Tà Đế Cuồng Phi

Nam nhân nhìn chằm chằm vào đôi mắt sáng như nước mùa thu của nàng, trịnh trọng nói: "Vậy bổn tọa sẽ bồi ngươi kiếm tiền cả đời!"
Thời điểm khi hắn nói chuyện, khóe miệng còn mang theo một nụ cười dụ hoặc, giọng nói đầy hấp dẫn gợi cảm, rõ ràng mang theo dụ dỗ, tựa hồ...... chỉ là thuận miệng nói ra, muốn lừa gạt tiểu nha đầu trước mắt.
Nhưng ở trên khuôn mặt dưới mặt nạ của hắn, lại có sự nghiêm túc với nhân phẩm cao nhất.
Tuy nhiên, Hoàng Nguyệt Ly cũng không thể nhìn thấy biểu tình trên mặt hắn.
Thậm chí nếu có thể nhìn thấy, tại thời điểm này của nàng, có nằm mơ cũng đều sẽ không nghĩ đến, nam nhân này thật sự sẽ ở bên người nàng, bồi nàng đào hết mọi nguồn tiền có thể có, kiếm tiền cho đến khi đầy bồn đầy bát, một đường làm bạn với nàng cùng đi tới đỉnh.
Vì vậy, Hoàng Nguyệt Ly chỉ xem những lời nam nhân này nói đều là nói giỡn, căn bản không đặt ở trong lòng.

Nàng trừng mắt liếc nhìn nam nhân một cái, cắt ngang một tiếng: "Tưởng bở! Muốn luôn hợp tác cùng ta? Không dễ dàng như vậy! Các huyền khí của ta xuất ra đều rất đảm bảo chất lượng, hơn nữa càng ngày cấp càng cao! Không lo không tìm thấy đồng bọn hợp tác! Muốn tiếp tục cùng mua bán với ta? Vậy trước hết phải xem biểu hiện lần này của ngươi!"
Nam nhân khẽ cười, ánh mắt cố tình nhìn từ trên mặt nàng chậm rãi trượt xuống, đảo qua cổ thon dài trắng nõn của nàng.
"Ngươi cứ việc yên tâm, bổn tọa tuyệt sẽ không khiến ngươi thất vọng."
"Vậy thì tốt rồi. Bảy ngày sau, ta sẽ chờ xem biểu hiện của ngươi."
Hoàng Nguyệt Ly giương mắt cười, nói: "À, đã nói hết lời, ngươi có thể đi rồi?"
Nam nhân sửng sốt một chút, ngay sau đó lắc lắc đầu cười.
Tại sao trong mắt tiểu hồ ly, sự xuất hiện của hắn lại bị người ghét như vậy? Có bao nhiêu thiên chi kiêu nữ xuất thân nơi tông môn cấp đỉnh, đều luôn âm thầm khao khát hắn, luôn nghĩ đủ các loại biện pháp để tiếp cận hắn.
Nhưng tiểu hồ ly này lại căn bản không thèm nhìn hắn, còn gấp không chờ nổi muốn đuổi người đi!
Tuy nhiên, càng quỷ dị hơn chính là, hắn cũng không bởi vì vậy mà cảm thấy không vui, ngược lại càng có khát vọng được nhìn thấy nàng, tiếp cận nàng......
"Ngươi vội vã đuổi ta đi như vậy? Qua cầu rút ván, cũng không cần phải biểu hiện rõ ràng như vậy đi?"

Hoàng Nguyệt Ly chớp chớp mắt, vô tội cười nói: "Các chủ đại nhân, ngươi nói ở chỗ nào? Ta chỉ nghĩ để ngươi có nhiều thêm một chút thời gian, cẩn thận chuẩn bị hội đấu giá thật hợp lý, miễn cho đến lúc đó thật sự không có người mua lớn xuất hiện, đỡ phải mất mặt!"
Nam nhân buồn cười trong lòng, tiểu nha đầu này khinh thường mọi người bao nhiêu?
Còn không phải chỉ là vài món huyền khí cấp 3 thôi sao? Nếu thật sự không ai mua, hắn có thể ném tiền ra khiến nàng vừa lòng, cũng là sự tình dễ như trở bàn tay.
Tuy nhiên, huyền khí do tiểu nha đầu luyện chế ra xác thật có phẩm chất vượt trội, nhất định có thể bán được giá cao.
Nam nhân nhìn bộ dáng thiếu nữ trước mắt và cười khanh khách, trong lòng vừa động, không tự chủ được tiến gần hơn về phía nàng một chút.
Hoàng Nguyệt Ly vẫn luôn đề phòng hắn, thấy hắn càng dựa càng gần, vội vàng lui một bước ra sau.
Bằng tay vốn dĩ đã vươn ra, cố gắng để vuốt má nàng, lập tức ngừng lại ở giữa không trung.
Nam nhân có chút xấu hổ đứng dậy, "Được thôi, vậy bổn tọa sẽ đi trước. Bảy ngày sau tại hội đấu giá, ngươi nhớ rõ tự mình tới đó nhìn xem, tránh cho đến lúc đó lại nói bổn tọa lừa dối tiền của ngươi!"

"Ta đương nhiên muốn đến để xem! Nhưng ta không tin ngươi!" Hoàng Nguyệt Ly tự nhiên nói.
Nam nhân nhìn nàng trong chốc lát, nói: "Vậy bổn tọa sẽ rời đi."
"Nhanh chóng đi đi! Chẳng lẽ còn muốn ta đưa ngươi đi?"
Nam nhân nghe thấy vậy, bước đi về phía cửa, thời điểm đi ngang qua bên người Hoàng Nguyệt Ly, bỗng nhiên vươn cánh tay ra, dùng một tay kéo nàng vào trong lòng ngực mình.
Hắn nhanh chóng nhẹ nhàng hôn trên mặt Hoàng Nguyệt Ly một cái, ngay sau đó cười to nói: "Không cần đưa, tiểu nha đầu!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận