"Điện hạ tha mạng, điện hạ tha mạng!"
"Mạt tướng tuyệt đối sẽ giữ kín miệng như bưng. Cho dù bị đánh chết cũng sẽ không nói ra ngoài!"
Trên trán thống lĩnh không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng thầm kêu không xong.
Trời mới biết vị điện hạ này rốt cuộc vì sao lại muốn dấu diếm thực lực của bản thân mình, chẳng lẽ thật sự đang hướng về phía ngôi vị hoàng đế? Vậy thì nhóm người bọn họ đã phá vỡ bí mật của hắn, chỉ sợ thật sự không có đường sống......
Thống lĩnh lăn lộn ở quan trường đã lâu, tâm trí vẫn còn có tính xoay chuyển rất nhanh.
Hắn ta suy nghĩ một cách nhanh chóng, nói: "Điện hạ, ngài vừa mới trở lại đế đô, khẳng định có rất nhiều chuyện cần người giúp ngài làm. Chỉ cần ngài nguyện ý tha cho mạt tướng một mạng, mạt tướng nguyện ý mang theo tất cả thủ hạ Kim Vũ Vệ, đầu nhập dưới trướng điện hạ."
"Đúng vậy, thuộc hạ nguyện cống hiến sức lực vì điện hạ!"
"Thuộc hạ nguyện trung thành với điện hạ!"
Những người khác cũng đều phản ứng lại, vì muốn giữ lại mạng sống, tất cất đều vỗ ngực, biểu hiện sự trung thành của bọn họ.
Nam nhân vẫn lạnh lùng thờ ơ, không tỏ ý kiến.
Cho đến khi tất cả mọi người đều thấp thỏm bất an ngậm miệng lại, hắn mới chậm rãi nói: "Linh Huyền Cảnh tầng thứ 8...... thực lực không có gì đặc biệt. Nếu không phải bổn vương thật sự thiếu nhân thủ, thu ngươi làm nô tài, cũng xứng đáng!"
Một cao thủ tự cho mình rất cao, bị người khinh bỉ coi tường như thế, trong lòng thống lĩnh có chút bất bình, nhưng không dám biểu hiện ra ngoài.
"Vâng, nhận được... sự coi trọng của điện hạ. Mạt tướng nhất định...... sẽ tận tâm tận lực......"
"Tuy nhiên, bổn vương cũng không yên tâm về các ngươi, nếu muốn đầu nhập dưới trướng bổn vương, vậy hãy ấn dấu linh hồn, chính thức trở thành nô bộc của bổn vương."
"Cái gì?"
Thống lĩnh lắp bắp kinh hãi, không dám tin tưởng nói.
Ấn xuống ấn ký linh hồn, có nghĩa là linh hồn của họ đều được nắm giữ ở trong tay chủ nhân, mệnh lệnh của đối phương, hoàn toàn không thể cãi lời, bằng không, chủ nhân chỉ cần nhấc tay lập tức có thể khiến thần hồn hắn ta bị diệt!
Thống lĩnh Kim Vũ Vệ chính là cao thủ nổi danh ở Nam Việt Quốc. Năm đó Thái tử muốn kết giao với hắn ta, đều dùng tới chiêu hiền đãi sĩ, dùng các loại hậu lễ đối đãi, xem hắn ta trở thành một vị khách quý.
Nào biết, vị điện hạ trước mắt, lại xem hắn ta không khác gì nô tài xuất thân hạ tiện, cư nhiên thật sự muốn sử dụng hắn ta giống như con rối!
Trên mặt hắn ta tràn ngập không cam lòng, tay nắm chặt thành quyền.
Giọng nói lạnh lùng của nam nhân vang lên, "Hoặc là hiện tại ngươi tình nguyện tìm chết?"
Khi phải lựa chọn giữa sự sống và cái chết, thống lĩnh không thể nào lựa chọn, chỉ có thể tùy ý nam nhân cường đại khiến lòng người run sợ này lấy đi vết máu ở giữa lông mày của mình, trở thành tôn chủ khống chế vận mệnh hắn ta.
Thật ra, ở trong mắt nam nhân, hắn có thể thu nhận thống lĩnh trở thành nô bộc, đã là để mắt tới hắn ta.
Những Kim Vũ Vệ khác, hắn hoàn toàn thấy chướng mắt, tùy tay móc ra một lọ đan dược, phân phát cho mọi người, để bọn họ ăn vào.
Loại này là thi trùng hoàn Xích Hồng Sắc, sau khi ăn vào, cần phải ăn giải dược đúng hạn, bằng không một khi phát tác, sẽ lập tức chảy máu thất khiếu* tại chỗ, bị chết rất thống khổ.
(Thất khiếu: 2 mắt, 2 mũi, 2 tai và miệng)
Làm xong hết thảy này, nam nhân không kiên nhẫn phất phất tay.
"Đem này mấy tên nói năng lỗ mãng với Vương phi ném vào hố phân cho bổn vương, những người khác có thể lăn!"
Nhóm Kim Vũ Vệ thật vất vả chờ đợi những lời này, lần lượt tông cửa xông ra.
.....Edit & Dịch: Emily Ton....
Chờ đến khi tất cả những người không liên quan đều bị đuổi ra khỏi phòng, các chủ đại nhân chuyển ánh mắt tới trên người tiểu hồ ly.
Chỉ thấy thiếu nữ bên người, vẫn đang duy trì biểu tình trợn mắt há hốc mồm, vẫn luôn dùng một loại ánh mắt quỷ dị, nhìn chằm chằm xem hắn từ trên xuống dưới.
Các chủ đại nhân nhướng mày, rõ ràng có chút ngạc nhiên.
Hôm nay, vật nhỏ nhà hắn thật sự hơi lạ, vừa rồi hắn cũng cảm thấy thực sự không thích hợp.