Tà Đế Cuồng Phi

Nhiều người thậm chí còn không dám nhìn, vội vàng bịt chặt mắt lại.
Nhưng một lần nữa thân ảnh của Hoàng Nguyệt Ly lại nhẹ nhàng chuyển động, tốc độ những phiến băng vẫn lao nhanh vun vút rồi tiếp tục công kích về phía thân thể Hoàng Nguyệt Ly, sượt qua cơ thể một cách nguy hiểm.
Trong mắt Hoàng Nguyệt Ly trở nên sắt lạnh.
Từ đầu đến cuối nàng chưa ra tay, đương nhiên không phải là vì nàng không thể đánh bại được Bạch Nhược Kỳ.
Mà chỉ vì nàng luôn quan sát Hàn Băng Chi Thứ của Bạch Nhược Kỳ.
Môn Huyền Kỹ này thật không hổ danh do phụ thân nàng Bạch Lưu Phong sáng chế ra, nó ẩn chứa cả sự huyền ảo giữa trời và đất, vì vậy lúc bắt đầu đã gây chú ý cho Hoàng Nguyệt Ly.
Vì vậy nàng luôn để cho Bạch Nhược Kỳ xuất chiêu để xem thử rốt cuộc cái gì gọi là 36 chiêu thức biến hóa.
Song đến hiện tại nàng đã hiểu căn bản hết thảy sự biến hóa kì diệu của bộ Huyền kỹ này.
“Tỷ thật muốn đấu sao? Vậy thì làm theo ý tỷ đi!”
Thanh âm của Hoàng Nguyệt Ly vẫn vững vàng như cũ, thậm chí hô hấp không có chút hỗn loạn nào. Dường như màn công kích như vũ bão vừa rồi hoàn toàn không gây tổn hại gì cho nàng.
Sau đó, nàng bỗng nhiên tiến lên một bước, đây chính là bước đầu tiên từ lúc nàng bắt đầu tỷ thí đến giờ.
Nàng thuận theo bước về phía trước, bỗng nhiên giơ một tay áo của mình lên, nhẹ nhàng phất tay, tiếp đó cả bầu trời rung chuyển, những phiến băng đang lơ lửng trong không trung trong nháy mắt thoát khỏi sự khống chế của Bạch Nhược Kỳ.
Mà dưới sự ảnh hưởng từ Huyền lực của Hoàng Nguyệt Ly thì những phiến băng kia đột ngột đổi hướng quay những chiếc lưỡi sắc nhọn hướng về Bạch Nhược Kỳ.
Hoàng Nguyệt Ly lại một lần nữa phất tay áo, những băng phiến kia lại một lần nữa xếp lại thành hàng hệt như cách sấp xếp của Bạch Nhược Kỳ.
Sau đó, phiến băng lại mang theo sức mạnh bứt người gấp bội, hướng về hướng ngược lại, càng quét về phía Bạch Nhược Kỳ.
Tốc độ của những phiến băng này quá nhanh, Bạch Nhược Kỳ vẫn còn chưa kịp phản ứng lại, một khắc trước thì còn đang cười lạnh hung hăng càn quấy thì một khắc sau đã bị vây kính bởi những phiến băng chằn chịt kia.
“Aaaaa...!!”
Một tiếng thét chói tai vô cùng thê thảm vang lên, thân ảnh của Bạch Nhược Kỳ bị đánh văng ra khỏi sàn đấu.
Sự thay đổi này thực sự quá đột ngột.
Kim Vũ vệ vốn dĩ cứ nghĩ rằng Hoàng Nguyệt Ly lần này không ổn rồi. Đang tập trung hết tinh lực sau lưng nàng đợi đến khi tình hình xấu nhất thì sẽ cứu lấy nàng.
Thật không ngờ đến cuối cùng người bị bại lại là Bạch Nhược Kỳ.
Phản ứng của bọn họ đã chậm một nhịp, cho dù sự việc đã qua rồi nhưng đó vẫn là một sự chậm trễ.
Thân thể của Bạch Nhược Kỳ trực tiếp va đập vào một cái cây lớn, tiếp đó trượt xuống dưới, toàn thân bê bết máu tươi thậm chí chảy ra cả trên mặt đất.
Thời khắc đó cả yến tiệc đều im bặt, hoàng đế đột nhiên phản ứng lại.
“Nhanh! Thái y đâu? Mau xem xem Bạch nhị tiểu thư như thế nào rồi!”
Những thái y có mặt tại đấu trường vội vội vàng vàng chạy qua, xem xét tình trạng của Bạch Nhược Kỳ.
Những người còn lại lúc này chợt bừng tỉnh, nối tiếp nhau liên tục thở hổn hển.
“Trời ạ, Bạch Nhược Kỳ làm sao thế? Không phải chết rồi đó chứ?!”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Không phải lúc nãy rõ ràng là Bạch Nhược Kỳ xuất chiêu sao? Bạch Nhược Ly không phải là đối thủ chỉ còn cách liều mạng trốn chạy. Tại sao trong nháy mắt Bạch Nhược Kỳ đã bị đánh văng ra rồi?”
“Bạch Nhược Ly nhất định đã động thủ rồi!”
“Nói nhảm, thật là người đã thấy sao? Vậy tại sao ta lại không nhìn thấy gì cả?”
“Ta cũng chỉ là...”
Mọi người cùng bàn luận sôi nổi, trong đáy mắt ai cũng không che đập được sự kinh sợ.
Mặc dù Hoàng Nguyệt Ly đột nhiên xuất ra Huyền Khí tầng thứ chín, nhưng phần đông chúng nhân cùng với Bạch Nhược Kỳ đều nghĩa rằng nàng nhất định chưa có kinh nghiệm tỷ thí, chín phần thì đều sẽ thua rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui