Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

“Ông nội…” Doãn Ngưng Phù nhìn Doãn Duệ Hàn, lập tức nước mắt đầy mặt: “Ông nội, cháu gái ông ở bên ngoài bị người ta bắt nạt, ông lại không giúp đỡ ư?”

“Giúp đỡ?” Doãn Duệ Hàn nâng tay lên, tát cho Doãn Ngưng Phù một cái: “Đồ khốn kiếp, cháu có biết cháu đã làm ra chuyện gì không? Cháu có biết cháu đang làm gì không? Cháu bị người ta bắt nạt? Lần này cho dù cháu có chết ở bên ngoài, nhà họ Doãn chúng ta cũng có thể làm được gì chứ?”

Doãn Ngưng Phù khiếp sợ nhìn Doãn Duệ Hàn, cho đến bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy ông nội vẫn luôn bình thản lại có vẻ mặt tức giận như vậy.

“Cháu biết người cháu đắc tội là ai chứ?” Doãn Duệ Hàn ho khan khụ khụ rất lâu.

“Đương nhiên cháu biết, cháu đã đắc tội người của nhà họ Đườn: Doãn Ngưng Phù không thuận theo.

Cổ tay Doãn Duệ Hàn hơi run rẩy.

Doãn Trạch cúi đầu: “Ba, con trai bất hiếu, không thể quản lý được con gái của mình, khiến ba suốt ngày phải lẽo đẽo theo sau chịu tội! Ba ngày sau, con sẽ tự mình dẫn con bé đến xin lỗi, tuyệt đối không thể khiến cho đứa con gái này, liên lụy đến nhà họ Doãn chúng ta…”

“Xin lỗi?” Doãn Ngưng Phù quay đầu, cố nén nước mắt: “Con không đi!”

“Con muốn làm phản à!” Doãn Trạch giận dữ.

Doãn Ngưng Phù lắc đầu, nước mắt ròng ròng: “Ba, không phải chỉ là nhà họ Đường sao? Có gì đặc biệt hơn người chứ? Con và ba nói thẳng đi! Lần này con quay về, con có cách đối phó anh ta, con không nói dối…”

“Con còn dám nói bừa! Con có biết nhà họ Đường rộng lớn đến mức nào sao?” Doãn Trạch giơ tay lên.


“Con nói, con có cách mài” Doãn Ngưng Phù kêu to.

“Con… Doãn Trạch lại giơ tay lên lần nữa.

“Để con bé nói hết đi…” Doãn Duệ Hàn trầm giọng nói.

Doãn Ngưng Phù nói: “Nhà họ Đường quả thật mạnh mẽ, nhưng nhà họ Đường cũng không phải bền chắc như sắt thép! Chúng ta hoàn toàn không cần phải đối phó nhà họ Đường, chúng ta chỉ cần đối phó với Đường Ân mà thôi, chẳng qua chỉ có một mình Đường Ân mà thôi!”

“Đường Ân không phải là người nhà họ Đường sao?”

Doãn Trạch rống lên giận dữ.

Ánh mắt Doãn Duệ Hàn lóe lên, giống như nghĩ đến chuyện gì đó: “Nói tiếp đi…”

“Cháu nghe nói nhà họ Đường gần đây xảy ra vấn đề, hình như gọi là chia phe gì đó! Có thể người còn sống sót sẽ đoạt được quyền lực của nhà họ Đường, những người còn lại đều phải chết!” Doãn Ngưng Phù nhìn Doãn Trạch: “Đây là sự thật, hơn nữa còn là Đoàn Cẩm Trình tự mình nói cho cháu biết!”

“Đoàn Cẩm Trình… Doãn Duệ Hàn rầm rì: “Hóa ra nhà họ Đường bắt đầu chia phe rồi sao?”

“Đoàn Cẩm Trình cũng chỉ coi con là bia ngắm thôi, nó có coi con là vợ chưa cưới không? Nếu quả thật trong lòng nó có con, vậy tại sao hôm nay lại không xuất hiện?” Doãn Trạch rống to.

“Con biết, nhưng con không muốn bỏ qua cơ hội này!

Anh ta lợi dụng con, không phải con cũng đang lợi dụng anh ta sao?” Doãn Ngưng Phù khóc nói.

“Ba, đừng nghe con bé nói bừa, bây giờ con sẽ đưa nó về…” Doãn Trạch nghiến răng nói.

“Đợi một lát… Doãn Duệ Hàn ngồi trên xe lăn, ánh mắt liên tục lấp lóe, nhìn chằm chằm Doãn Ngưng Phù hỏi: “Cháu khẳng định Đoàn Cẩm Trình có liên lạc với những người còn lại trong nhà họ Đường?”. ngôn tình ngược

“Cháu không biết, nhưng cháu hiểu được ý đồ của Đoàn Cẩm Trình, chính là muốn xử lý Đường Ân ở đây!” Doãn Ngưng Phù đáp lời: “Chuyện hôm nay là do Đoàn Cẩm Trình thử thăm dò phản ứng của Đường Ân, mặc dù anh †a không đến, nhưng cháu biết anh ta chắc chắn đang quan sát Đường Ân”

“Ba, để con dẫn con bé đi, tránh cho nó ở đây nói linh tinh… Doãn Trạch nói.

Doãn Duệ Hàn giơ tay lên, ngăn Doãn Trạch lại, ánh mắt đục ngầu trở nên sâu xa. Nếu chuyện nhà họ Đường chia phe là bí mật đối với những người khác, đối với người đã từng ở trong nhà họ Đường như ông ta, đây tuyệt đối không phải chuyện bí mật gì.

Tính tàn khốc của việc chia phe nhà họ Đường tuyệt đối không phải người bình thường có thể tưởng tượng được, nhưng đằng sau sự tàn khốc này lại chứa đựng lợi ích quá lớn, cũng chứa đựng quá nhiều cơ hội.

Mấy năm nay sở dĩ nhà họ Doãn có thể vùng lên, nguyên nhân vì Doãn Duệ Hàn thật sự có chút thủ đoạn trong lĩnh vực làm ăn, một nguyên nhân khác là vì bốn mươi năm trước khi nhà họ Đường chia phe, Doãn Duệ Hàn đã đưa ra quyết định sáng suốt, mới có được ngày hôm nay.


“Ông nội, chắc ông biết một vài chuyện gì đó, đúng không?” Doãn Ngưng Phù nhìn ông nội mình.

Doãn Duệ Hàn gật đầu: “Phải cân nhắc chuyện này lại lần nữa!”

“Cân nhắc lại lần nữa sao? Vậy… Ba ngày sau thì sao?

Nếu chúng ta không đến trang viên Vân Đỉnh, Đường Ân sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?” Doãn Trạch kinh ngạc mở miệng dò hỏi.

Doãn Duệ Hàn híp mắt lại: “Ba ngày sau… Ba tự có biện pháp, giữ được tính mạng của Ngưng Phù, mà anh ta lại không thể nói được một câu nào!”

“Thật sao?” Mắt Doãn Trạch sáng lên, ông ta cũng không hy vọng con gái mình xảy ra chuyện gì, cho nên vừa nghe thấy Doãn Duệ Hàn nói như vậy, trong lòng lập tức dâng lên vẻ vui mừng.

Tin tức liên quan đến việc Đường Ân bước vào Ma Đô giống như mọc cánh vậy, trong một đêm đã bao phủ khắp Ma Đô.

Nhà họ Doãn run rẩy không yên, mà nhà họ Đoàn cũng đang suy nghĩ đến mức độ nghiêm trọng của sự việc, chẳng qua Đoàn Cẩm Trình của nhà họ Đoàn có thể quyết định được, cho nên đã giảm bớt đi rất nhiều trở ngại.

Người nhà họ Đoàn bây giờ thật sự đang cười nhạt chế giễu việc Đường Ân yêu cầu quỳ xuống xin lỗi trong vòng ba ngày.

Một đêm trôi qua, mặt trời của Ma Đô vẫn cứ mọc lên như bình thường, nhưng rất nhiều người biết rằng, Ma Đô này dường như đang thay đổi từng chút một.

Khi Đường Ân rời giường, Viên Chi Am mặc áo tắm trên người, gần như phục vụ đến mức vô cùng chu đáo.

Đường Ân gọi điện thoại cho Hồ Tùng, hỏi thăm tình hình của Đinh Huyên, biết được Đinh Huyên vẫn chưa thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, điều này khiến trong lòng Đường Ân lại nặng nề thêm mấy phần.

Nếu bây giờ còn chưa thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, vậy đã nói rõ Đinh Huyên thật sự rất nguy hiểm.

Sau khi cúp điện thoại, Đường Ân lại gọi video cho Kỷ Du Du.


‘Viên Chỉ Am nhìn thấy Đường Ân gọi video cho Kỷ Du Du, lập tức biến mất khỏi phòng, không có chút suy nghĩ muốn lộ mặt nào.

Ăn sáng xong, Đường Ân ngồi trong trang viên Vân Đỉnh, đọc tài liệu mà Hàn Kỳ mang đến.

Những tài liệu này đều giới thiệu về ba dòng họ lớn của Ma Đô, do mấy năm gần đây Hàn Kỳ đặc biệt thu thập được, có giá trị thương mại rất cao.

Sáng sớm hôm đó, Đường Ân còn chưa đọc hết những tài liệu này, nhưng lại bị người ta phá hoại sự yên tĩnh.

Người của tập đoàn Thượng Thanh đến!

Đường Ân hơi kinh ngạc, nghĩ đến Vu Quý của tập đoàn Thượng Thanh, còn có hai anh em nhà họ Điền. Đường Ân không thể nào yêu thích nổi ba người này, một là vì hai anh em này quá hống hách, một điều khác là vì Vu Quý này quá mức khôn khéo. Có lẽ người kinh doanh chính là như vậy, khôn khéo khiến người ta cảm thấy có phần không thích nổi.

“Cậu chủ tay lên bàn.

Hạt Tử đi tới, đặt thiệp mời đang cầm trong Đường Ân nhìn thiếp mời, hơi do dự: “Chỉ là thiệp mời thôi sao?”

“Đúng vậy! Tập đoàn Thượng Thanh mời cậu tham gia buổi tiệc mà họ tổ chức vì cậu vào trưa nay!” Hạt Tử trầm giọng nói.

Đường Ân híp mắt lại, một tay gõ nhẹ lên tay vịn ghế sô pha, ngửa đầu nở nụ cười.

Tập đoàn Thượng Thanh này thật sự chưa từ bỏ ý định sao? Lần trước ở Đầu tư Kim Dung đã lợi dụng anh một lần, lần này lại muốn lợi dụng anh sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận