Tà Đế Cuồng Phi

Thiên Lăng đại lục lấy võ làm đầu, chỉ có thực lực mới là giấy thông hành chân chính để đi đến tứ đại thiên vực!
Đứng trước khoảng cách thực lực tuyệt đối, ý kiến của tất cả những kẻ khác cũng chỉ là phù vân.
Nghĩ đến mấy ngày nay ở nhà bế quan tu luyện, trải qua đau đớn tẩy tủy căn cốt, đáy mắt Bạch Nhược Kỳ lóe lên khí thế bức người.
Thực lực của nàng ta đã khác hẳn khi xưa, bước vào một tầng mới.
Vị trí thái tử phi nhất định là của nàng!
Hoàng Nguyệt Ly nhìn bóng lưng rời đi của Bạch Nhược Kỳ, khóe miệng nhếch lên ý cười.
Nhị tỷ này của nàng thật không đơn giản, không biết nàng ta có chỗ dựa gì mới mà lại tự tin sẽ áp đảo hết tất cả các vị thiên kim tiểu thư kia?
Xem ra vở kịch này vẫn còn dài lắm, chưa đến hồi kết đâu...
---
Trong Từ Ninh cung, lúc này mọi thứ sớm đã được bố trí lại, rất nhiều cành đào được dùng để trang trí cho thích hợp với khung cảnh, trên bàn ở mỗi vị trí đều có đặt một bình hoa đào xinh đẹp.
Khi Hoàng Nguyệt Ly tiến vào Từ Ninh cung, ngoại trừ nàng và Bạch Nhược Kỳ ra, tất cả những vị thiên kim tiểu thư khác đều đã có mặt, theo chỉ dẫn của các cung nữ ngồi vào vị trí.
“Bạch tam tiểu thư, mời theo nô tỳ.”
Hoàng Nguyệt Ly phát hiện vị trí của mình thế mà lại là vị trí đầu tiên, còn cao hơn cả Liễu Y Y và Bạch Nhược Kỳ được công nhận là người có thiên phú cao nhất.
Đây lẽ nào chính là xem trọng mặt mũi lão gia Bạch Lưu Phong của nàng.
Nàng ngồi xuống vị trí, mông còn chưa nóng đã cảm nhận được đủ loại ánh mắt đố kỵ từ bốn phía bắn tới, nàng lờ mờ nghe thấy những lời thì thầm to nhỏ.
Hoàng Nguyệt Ly biết hôm nay mình là tiêu điểm thu hút ánh nhìn, đầu tiên là lúc nãy lộ diện trước mặt thái hậu, bây giờ là ngồi ở vị trí đầu tiên trong đám thiên kim.
Nghe nói vị trí ngồi này là sắp xếp dựa theo khả năng trở thành thái tử phi.
Hoàng đế đặt nàng ở vị trí đầu tiên, cho thấy ông ta thật sự đúng như lời đồn, rất coi trọng tình nghĩa xưa, vẫn còn nhớ đến mối hôn sự năm ấy tùy tiện hứa với Bạch Lưu Phong.
Thật khó khăn lắm mới hạ được một Bạch Nhược Kỳ, kết quả phát hiện, mối uy hiếp lớn hơn lại chính là tam tiểu thư không danh không tiếng!
Đám thiên kim tiểu thư kia không bực bội mới là lạ!
Dưới đủ loại con mắt nhìn chằm chằm, Hoàng Nguyệt Ly vẫn thản nhiên như thường, thong thả nhấc chén trà lên, vừa uống vừa quan sát tình hình xung quanh.
Kiếp trước những người ngưỡng mộ đố kỵ nàng rất nhiều, nàng sớm đã quen rồi.
Chẳng bao lâu, Bạch Nhược Kỳ cũng đến.
Nàng ta vừa vào liền đi đến chỗ Thục phi, thay y phục dính máu ra, y phục hiện tại tuy rằng không có nét trưởng thành như bộ lưu tiên hồng đào kia, nhưng vải gấm mỏng manh màu hồng phấn phối với đường thêu tinh xảo lại khiến nàng trở nên vô cùng dịu dàng.
Hơn nữa do đã ăn đan dược cao cấp nên sắc mặt của nàng cũng đã khôi phục lại.
Nàng khẽ nâng cằm lên, thần sắc cao ngạo lạnh lùng, dáng vẻ nhẹ nhàng lướt qua cung điện vẫn ngạo nghễ như xưa.
Nếu không phải lúc trước tận mắt chứng kiến, khẳng định không ai có thể tin được, nửa nén nhang trước nàng còn nhếch nhác quỳ trên đất, liều mạng dập đầu xin thái hậu tha tội!
Bạch Nhược Kỳ đi đến phía trước, phát hiện Hoàng Nguyệt Ly ấy vậy mà lại ngồi ở trước mình.
Sắc mặt nàng khẽ biến, căm hận trừng mắt nhìn Hoàng Nguyệt Ly.
“Tam muội, muội ngồi sai chỗ rồi chăng?”
“Làm sao có thể chứ?” Hoàng Nguyệt Ly vô tội chớp chớp mắt.
“Muội khó khăn lắm mới tiến cung được một lần, không biết quy củ trong cung, vị trí ngồi ở đây đều đã được sắp đặt sẵn, một khi ngồi sai vị trí, không những sẽ mất mặt, mà còn có thể khiến long nhan tức giận, đến lúc đó đừng trách người làm tỷ tỷ như ta không lên tiếng nhắc nhở muội!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui