Ta Dựa Vào Bản Lãnh Cứu Vớt Cả Tông Môn

"..." Thật ngông cuồng.

Chỉ với vài câu nói nhưng Diệp Kiều đã thành công lôi kéo một dàn ánh mắt lạnh căm căm nhìn nàng, Diệp Thanh Hàn nhếch môi, gật đầu nhẹ, "Thi đấu cá nhân gặp lại."

"Rất mong chờ bản lĩnh của ngươi."

Sau khi Diệp Kiều nói xong, cũng không thèm nhìn phản ứng của mấy thân truyền khác, lưu loát đi xuống, lôi kéo vài người chuẩn bị đi ăn cơm, kết quả khi trưởng lão Vấn Kiếm Tông phục hồi lại tinh thần, liền kêu bọn họ ở lại.

Nhóm thân truyền đã lăn lộn trong bí cảnh suốt mấy ngày nên hiện tại bọn họ như những cây cải héo, nghiêng trái nghiêng phải, phất phơ trong gió, không còn chút gì gọi là thần thái của đệ tử thân truyền.

Nhìn mấy cây cải héo đang dựa vào nhau, cà lơ phất phơ, trưởng lão liền nhíu mày, sau đó bắt đầu một trận dạy bảo không ngừng nghỉ.

"Đứng ngay ngắn lại cho ta, một đám như này nếu bị nhóm tu sĩ bên ngoài nhìn thấy, thì người ta sẽ nghĩ mình như thế nào."

Nhóm Vấn Kiếm Tông lập tức ngồi thẳng lưng, giống như một tiểu bạch dương kiên cường, bất khuất, Diệp Kiều bĩu môi, lẫn tránh phía sau lưng của Vấn Kiếm Tông, định lấy bọn họ làm lá chắn, không nghĩ tới phía sau lại là một đám người có chung chí hướng với nàng.

Vấn Kiếm Tông giữ trật tự tốt nhất, đều là nhờ vào nội quy tông môn khắc nghiệt cùng với sự siêng năng răn dạy của các trưởng lão.

Bọn họ cũng tạo thành thói quen rồi.

Các trưởng lão biết đám nhóc này không muốn nghe, nhưng có một vài lời cần phải nói rõ cho bọn nhóc này biết, "Tương lai sau này của các ngươi sẽ không giống như lúc tham gia đại hội thi đấu, cãi nhau ầm ĩ đâu."

"Gặp được Ma tu cùng Tà tu, bọn họ sẽ không vì các ngươi là thân truyền mà thủ hạ lưu tình, cũng sẽ không có trưởng lão phái người bảo vệ các ngươi."

"Thân phận thân truyền này không có nghĩa là các ngươi hơn người, cũng không phải để các ngươi dựa vào đó mà xem thường những tu sĩ khác."

"Trời đất này rộng lớn, thì phải biết yêu thương những vật nhỏ bé xung quanh, hi vọng các ngươi có thể hiểu rõ đạo lí này."

"Trưởng lão." Diệp Kiều đứng ở phía sau, hơi nhúc nhích bước chân, hỏi: "Vậy mấy thân truyền trước đó đâu rồi?"

Trăm năm mới diễn ra Đại hội thi đấu một lần, cũng không thể trăm năm mới thu nhận thân truyền một lần đi.

Trưởng lão vừa định nhìn xem là đứa nào hỏi câu này, thì nhìn thấy thiên tài nhà Trường Minh Tông, hắn liền dừng một chút, rồi giải thích: "Xả thân vì chính nghĩa rồi."

Qua trăm năm thiên tài ngã xuống ở Tu Chân Giới vô số kể, hiện tại đám nhóc này lại chưa ý thức được nguy cơ, tương lai ai biết trước được điều gì. Con đường sau này bọn chúng phải tự mình bước đi.

"Kế tiếp, chúng ta nói đến chuyện thi đấu cá nhân." Nhóm cải héo lúc trước còn đang ỉu xìu, sau khi nghe xong liền đứng thẳng người, thi đấu cá nhân ảnh hưởng đến thanh danh của bọn họ đó, mỗi thân truyền trước khi tham gia Đại hội thi đấu, cũng đã bị tu sĩ bên ngoài nắm rõ thông tin, thi đấu đoàn đội thua thì có thể nói là do bọn họ xui.

Nhưng thi đấu cá nhân thì khác, nó liên quan đến vấn đề mặt mũi!!

"Hình thức thi đấu cá nhân dựa trên điểm số để xếp hạng. Tham gia không chỉ có thân truyền, được chia làm ba vòng, vòng đầu tiên tán tu chiếm số lượng đông nhất, nếu như đứa nào bị loại ở vòng này, thì về quê chăn heo luôn đi."


"Hiện tại bảng xếp hạng chưa được công bố, nên mười vị trí đầu tiên bây giờ sẽ là tán tu cùng một số đệ tử ở môn phái khác, còn cụ thể như thế nào thì đợi đến khi được công bố, các ngươi sẽ biết thôi."

"Được chia làm bốn lĩnh vực: phù, kiếm, đan và khí."

"Chú ý." Nói tới đây, hắn liếc nhìn Diệp Kiều với Vân Thước: "Thân truyền song tu với tam tu, không thể tham gia nhiều lĩnh vực."

"Chỉ có thể chọn một. Hiểu chưa?"

Diệp Kiều: "Ồ."

Vân Thước rũ mắt, "Vâng."

"Kiếm tu vào được mười vị trí đầu tiên có thể đi vào Kiếm Quật để chọn kiếm, còn những phần thưởng khác thì chưa được công bố." Hắn nghiêm túc nói, "Nhưng cũng không thiếu phần của các ngươi đâu và lời dặn dò cuối cùng, tất cả phải cố gắng vào mười vị trí đầu bảng, phần thưởng sẽ hơn rất nhiều lần so với các ngươi đi xuống núi rèn luyện."

Năm tông không thiếu đồ tốt, cho nên tốt nhất thân truyền nên lấy được mười vị trí đầu, nếu không đến khi đó phải chia cho người ngoài, thì tim bọn họ sẽ đau lắm.

Sau khi nghe nói xong quy chế, mỗi người liền ai về nhà nấy, sau khi trở lại sân, liền lên diễn đàn Tu Chân Giới để hóng hớt.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đề tài sốt dẻo nhất chính là 'Trường Minh Tông hạng nhất'.

【 Lôi kiếp năm ngày, là thiên linh căn hàng hiếm ở Tu Chân Giới, sao lại che giấu đến bây giờ? 】

【 Có thể là do Tần tông chủ cố ý, ngươi xem, Trường Minh Tông hiện tại đã giành được hạng nhất rồi đó 】

【 Chắc mấy tông khác tức chết mất 】

【 Vân Ngân là người khó chịu nhất đi, phía bên Nguyệt Thanh Tông chắc bất ổn lắm rồi, ta thật sự không hiểu, vì sao thiên tài như Diệp Kiều mà bọn họ lại không cần, rốt cuộc là muốn sao 】

【 Diệp Kiều kia cũng có hơi lố quá, làm sụp liên tục hai bí cảnh, nhưng ta cũng chờ mong cái nào sẽ xui xẻo tiếp theo đây 】

【 Ha ha ha ha. Diệp Lãng Lãng, chính là thân truyền duy nhất làm bí cảnh nghe thấy tên phải sợ bay màu 】

【 Ta nguyện gọi nàng là nhân tài bạo tạc bí cảnh 】

【 Không ai nói về tình huống của Vân Thước như thế nào sao? Song tu đó, cũng là một thiên tài 】

【 Vân Thước là cực phẩm linh căn, Kim Đan Trung Kỳ, xác thật có thể chờ mong biểu hiện của nàng tại trận thi đấu cá nhân 】

Nhìn thấy trên diễn đàn đã bàn đến đề tài xoay quanh Vân Thước, Minh Huyền liền nhíu mày, cầm bút lông sói vẽ vòng vèo trên giấy, "Chắc nàng ta tham gia bên mảng Phù đi?"


Tiết Dư gật đầu: "Kiếm thuật của nàng ta rõ ràng không ổn. Nên chắc sẽ tham gia về Phù."

Giống với Diệp Kiều chỉ mới học được, nhưng tiểu sư muội của bọn hắn học rất nhanh, còn Vân Thước thì không, nên nàng ta chỉ có thể dựa vào bùa chú thôi.

"Trình độ vẽ bùa của Vân Thước như thế nào?" Minh Huyền nhẹ nhàng chậc một tiếng.

Diệp Kiều: "Không rõ nữa, nhưng lúc ta với Tống Hàn Thanh cùng ở dưới vực sâu, nghe nàng ta bị hắn đánh giá là —— phế vật."

Tống Hàn Thanh này mỗi lần mở miệng, tuy hà khắc, nhưng cũng không nói giảm nói tránh chút nào.

"Được rồi." Tiết Dư: "Vẫn nên cẩn thận một chút đi."

"Vòng thứ nhất cũng cẩn thận một chút. Lỡ đâu gặp phải tán tu có năng lực, để bị loại thì mất mặt lắm."

Diệp Kiều vô cùng tán thành những lời này.

Bọn họ đắm chìm vào việc bàn bạc về tình huống của trận thi đấu cá nhân, nên Tần Phạn Phạn đến lúc nào cũng không hay.

"Tiểu Kiều." Tần Phạn Phạn đứng trước cửa nhẹ nhàng gọi nàng: "Rốt cuộc ngươi tu đạo gì vậy?"

Mỗi tu sĩ ở Tu Chân Giới đều có một đạo của mình, mà phương thức cũng đa dạng đủ thể loại, do đó hắn cần biết một chút, để có thể điều chỉnh cách thức huấn luyện cho Diệp Kiều.

Diệp Kiều bị hỏi chợt nghẹn lại, nhìn qua có hơi rối rắm: "Không biết diễn tả như thế nào."

Thật ra nàng có thể mơ hồ cảm nhận được một chút.

"Có lẽ gần giống với Đa Tình Đạo đi?" Diệp Kiều nói xong liền liếc mắt qua Tiết Dư.

Tiết Dư: "Hả?"

Gần giống với hắn ư?

"Nhưng cũng không giống hoàn toàn." Diệp Kiều bổ sung.

Đây là một cách thức diễn tả rất độc đáo, gần giống với Đa Tình Đạo? Là cái gì đây?

"Đa Tình Đạo, đối với vạn vật hữu tình." Tần Phạn Phạn lẩm bẩm một tiếng, cái gì sẽ cùng loại với Đa Tình Đạo? Hắn vuốt râu lại chìm vào trầm tư, sự hiểu biết của Diệp Kiều về Tu Chân Giới không nhiều, cho nên không thể hình dung ra được.


Tần Phạn Phạn chỉ có thể tự mình suy nghĩ, rốt cuộc thì cái gì lại liên quan đến Đa Tình Đạo.

Trong viện đang chìm vào một mảnh yên tĩnh, thì đột nhiên cửa bị đá văng.

"A a a. Công bố rồi, đi đi đi Diệp Kiều." Mộc Trọng Hi vội vàng kêu áu áu chạy vào: "Chúng ta mau đi xem thử một trăm vị trí đầu bảng Kiếm tu có tên ai."

Sáng sớm hắn đã đi ra ngồi xổm trước bảng công bố, chính là vì muốn nhìn thấy bảng xếp hạng đầu tiên.

Minh Huyền thấy thế vội vàng kéo Diệp Kiều: "Không được, nàng phải cùng ta đi xem bảng Phù tu rồi." Trường hợp hiện tại giống như mỗi lần muốn đi vệ sinh, phải kéo thêm bè phái mới đi được.

"Bảng Đan tu cũng công bố rồi." Tiết Dư nhắc nhở, "Nếu không thì chúng ta cùng nhau đi."

Chu Hành Vân yên lặng lui về phía sau một bước, muốn rời xa bốn người bọn họ, kết quả vẫn không tránh khỏi bị kéo đi chung.

"Đi đi đi." Diệp Kiều: "Chúng ta cùng đi xem bảng."

Tần Phạn Phạn nhìn đám nhóc nhiều chuyện vội vàng rời đi: "..."

Không có đứa nào thèm để ý đến người tông chủ này đúng không?

************

Đến xem náo nhiệt không chỉ có bọn họ, nhưng bọn họ lại góp mặt đầy đủ nhất, mấy thân truyền khác thì cử đệ tử ngoại môn đi xem, chứ không giống như Mộc Trọng Hi, phải chen lấn vào xem cho bằng được.

Hắn một xô hai đẩy bay vài tán tu, dẫn theo Diệp Kiều với Chu Hành Vân đứng lên phía trên.

Bảng xếp hạng dựa trên điểm số cá nhân.

"Hạng nhất là một tán tu. Tuy nhiên đợi đến khi thi đấu diễn ra, có chúng ta gia nhập, thì vị trí hạng nhất rất nhanh sẽ đổi chủ thôi."

"Sau khi Vấn Kiếm Tông công bố phần thưởng, thì sẽ có rất nhiều tán tu muốn lấy linh kiếm đi báo danh."

Vấn Kiếm Tông chắc chắn sẽ không vui nếu đem linh kiếm cho tán tu, vì muốn cho cũng phải cho thân truyền nhà mình, nhưng về phần tán tu thì phải làm sao, do đó bọn họ không cho năm thân truyền khế ước linh kiếm, mà đợi sau khi thi đấu cá nhân diễn ra, sẽ để thân truyền nhà mình tự chiếm lấy vị trí trong danh sách.

"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì năm người của Vấn Kiếm Tông sẽ nằm trong danh sách, do đó chúng ta cần phải giành được năm vị trí còn lại."

"Đương nhiên quan trọng nhất chính là..." Mộc Trọng Hi nói: "Làm màu."

Trận thi đấu này chính là thời điểm để mỗi người tự quảng bá hình ảnh cá nhân, có thể không lọt được vào mười vị trí đầu, nhưng nhất định phải nổi bật nhất.

Diệp Kiều đang xem bảng xếp hạng, thì trầm ngâm một lát, dứt khoát chọn Kiếm đạo, bỏ qua sự lôi kéo của Tiết Dư.

"Nếu ngươi chọn Kiếm đạo, thì phải cùng đám Diệp Thanh Hàn, Tần Hoài tranh giành thứ tự, rất mệt."

Hắn như tổ chức bán hàng đa cấp, vỗ vai nàng, "Tham gia chung với ta đi, vừa ít người, vừa ít áp lực."

"Đây là thành viên của phe Kiếm tu chúng ta." Mộc Trọng Hi không chút nghĩ ngợi lên án mạnh mẽ, "Đan tu các ngươi bất ổn thì có. Thi đấu với các ngươi mới mệt chết."


Diệp Kiều tán thành với lời này, lúc trước khi tham gia đợt kiểm tra nàng đã thấy rõ, Đan tu là một đám học sinh ngoan, thi đấu chung với bọn họ, thì để cuối cùng biến thành bộ dạng gì còn không biết.

Kiếm tu thì khác, bọn họ không có văn hóa, rất thích hợp với nàng.

Tiết Dư nhún vai, cười tủm tỉm nói: "Không cần kì thị chức nghiệp mỗi người a."

"Thôi thôi, đừng nói nữa." Đoàn Dự nghe xong nửa ngày, thấy không có đứa nào nghiêm túc, liền dứt khoát đạp năm người ra ngoài, "Người của tám đại gia tộc đến rồi, danh sách cũng đã xong. Đến lúc qua đó, đừng có làm màu thể hiện nữa."

"Ban tổ chức đợt này là tám đại gia tộc sao?" Minh Huyền quay đầu, hỏi.

"Đúng vậy." Đoàn Dự trưởng lão gật đầu, người nào nguyện ý bỏ tiền ra thì người đó thành ban tổ chức, năm tông cũng sẽ không coi tiền như rác như mà đi đầu tư.

"Hừ." Minh Huyền nhíu mày, ghét bỏ: "Lại phải gặp cái đám đáng ghét kia."

Báo danh đã ghi xong rồi, Kiếm tu còn phải điền vào mục có kiếm bản mệnh hay chưa, thiên phú linh căn như thế nào, tu vi ra sao, đặc biệt là tên của kiếm bản mệnh nhà mình.

Chu Hành Vân với Mộc Trọng Hi điền rất nhanh.

Nhưng Diệp Kiều lại đứng hình.

Tên của kiếm bản mệnh sao?

Mấy trưởng lão đợi nửa ngày, thấy nàng vẫn đứng yên một chỗ, liền thuận tiện liếc mắt nhìn qua tên nàng, ồ, là thiên tài sao.

Bọn họ hòa ái hỏi, "Sao vậy? Có chỗ nào không hiểu sao?"

Mộc Trọng Hi thò đầu qua nhìn, thấy Diệp Kiều chậm chạp chưa chịu viết, liền chủ động nhiệt tình mở miệng: "Kiếm của nàng tên là Đoạt Duẩn!"

"Ghi trên giấy kiếm chủ Đoạt Duẩn Kiếm là được rồi."

"?" Mấy trưởng lão hai mặt nhìn nhau một lát, "Các ngươi chắc chứ?"

Đây là cái tên quỷ quái gì vậy.

Diệp Kiều giật mình.

Trước kia nàng lấy tên này là bởi vì thuận miệng gọi cho vui, nếu thật sự phải điền tên này, thì nàng có thể tưởng tượng ra được cảnh sau khi cuộc thi kết thúc, mỗi lần bước ra khỏi cửa, sẽ nghe được những tu sĩ khác bàn tán, giọng điệu như có âm có vần: 'Ồ quao, là Diệp Kiều trong truyền thuyết đây ư, với đại danh rất đỉnh là kiếm chủ Đoạt Duẩn Kiếm đi?'

"Không không không." Diệp Kiều giật mình, "Nó tên là Bất Kiến Quân!"

"Ngươi nhớ đó, đừng viết sai."

***************

🐳: Mấy bà ơi, Cá muốn lưu ý, tuy danh sách đọc của Cá toàn là truyện đam, nhưng truyện Cá đang edit không phải là đam. Nên mấy bà đọc kĩ nhe. Cá thấy nhiều bạn lưu truyện vô danh sách truyện đam mỹ quá chừng... Cá cũng đã ghi phía bên ngoài truyện lâu rồi í. Mà hình như hông có ai đọc huhu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận