đưa cô về thôi, nếu không một cô gái ở bên ngoài quá nguy hiểm…” Trương Hồng Phong vội vàng đi theo ra ngoài, trong lòng lại càng tức giận không kiềm chế được, cô gái này thật sự không cảm thấy rằng mình đã hạ thấp bản thân đến mức như vậy sao, cô còn không cảm động sao?

“Sao vậy?” Trong phòng làm việc của chủ nhiệm, Trương Hồng Tụ đúng lúc bước ra.

“Chủ nhiệm Trương, hôm nay huấn luyện xong rồi, không có chuyện gì nữa thì tôi đi trước nhé!” Kỷ Du Du lễ phép gật đầu, xoay người đi về phía thang máy.

Chủ nhiệm Trương nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ tức giận: “Này… Để Hồng Phong đưa cô đi!”


Kỷ Du Du không nói gì, đi thẳng vào thang máy, mà Trương Hồng Phong nhanh chân bước theo, mỉm cười nói: “Muộn như vậy rồi còn để cô về nhà một mình, tôi thật sự không yên tâm!”

Kỷ Du Du hơi sợ hãi, vội vàng rúc vào góc thang máy.

“Yên tâm đi, tôi không phải người xấu gì cả, thật sự con người tôi vẫn luôn rất hiền lành, nhất là với con gái, đều rất lễ phép!” Trương Hồng Phong cố tình gợi chuyện.

Kỷ Du Du hơi sợ hãi, nhẹ nhàng gật đầu đáp lại, cô sợ chọc cho đối phương tức giận, sẽ có hành động gì đó không an toàn trong thang máy.

“Bình thường tôi thích đọc sách, đi du lịch, trải qua cuộc sống tiểu tư sản! Tuy rằng cuộc sống như thế này không thể thỏa mãn được tham vọng của tôi, nhưng mà so với đa số người của thành phố Giang cũng đã tốt hơn rất nhiều rồi, tôi không muốn cô có từng nghĩ đến, sau này cũng trải qua cuộc sống như vậy hay không?” Trương Hồng Phong mím môi, giống như rất lịch sự nói.

Kỷ Du Du vẫn gật đầu nhưng trong lòng lại cực kỳ chán ghét.

“Có lẽ bây giờ cô vừa mới tốt nghiệp, mong muốn cuộc: sống như thế này, đối với cô mà nói là quá xa xỉ… Nếu cố gắng, có lẽ cũng mất khoảng bảy, tám năm…” Trương Hồng Phong khoe khoang nói một câu, nghĩ làm thế nào khiến cho giọng nói của mình có thể gợi lên hứng thú của Kỷ Du Du. Trong mắt anh ta, loại cuộc sống tiểu tư sản này thật sự là điều mà các cô gái cực kỳ hâm mộ, cũng là điều mà rất nhiều cô gái muốn có được.

Tỉng…

Lúc này, cửa thang máy mở rộng.

Kỷ Du Du vội vàng ra khỏi thang máy, đi ra khỏi ký túc xá, hơn nữa bước chân càng lúc càng nhanh hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận