Một khối thân thể ấm áp đột ngột xuất hiện phía trên thân thể nàng, tràn ngập sức mạnh thống trị, cảm giác áp bức rất lớn, khiến Hoàng Nguyệt Ly thiếu chút nữa không thể thở nổi.
Bầu không khí nóng rực khiến người hít thở không thông, trong khi những ngón tay ấm áp mạnh mẽ xoa trên cổ mềm tinh tế của nàng. Ngay sau đó nắm chặt cằm nhỏ của nàng và buộc nàng phải ngước lên trên.
Hoàng Nguyệt Ly hơi choáng váng một chút, ngay sau đó, ngón tay nàng khẽ nhúc nhích, lại là một cây Phi Châm được ném ra ngoài.
Thân hình nam nhân đang đè ép chế trụ nàng chợt dừng lại, trốn tránh một chút.
Hoàng Nguyệt Ly lập tức nắm lấy cơ hội, mười ngón tay như cái móc, dùng tốc độ nhanh như tia chớp đánh về phía nam nhân!
Tuy nhiên, nàng nhanh, động tác của nam nhân còn nhanh hơn.
Hắn hơi nghiêng người về phía bên trái, dễ dàng tránh né công kích của Hoàng Nguyệt Ly, trở tay nắm được cổ tay nàng, nhẹ giọng cười nói: "Xuống tay độc ác như vậy, nếu tu vi của ta hơi kém, chỉ sợ đã trúng chiêu của ngươi!"
Giọng nói này rất trầm thấp và gợi cảm, nghe có vẻ quen thuộc.
Hoàng Nguyệt Ly ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn kỹ.
Với ánh trăng chiếu xuyên qua khung cửa sổ đang mở, cằm của nam nhân hiện ra đường nét ưu nhã kiên nghị giống như được điêu khắc nên, không thể tìm ra bất luận tì vết nào. Mặt nạ bạc trên mặt phản xạ lại ánh trăng lạnh giá, có chút lóa mắt, khiến người không thể thấy rõ thần sắc nơi đáy mắt hắn.
"Là ngươi?" Hoàng Nguyệt Ly nhíu mày nói.
Nam nhân vươn ngón tay ra, xa hơn một chút.
"Phốc" một tiếng vang nhẹ nhàng.
Một ngọn lửa nho nhỏ bay vụt ra ngoài, đèn dầu trên bàn nháy mắt sáng lên.
Khuôn mặt tuấn tú của nam nhân mang mặt nạ cũng trở nên rõ ràng hơn.
Hắn dựa nửa người vào đầu giường, một thân trường bào màu vàng hơi mở ra do cuộc giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, trước ngực lộ ra một mảnh nhỏ da thịt, màu da như ngọc, đường cong cơ bắp hoàn mỹ, tràn ngập cảm giác nam tính dụ hoặc.
Ánh mắt Hoàng Nguyệt Ly dừng lại trên người hắn, nhưng thần sắc cũng không có bất luận biến hoá nào, lạnh lùng nói: "Các chủ đại nhân, đây là phòng ta, dường như không phải là nơi ngươi nên xuất hiện, đúng không?"
"Bạch tam tiểu thư lãnh đạm như thế, thật là khiến bổn tọa thương tâm! Bổn tọa cố ý chạy tới đây, nói cho ngươi về tin tức của hội đấu giá, không nghĩ tới...... ngươi chẳng những không chào đón bổn tọa, ngược lại còn dùng huyền khí ác độc lén ám toán như thế......"
Tuy Hoàng Nguyệt Ly đã gặp qua sóng to gió lớn, lúc này cũng không tránh khỏi thay đổi sắc mặt, ánh mắt bắn về phía nam nhân cũng trở nên cực kỳ khốc liệt!
Bởi vì giọng điệu nam nhân này không những ngả ngớn, lời nói ra còn đổi trắng thay đen như thế.
Rõ ràng là hắn nửa đêm trốn ở trong phòng ngủ thiếu nữ, nhìn thế nào đều giống như có mưu đồ gây rối, nàng phòng vệ chính đáng, biến thành lén ám toán?
Hơn nữa, càng thêm khiến người không nói được lời nào chính là, thời điểm hắn đang nói chuyện, bàn tay to thon dài và mạnh mẽ vẫn luôn kiềm chế chặt nơi cổ tay nàng, ngón tay chậm rãi di động, vuốt ve lòng bàn tay mềm mại của nàng.
Đây là một loại hành động rất ái muội lừa tình, khiến nàng có cảm giác ngứa trong người, muốn giãy giụa, nhưng bởi vì thực lực hai bên quá chênh lệch, vì thế nàng căn bản không thể nào tránh né!
Nàng nheo đôi mắt lại, lại mở miệng lần nữa.
"Các chủ đại nhân, truyền lại tin tức chỉ là việc nhỏ, mời tiểu nhị phụ trách đấu giá đến đây là được, thật sự không dám phiền ngươi đại giá!"
"Tam tiểu thư thật là quá khách khí. Ngươi chính là một vị đại sư luyện khí cấp 3, là thần tài của Thiên Trân Các chúng ta, sự tình có quan hệ với ngươi, chúng ta đặc biệt coi trọng! Bổn tọa tự mình đến đây, là lễ phép thông thường, ngươi không cần phải cảm thấy ngượng ngùng."
Nam nhân nhe răng cười, môi mỏng nhẹ nhàng giơ lên về phía trước.
Mặc dù không thể nhìn thấy bộ dáng trên nửa khuôn mặt của hắn, nhưng bộ dáng thần bí mà dụ hoặc này, cũng đủ làm nữ nhân hét lên.