Đạo trưởng Huyền Thanh đã từng nghe qua về Tống Ngu Sơn, mặc dù không biết nhiều, nhưng Cố Chiêu đánh giá cao ông ấy như vậy, có thể thấy Tống Ngu Sơn vô cùng đáng tin.
Ông ta gật đầu nói: "Ngươi nói cũng phải, Diệp nhi tìm được người như vậy ở bên cạnh thật sự là may mắn của hắn, hi vọng sau này hai người có thể hòa hợp, như vậy thì rất tốt.
”Thẩm Thanh Hi dùng biểu hiện của mình để lấp được sự chấp nhận từ sâu trong trái tim Đạo trưởng Huyền Thanh, đây không phải một chuyện dễ dàng.
Cố Chiêu gật đầu, lại liếc nhìn Sở Diệp và Thẩm Thanh Hi, sau đó quay đầu nhìn Đạo trưởng Huyền Thanh: “Đừng quấy rầy hai người họ nữa, không thì chúng ta trở về phòng làm ván cờ đi?”Đạo trưởng Huyền Thanh hơi ngạc nhiên, lập tức hiểu ra ý tứ của Cố Chiêu, cười gật đầu nói: "Tại sao không chứ, chúng ta đi vào vừa nói vừa chơi cờ vậy.
"Sở Diệp và Thẩm Thanh Hi quyết định tạm thời không đến tìm Lâm Hàn tính sổ chuyện kia, nhưng bên kia Lâm gia lại rơi vào trạng thái sợ hãi.
Trong thư phòng, Lâm Hàn ngồi trên ghế, nhìn Lâm Yên Nhiên đang đứng đối diện bàn, đột nhiên lạnh lùng nói: "Còn không quỳ xuống cho ta!"Lâm Yên Nhiên ngạc nhiên, nhưng nàng ta vẫn ngoan ngoãn quỳ xuống, ngẩng đầu nhìn Lâm Hàn: “Không biết con gái đã làm gì sai, mà phụ thân lại tức giận như vậy.
"Lâm Hàn nhìn Lâm Yên Nhiên, nếu không phải vì khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta, hắn ta đã đưa nàng ta đến một ngôi làng ngoại thành từ lâu rồi, sao còn để nàng ta ở Lâm phủ làm gì chứ.
Bây giờ nghe thấy Lâm Yên Nhiên hỏi như vậy, Lâm Hàn cau mày hừ mũi: “Ngươi nghĩ ngươi thật sự không làm điều gì sai sao?"Không nói những chuyện khác, chỉ riêng chuyện Lâm Yên Nhiên trách cứ đích mẫu cũng đủ để đưa nàng ta đến ngôi làng nào đó ở ngoại thành rồi.
Bất kể Lâm phu nhân làm chuyện gì, nàng ta vẫn là đích mẫu của Lâm Yên Nhiên, cho dù có chuyện gì không đúng, cũng không đến lượt Lâm Yên Nhiên trách cứ nàng ta như vậy.
Lâm Yên Nhiên chớp chớp mắt, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu: "Phụ thân là vì con gái thất bại trong việc dụ dỗ Thất điện hạ mà tức giận sao? Con gái nói, chuyện chỉ còn chút một nữa là thành công, nếu không phải do phu nhân dẫn Thẩm Thanh Hi tới sớm như vậy, con gái và Thất hoàng tử đã có xảy ra quan hệ rồi…”"Ngươi nghĩ rằng vì phụ thân ngươi sai ngươi làm như vậy nên ngươi có quyền tùy ý chỉ trích người khác sao?" Lâm Hàn ngắt lời Lâm Yên Nhiên, đến nước này vẫn không hiểu mình đã làm sai điều gì, không thể dạy được: "Phu nhân là đích mẫu của ngươi, ngươi thân là thứ nữ, tại sao có thể tùy ý trách cứ mẫu thân mình như vậy?”Lâm Yên Nhiên ngẩn ra, nàng ta không bao giờ nghĩ rằng chỉ vì chuyện như vậy mà Lâm Hàn sẽ tức giận.
“Nhưng chuyện này cũng do phu nhân không ra tay với Thẩm Thanh Hi nên mới thất bại.
” Lâm Yên Nhiên vẫn nói như vậy, trong lòng nàng ta luôn cảm thấy trong chuyện này mình không làm gì sai: “Hay là phụ thân cho rằng tất cả đều là lỗi của con gái?”Lâm Hàn nhìn chằm chằm vào Lâm Yên Nhiên, lần đầu tiên hắn ta cảm thấy nữ nhi của mình thật ngu ngốc.
Không đợi Lâm Hàn lên tiếng, Lâm Yên Nhiên tiếp tục nói: "Theo lệnh của phụ thân, con gái đã chủ động quyến rũ Thất điện hạ trong phòng nghỉ của hắn.
Chuyện như vậy mà bại lộ ra ngoài, danh tiếng của con gái sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Chẳng lẽ phụ thân không đau lòng cho con gái sao?”Lâm Hàn nhìn Lâm Yên Nhiên nhíu mày, suy nghĩ một chút mới nói: "Làm sao, bây giờ ngươi nói như vậy là trách phụ thân ngươi không nói chuyện này với ngươi, lại càng không nên bảo ngươi làm chuyện như vậy?".